Nguyên Lai Ta Là Tuyệt Thế Võ Thần (Người Trên Vạn Người)

Chương 1658: Tầm mắt (1)

Dịch Phong không có mặt ở đây, người người đều là ông.
Lập tức, hội trường còn hỗn loạn hơn với ngày trước.
May mắn là Trần Cửu Đạo lại trầm mặc xuống, lại lần nữa trấn trụ ngưu quỷ xà thần.
“Các vị.”
“Hôm nay đại hội đấu giá kết thúc, nếu như có người muốn giương oai ở Vạn Bảo Các, đương nhiên lão phu sẽ tiếp đãi đến cùng!”
Giọng nói trầm thấp xen lẫn uy áp vang vọng, tất cả mọi người im lặng.
Tuy nói hôm nay gặp phải cường giả gây rối, nhưng thật sự không phải ai cũng có thể gây rối, đảo Dương Quang càng không phải là hài hòa hữu ái.
Mọi người cúi đầu im lặng, rất lâu sau mới rời đi trong cảnh nghị luận sôi nổi.
Hứa Bách Xuyên rất khiêm tốn rời đi, cả quá trình không nói một lời,
Nhìn về thân ảnh vội vàng của lão hồ ly ở phía xa.
La Bằng Phi cảm thấy kỳ quặc, có chút trầm ngâm, rồi nhìn về trưởng lão ở phía sau lưng.
“Lập tức đi điều tra, Dịch tiên sinh đang ở nơi nào!”
Lạnh giọng truyền âm, sau đó lập tức ngồi lên xe ngựa thánh thú rời đi.
Trong chớp mắt.
Mấy trăm tân khách rời đi tan tác như chim muông, tuyệt đối không có người nào dám nhiều lời xằng bậy xúc phạm.
Cuối cùng Vạn Bảo Các cũng khôi phục yên tĩnh.
Cửa chính vừa mới đóng lại, khóe miệng của Trần Cửu Đạo đang chắp tay đứng yên lại tràn ra máu đỏ thẫm!
Lộc Tâm Lan cực kỳ hoảng sợ, mấy người Lưu Uyên Đài cũng nhanh chóng đi lên phía trước vây lại.
“Trần lão!”
“Thế mà Trần lão lại bị thương nặng?”
“Nhanh! Mau lấy đan dược quý trong các ra đây!”
Mọi người luống cuống tay chân đi lên phía trước, Trần Cửu Đạo đưa tay ngăn lại.
“Không sao.”
“Lão phu chỉ là cưỡng ép thu chiêu, dẫn đến sức mạnh đại đạo phản phệ, cũng không đáng lo ngại, điều tức thêm một chút là được.”
Trần Cửu Đạo ngồi xuống gần đó, mọi người đứng bên cạnh mới có chút yên tâm.
Lộc Tâm Lan lấy đan dược trong nhẫn đựng vật dâng lên.
“Trần lão không quản đường xa đến tương trợ, lại bất ngờ bị thương, Tâm Lan cảm thấy vô cùng xấu hổ, xin hãy nhận lấy viên đan dược này.”
Nhìn viên đan dược màu xanh bên trong bàn tay ngọc, rồi lại nhìn thần tình áy này của Lộc Tâm Lan. Trần Cửu Đạo mỉm cười gật đầu, ôm quyền đáp lễ.
“Lộc tiểu thư nói quá lời, nếu như tiểu thư đã rộng lượng như thế, Bồi Nguyên Đan tứ phẩm này, lão phu mà từ chối thì chính là bất kính.”
Một người tặng một người nhận, mọi người ở xung quanh nhìn đến ánh mắt hừng hực.
Mọi người càng thêm sùng kính với Lộc Tâm Lan, đồng thời cũng có mấy phần không nỡ, mở to mắt nhìn về phía đan dược trân quý, cho dù không có lên tiếng, nhưng biểu tình đau đớn mờ mịt cũng khó kiềm chế.
Cũng không phải là tất cả mọi người, đều có sự rộng lượng và cách cục như Lộc Tâm Lan.
Trần Cửu Đạo cũng không để ý, nhìn về phía Lộc Tâm Lan cũng đang ngồi. “Chuyện ngày hôm nay hoàn toàn chính là ngoài ý muốn, tiểu thư mất đi một gốc Trấn Hồn Thảo ngũ phẩm, nhưng dưới cái nhìn của lão phu, việc này cũng coi như một hồi tạo hóa.”
Lộc Tâm Lan khẽ gật đầu nói: “Đúng là như thế, vị Dịch tiên sinh kia có tu vi không tầm thường, ít nhất cũng có cảnh giới ngũ phẩm, nhân tình của loại cao thủ thế này, càng có giá trị hơn nhiều so với Trấn Hồn Thảo.”
Bọn thuộc hạ bất đắc dĩ nhìn chăm chú, không dám ngông cuồng lên tiếng.
Chỉ có Lưu Uyên Đài mượn cơ hội nói tiếp, cho đủ thể diện.
“Hoàn toàn đúng là như thế.”
“Nếu như không có Trần lão ở đây, phân bộ chúng ta sẽ rơi vào kết cục mất cả người cả của, nhờ có Trần lão ngăn cơn sóng giữ, mới khiến cho hội đấu giá không những không thua thiệt mà ngược lại còn kiếm lời!”
“Kết quả như thế, đã là vạn phần khó có được!”
Nghe thấy lời tán thưởng, Trần Cửu Đạo mỉm cười.
“Ha ha, Lưu hiền đệ quá khen rồi.”
Trong lúc nói, ý cười trong mắt của hắn càng đạm hơn.
“Có điều, lời này ta cũng có thể mặt dày nhận lấy.”
“Lần đấu giá này, cũng không chỉ là kiếm lời nhỏ, có lẽ là lời lớn mới đúng!”
Lời nói khiến mọi người sững sờ.
Lộc Tâm Lan cũng mở to đôi mắt đẹp, dường như phát giác ra điều gì đó.
“Ý của Trần lão là gì?”
Trần Cửu Đạo mỉm cười vuốt rây, trong mắt lộ ra ánh sáng.
“Ha ha, các vị cho là, Dịch tiên sinh chỉ có tu vi cấp Thiên ngũ phẩm sao?”
Câu hỏi khiến mọi người càng thêm kinh nghi, tim đập cũng không ngừng tăng nhanh!
Liếc nhìn dị sắc ở xung quanh.
Trần Cửu Đạo mỉm cười, vẻ mặt mang thần sắc kiêu ngạo.
“Cách cục của các ngươi vẫn là còn nhỏ rồi.”
“Lão phu đã từng gặp mấy vị cao thủ ngũ phẩm, không một người nào có cảm giác áp bách khủng bố như Dịch tiên sinh, cho dù là đỉnh phong ngũ phẩm, cũng không đến mức khiến cho lão phu không có một chút ý chí chiến đấu nào!”
“Không ngoài dự liệu, ít nhất Dịch tiên sinh phải là cảnh giới cấp Thiên ngũ phẩm đại viên mãn, lục phẩm cũng là điều có thể!”
Lục lục lục phẩm?!
Bạn cần đăng nhập để bình luận