Nguyên Lai Ta Là Tuyệt Thế Võ Thần (Người Trên Vạn Người)

Chương 2129 Chúng ta đích thân xuất thủ (1)

“Không ngờ được, ngươi sẽ lại nói ra những lời này, xem ra Thần Đồ năm đó khiến cho mỗi tinh nghe tên đã sớ mất mật, đã xưa chẳng bằng nay rồi!”
“Đồ Yêu Yêu, chắc không phải là ngươi đã sợ mất mật rồi đó chữ?”
“Bản tọa không tin, Vân Tinh hiện tại, có chuyện gì đáng để cho chúng ta kiêng kỵ, e là tâm tư của ngươi quá nặng, viện cớ qua loa mà thôi!”

Nghe thấy lời nói mỉa mau, sắc mặt Đồ Yêu Yêu âm trầm thêm mấy phần.
Nàng ta cười lạnh nhìn đám hư ảnh ở bốn phía, không hề yếu thế hơn.
“Ha ha.”
“Nhóm lão bất tử các ngươi, ngủ say vô số năm tháng, căn bản không biết bây giờ Vân Tinh đã xảy ra chuyện gì. Cũng được, vậy thì ta sẽ chỉ điểm thêm cho các ngươi mấy câu.”
“Không biết, các ngươi có còn nhớ đến chúng tiên Nguyên Tố?”
“Năm đó, bọn họ chính là không nghe lời khuyên ngăn, nhất định muốn tùy ý làm bậy ở Vân Tinh, kết quả dẫn đến hồn phi phách tán, vết xe đổ còn đó, dù sao các ngươi cũng là sự tồn tại vượt xa kỷ nguyên, chắc cũng nên có chỗ giác ngộ chứ?”
Ai ngờ được vừa mới dứt lời, hư ảnh cười to càng đậm thêm, không có bất kỳ cố kỵ nào, một vòng nghi hoặc trong đáy mắt lúc trước đã hoàn toàn tiêu tán.
“Chúng tiên Nguyên Tô?”
“Bọn họ cũng xứng đánh đồng với chúng ta!?”
“Ha ha ha!”
“Ta tưởng Vân Tinh có thay đổi gì, nói một lúc lâu, hóa ra chẳng qua chỉ là nhắc đến loại người hạng ba đã chết vào năm Hoang Thiên đó, thật là buồn cười!”
“Loại mặt hàng kia, bất luận ở thời đại gì cũng đều không có tư cách nhắc đến ở trên mặt bàn, hồn phi phách tán thì có gì ngạc nhiên?”
“Đồ Yêu Yêu, ngươi tự coi nhẹ mình thì cũng thôi đi, thế mà lại so sánh chúng ta với bọn họ, đúng thật là khiến bản tọa vô cùng thất vọng!”
Đồ Yêu Yêu có lòng tốt khuyên can ngược lại bị mỉa mai, nàng yên lặng mặt lạnh vung mạnh tay áo dài!
“Hừ!”
“Ta chỉ nói đến thế thôi, cũng coi như đã cạn hết tình cảm!”
“Nếu như các ngươi đã không tin, vậy thì tự bản thân mình đi thử một chút đi. Dù sao chuyện xấu ta đã nói từ trước, đến chúng tiên Nguyên Tố cũng đã chết thần không biết quỷ không hay, cho đến bây giờ cũng không tra ra được kết quả gì, nếu như suy đoán của ta không sai, Vân Tinh nhất định có nhân vật lớn bày kế, nếu như các ngươi mạo muội vào cuộc, dẫn đến kết cục gì thì tự gánh lấy hậu quả!”
“Nếu như dẫn đến hồn phi phách tán, cũng đừng trách ta không lên tiếng nhắc nhở!”
Sau khi trầm giọng nói mấy câu, Đồ Yêu Yêu lập tức tiêu tán vô hình.
Trên không trung rơi vào yên lặng ngắn ngủi.
Mấy đạo hư ảnh cũng không để ý quá nhiều, chưa bao giờ nói rồi không giữ lời, đối với ngôn luận cổ quái của Đồ Yêu Yêu, chỉ coi như nói linh tinh, trong tiếng cười bá khí tràn ngập vẻ mỉa mai.
“Không ngờ được, Thần Đồ cũng bị dọa sợ mất mật, đáng thương đáng tiếc.”
“Trải qua hai kỷ nguyên, quả nhiên cảnh còn người mất.”
“Ai, nàng đã không còn là Đồ Yêu Yêu của ngày trước, Thần Đồ năm đó, sau khi cơ thể chết qua một lần, đã biến mất ở trên thế gian!”
“Nhân vật lớn bày kế? Đúng thật là lời nói nực cười!”
“Không sai, chúng ta còn chưa xuất thế, Vân Tinh này đều là hậu bối tầm thường, làm gì có được nhân vật lớn nào? Nếu như thật sự có sự tồn tại đó, vậy thì Vân Tinh làm sao đến mức trầm luân như thế này.”
“Bỏ đi bỏ đi, Đồ Yêu Yêu đã mất đạo tâm cứng cỏi năm đó, sau này khác một trời một vực với chúng ta, đã được định trước là khó vào đại đạo, cứ để mặc nàng đi!”
“Khương lão, không biết ý của ngài như thế nào?”
Sau khi cảm khái, mấy hư ảnh nhìn về phía người dẫn đầu.
Rõ ràng hư ảnh đứng đầu càng thêm trầm ổn hơn, toàn bộ quá trình không tùy tiện lên tiếng, sau khi trầm ngâm mới lên tiếng, rất lâu sau mới truyền ra âm thanh mạnh mẽ.
“Nếu như Đồ Yêu Yêu đã không gánh được chức trách lớn, Vân Tinh hiện tại càng trở nên hiu quạnh, vậy thì chúng ta chỉ có thể đích thân xuất thủ.”
Nghe xong.
Các hư ảnh ở bốn phía nổi lên ý chí chiến đấu, tất cả đều tản ra khí thế không thể địch nổi.
“Khương lão anh minh!”
“Vân Tinh không bằng năm đó, tùy tiện một người trong chúng ta xuất thế, cũng có thể quét ngang!”
“Không sai! Không còn Đồ Yêu Yêu, đại nghiệp xây dựng lại Vân Tinh vẫn không phải là vấn đề!”
“Xem ra, cũng chỉ có chúng ta đích thân xuất thủ, chỉ là không biết ai sẽ thích hợp?”
Hư ảnh để lộ bá khí ra ngoài quan sát hai bên, trong đáy mắt cất giấu tâm tư sâu kín, ngoài miệng nói thì dễ nghe, nhưng ai cũng đều hiểu rõ, xuất thế sớm hao tổn rất lớn, ai cũng không tình nguyện gánh vác loại nguy hiểm này.
Bầu không khí vi diệu không dễ dàng phát giác, nhưng lại khó thoát được khỏi tầm mắt của người dẫn đầu.
Khương lão mỉm cười, nói ra thượng sách.
“Các vị.”
“Vân Tinh trở nên suy tàn, Ma tộc cũng bắt đầu rục rịch, đây là hoàn cảnh tồn vong nguy cấp, chúng ta nên bỏ xuống tâm tư, cùng xuất thủ giúp đỡ đại cục mới đúng.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận