Nguyên Lai Ta Là Tuyệt Thế Võ Thần (Người Trên Vạn Người)

Chương 895: Ngươi có lấy hay không? (2)

"Vù... vù... vù.."
Nhưng mà Đao Mai Vân bị mấy người đàn ông cao to đè dưới người, chặn miệng, lại lên tiếng rên rỉ.
"Đè ta mãi như thế này sao?"
"Trực tiếp đánh ngất!"
Vài người đàn ông cao lớn đang đè trên người Đao Mai Vân, nghe thấy Đao Mai Vân lẩm bẩm với vẻ mặt hoảng sợ.
Chuyện này chắc chắn không tốt!
Căn bản Đao Mai Vân không kịp phản ứng, mấy người đàn ông cao lớn này, trong nháy mắt sử dụng linh lực ít ỏi còn lại trong cơ thể, trực tiếp đánh ngất Đao Mai Vân.
"Hô!"
"Cũng may lần này nhanh chóng đánh ngất hắn, nếu không thì không biết chuyện gì lại xảy ra nữa."
Mọi người nhìn Đao Mai Vân, trên mặt đều mang theo vẻ hoảng loạn.
Những mà cũng may, lần này không xảy ra chuyện gì.
Tất cả mọi người thổ ra một hơi ngột ngạt, vui mừng.
Nhưng mà không đợi bọn họ vui mừng được một khắc, linh lực chân vận màu trắng trên người của chưởng môn Trận Thiên tông trong lúc đó bỗng nhiên lại ảm đạm xuống.
Lập tức biến mất không thấy nữa.
Mà chưởng môn Trận Thiên tông, cũng không tỉnh lại.
"Tên Đạo Mai Vân chết tiệt này!"
"Xong rồi, làm sao bây giờ, tất cả đan được của chúng ta đã dùng hết rồi."
"Lực lượng linh hồn của chưởng môn Trận Thiên tông đã bị lấy đi rất nhiều, mặc dù là đan dược, cũng khó có thể giúp lấy lại!"
Mọi người hoàn toàn suy sụp.
Nhìn thấy Đao Mai Vân trước mặt, trong mắt mọi người đều tràn ngập lửa giận.
Hận không thể làm được điều này, đó chính là chặt Đao Mai Vân thành trăm đoạn.
Không phải quá ác độc chứ?
May là không có ai làm như vậy!
"Hãy để cho ta xem một chút."
Lúc này, Tiêu Viêm Diệu đã đi tới, nhìn tông chủ Trận Thiên tông, lập tức lấy ra một hạt cơm.
"Cho hắn ăn vào, một lát nữa sẽ tỉnh lại".
Tiêu Viêm Diệu thản nhiên nói, không chắc là một hạt có đủ hay không, sau đó suy nghĩ một chút rồi lại lấy ra một hạt.
Tổng cộng hai hạt cơm.
Đặt vào trong tay của tên tu sĩ giúp đỡ chưởng môn Trần thiên Tông.
"Cơm?"
"Còn là hai hạt?"
"Tiêu Gia, ngươi..."
Tuy rằng lúc trước, Tiêu Viêm Diệu vô cùng dũng mãnh, nhưng hai hạt cơm này, lại cứu sống được tông chủ Trận Thiên tông sao?
Chuyện này không phải là đang nói đùa chứ?
"Để cho tông chủ Trận Thiên tông ăn vào đi".
Lúc này, La Trường ca đi tới, trực tiếp nói với tên tu sĩ kia.
Hai hạt cơm?
Một là đủ rồi.
Chính là hắn biết hạt cơm này, rốt cuộc có thể thần kỳ cỡ nào.
Chỉ cần một hạt, có thể khiến cho lực lượng linh hồn của hắn bị Phệ Hồn Trận rút đi trực tiếp bổ sung lại tất cả.
Thậm chí ngay cả La Trường Dương bị trọng thương cũng đầy máu sống lại.
"Được rồi".
Nhìn thấy La Trường Ca nói như vậy, tên tu sĩ kia chỉ có thể nghe theo.
Cho tông chủ Trận Thiên tông ăn vào hết hai hạt cơm.
Ngay lập tức.
Trên người tông chủ Trận Thiên tông, linh lực chân vận màu trắng đột ngột nổi dậy.
Chỉ trong nháy mắt, tông chủ Trận Thiên tông trực tiếp mở mắt.
"m".
Một luồng lực lượng cường đại gây chấn động, bộc phát ra ở trên người chưởng môn Trận Thiên tông.
Trong nháy mắt, chưởng môn Trận Thiên tông vậy mà lại đột phá.
Trực tiếp từ tinh thần Cảnh Giới sơ kì, đột phá tới Tinh Thần Cảnh Giới trung kì!
"Trời ơi, chuyện gì xảy ra vậy?"
"Vốn tông chủ Trận Thiên tông đang còn hôn mê vì bị trọng thương, thế nhưng chỉ bởi vì ăn vào một hạt cơm, lực lượng linh hồn và linh lực đã bị cạn kiệt tất cả lại có thể hồi phục hoàn toàn, lại còn đột phá cảnh giới?"
Sắc mặt mọi người kinh hãi, tâm trạng kinh hãi!
Vẻ mặt của mỗi người đều khó tin được.
Chuyện này, nếu không phải tận mắt chứng kiến, nói ra thì ai sẽ tin được?
"Ta, ta đột phá sao?"
"Đây là chuyện gì?"
"Sau khi ta hôn mê, tỉnh dậy lại ở Tinh Thần Cảnh trung kì?"
Tông chủ Trận Thiên tông, cũng có vẻ mặt kinh ngạc.
Cảnh giới của chính mình, thế nhưng chỉ cần hôn mê một lần lại có thể đột phá?
Vậy thì có nên hôn mê một lần nữa không?
Mắt thấy tông chủ Trận Thiên tông lại muốn hôn mê lần nữa, lúc này La Trường Ca ngăn cản hắn lại.
Sau đó nói ra chuyện hai hạt cơm kia của Tiêu Viêm Diệu.
"Cái gì?"
"Cơm thần?"
"Là lấy từ chỗ của một vị cao nhân?"
Mọi người càng nghe càng kinh ngạc, thậm chí trong quá trình tổng hợp tại đây, La Trường ca còn thêm mắm thêm muối.
Rất nhiều cường giả ở đây, tất cả nghe xong đều sửng sốt.
"Chưởng môn Trận, trước tiên người ổn định lại cảnh giới, sau đó chúng ta lại cùng nhau rời đi".
"Đúng đúng đúng, chưởng môn Trận, trước tiên người hãy nghỉ ngơi một lúc, một lát nữa thì chúng ta lại phá trận rời đi".
Mọi người trực tiếp để chưởng môn Trận Thiên tông ngồi xuống bên cạnh, rồi chạy về hướng Tiêu Viêm Diệu.
"Tiêu Gia chủ?"
"Tiêu đại ca!"
"Hạt cơm kia của người, có thể cho chúng ta một hạt hay không?"
"Đúng vậy, cho chúng ta một hạt, chúng ta có thể lấy tiên khí để đổi lấy."
"Tiêu ba ba..."
Mười mấy tên cường giả ở đây, đều có vẻ mặt nịnh nọt nhìn về phía Tiêu Viêm Diệu.
Mỗi người đều muốn có một hạt!
Một hạt này, so với đan được lúc trước, chính là mạnh hơn mấy trăm lần.
Bạn cần đăng nhập để bình luận