Nguyên Lai Ta Là Tuyệt Thế Võ Thần (Người Trên Vạn Người)

Chương 1872: Một kiếm (2)

Dịch Phong càng nghe lửa giận càng bốc lên.
Giờ phút này.
Hắn đột nhiên không muốn nhường gì đó nữa, bởi vì hắn cũng không mấy tin tưởng, cái gọi là “nhân vật lớn” mắt cao hơn đầu này thật sự có thể chắc chắn giết được mình.
Chậm rãi tiến lên một bước.
Dịch Phong rút đại bảo kiếm đời đầu ra, ánh sáng lạnh lẽo soi chiếu màu máu khắp chốn, giọng nói của hắn cũng đột ngột trở nên lạnh lùng, như thể có lực uy hiếp không thể nghi ngờ!
“Ta nói thả cho các ngươi đi khi nào?”
Từ tốn tiến về trước vài bước, đã có cảm giác áp bức khó diễn tả thành lời!
Xem ra dường như thật sự là một cao thủ tuyệt đỉnh.
Mấy người trên không đầu tiên là sửng sốt sau đó hiện ra ý cười, rồi lại cười nghiêng ngả, như trông thấy con kiến đang kêu gào.
“Hahaha...”
“Đúng là kiến hôi, người vô tri không biết sợ!”
“Tiểu tử, ngươi có biết cái gì gọi là sức mạnh hoang cổ không?”
“Haha, đại nhân là Hoang cảnh bán bộ, loại kiến hôi như ngươi, đời này cũng chỉ có thể ngẩng đầu nhìn thôi!”
Khóe miệng Lưu Trường Phong khẽ cong, ánh mắt lộ vẻ thương tiếc.
“Thế nhân ngu muội, luôn cho rằng ánh sáng của một hạt gạo có thể tranh nhau tỏa sáng cùng trăng sao.”
Âm thanh bàn tán cười vang vẫn còn tiếp tục.
Bước chân của Dịch Phong khựng lại.
Giờ phút này, trong đầu hắn tỉnh táo, tất cả mọi thứ trên đời đều khó lọt vào tai, trong mắt chỉ có bóng dáng của nhân vật lớn đứng trên không.
Gót chân khẽ điểm, siết chặt đại bảo kiếm phóng lên trời!
“Vù!”
“Rắc!”
Trong chớp mắt, một kiếm xé rách bầu trời!
Không ai nhìn rõ một kiếm kia đánh ra như thế nào, chờ khi hoàn hồn lại, Dịch Phong đã lướt qua mấy người đó, tay cầm trường kiếm đứng trên đụn mây.
Lưu Trường Phong mỉm cười tự tin khi trước đã bị chém làm đôi!
Tất cả người thần cung đến đây, đột nhiên cứng ngắc trên không!
Thời khắc này.
Toàn trường đờ đẫn, trời đất yên ắng!
Một kiếm!
Chỉ mỗi một kiếm, trưởng lão Lưu Trường Phong thần cung đã mất mạng tại chỗ!
Điều này quá khủng khiếp...
Biến cố đột ngột vượt xa tưởng tượng của tất cả mọi người, nhóm người thần cung hóa đá trên không, hoàn toàn không dám tin vào mắt mình!
Lưu trưởng lão là Hoang cảnh bán bộ!
Cảnh giới đó bất kể có bao nhiêu tu sĩ Thiên giai cộng lại, cũng không thể sánh bằng!
Đây vốn là một trận đấu chênh lệch thực lực, sống chết chẳng qua chỉ trong chớp mắt, hoàn toàn không ngờ đến kết quả lại đảo ngược càn khôn như thế!
Trận chiến này thật sự quá nhanh, nhưng lại là Lưu trưởng lão bị một kiếm giết chết ngay lập tức!
Chênh lệch bậc này còn lớn hơn những gì bọn hắn dự đoán khi trước.
Người này tuyệt đối không phải tu sĩ Thiên giai, mà là từ Hoang cảnh bán bộ trở lên, tu vi cực kì khủng khiếp, giấu đến giờ phút này mới để lộ tu vi, lòng dạ càng thêm đáng sợ!
Chiêu giả heo ăn thịt hổ này, thật sự độc ác!
Lần này đúng là đá phải cột sắt...
Khó lòng tưởng tượng, nhân vật lớn như vậy lại xuất hiện ở vòng ngoài thần địa!
Đây...
Phải làm sao mới tốt!
Nhóm người thần cung không phải hạng tầm thường, cho dù gặp chuyện vượt xa tưởng tượng, rất nhanh đã nhận ra mấu chốt của vấn đề, nhìn nhau không dám lên tiếng, trong lòng dâng lên nỗi chấn động và khủng hoảng cực lớn!
Bỗng dưng.
Bọn hắn sinh ra cảm giác bất lực của kiến hôi, chỉ thấy sống lưng đổ mồ hôi lạnh!
Hố sâu dưới đất.
Một vài tu sĩ may mắn sống sót, giờ phút này cũng trợn to mắt.
Trưởng lão Thần Đạo tông uống đan dược vốn chỉ còn thoi thóp một hơi, thương thế dần dần ổn định, đột nhiên trông thấy cảnh tượng khủng khiếp kia lại bị dọa cho trợn tròn mắt!
Cả người giật thót, bỗng nhiên đứng dậy!
Đây không phải kỳ tích y học gì cả.
Chỉ vì những gì nhìn thấy lúc này quá khủng khiếp, trải nghiệm và ánh mắt mấy ngàn năm nay đều bị cảnh tượng này làm cho khiếp sợ đến sụp đổ.
Đường đường là trưởng lão thần cung, lại bị một kiếm giết ngay!
Má nó...
Đó là nhân vật trong truyền thuyết đấy, tu vi đạt đến Hoang cảnh bán bộ hiếm có người biết, sự tồn tại như vị thần kia trước mặt Dịch tiền bối cũng chỉ như gà chó vô dụng!
Ngơ ngác nhìn thi thể rơi từ trên không xuống, đầu óc ông ta trở nên trống rỗng!
Yết hầu nhấp nhô một lúc lâu, chỉ khó khăn nặn ra được một câu.
“Dịch tiền bối mạnh quá rồi!”
Kiếm thuật và tu vi đáng sợ như vậy đã phá hủy tam quan của ông ta!
Thật sự khó lòng tưởng tượng, rốt cuộc vị tiền bối này có cảnh giới như thế nào mới nghiền nát được trưởng lão thần cung, trận chiến kinh người đến thế nếu truyền ra ngoài cả thần địa chắc chắn run rẩy!
Thảo nào…
Ban đầu khi Dịch tiền bối nghe thấy tên thần cung chẳng hề sợ sệt, ngay cả con trai của trưởng lão cũng dám bắt về!
Thì ra Dịch tiền bối sâu xa khó lường đến thế!
Rung động to lớn hiện lên trong mắt, trưởng lão Thần Đạo tông kích động đến độ toàn thân run lẩy bẩy, ngẩng đầu thấy nhóm người thần cung đang khiếp sợ chỉ cảm thấy cực kì sung sướng!
Bạn cần đăng nhập để bình luận