Nguyên Lai Ta Là Tuyệt Thế Võ Thần (Người Trên Vạn Người)

Chương 2097: Rốt cuộc hắn là thần thánh phương nào (1)

Nhưng không thể không thừa nhận, hắn thật sự là có chút vốn liếng để ngang ngược, có can đảm không sợ hãi chút nào mở miệng khiêu chiến như thế, tuyệt đối không phải hạng người bình thường.
Một khi động thủ, Long Thiên nhất định phải toàn lực ứng phó, khổ nỗi đối phương ở trước mắt không có một chút sơ hở nào, căn bản không có chỗ xuống tay, mạo muội xuất thủ rất có khả năng bản thân mình sẽ lộ ra sơ hở trước, còn chưa giao chiến đã ở vào thế bất lợi, đây tuyệt đối không phải hành động sáng suốt!
Trên người mang trách nhiệm của Ma tộc, không được có bất cứ mảy may sai sót nào!
Đối mặt với cường giả xa lạ bất ngờ giết đến này, Long Thiên bộc phát cảm thấy tiến thoái lưỡng nan.
Đột nhiên cảnh tượng trở nên giằng co, không khí trở nên vô cùng tế nhị.
Ở phía xa.
Ngụy Đông Hải đứng ở bên ngoài quan sát toàn bộ quá trình, trong mắt cũng lộ ra ý bừng tỉnh.
Cái gọi là trong nhà chưa tỏ, ngoài ngõ đã tường.
So với Dịch Phong Ngụy Đông Hải nhìn rõ mọi thứ hơn rất nhiều!
Tinh chủ đại nhân xuất thủ khoan dung, lo ngại thể diện và thân phận nên nương tay, vậy nên Dịch huynh đệ mới không bị thương, nhưng hắn còn không lĩnh hội được phần dụng tâm lương khổ này, đúng thật là không nên mà.
Cho dù Tinh chủ đại nhân lòng dạ khoan dung, thất lễ nhiều lần thật sự có chút quá đáng, vạn nhất chọc tức đại nhân, làm thế nào mới tốt đây?
Tuy tu vi của Dịch huynh đệ mạnh, phương diện đạo lý đối nhân xử thế vẫn là có chút non nớt!
Vì để hòa hoãn bầu không khí, Ngụy Đông Hải vội vã ôm quyền lên tiếng truyền âm!
“Dịch huynh đệ!”
“Tinh chủ đại nhân là thân phận như thế nào, làm sao có thể thật sự xuống tay với ngươi chứ? Đại nhân khoan dung nhiều lần, ngươi có thể tiếp được một chiêu thăm dò của Tinh chủ đại nhân, đã đủ để kiêu ngạo rồi, không được được nước lấn tới, liên tục mạo phạm!”
Lời nói này EQ không tầm thường, đều cho đủ hai bên bậc thang.
Nếu như là bình thường.
Sau lời này, hai bên giao thủ chắc chắn sẽ bỏ qua, chuyện dựa vào bậc thang để xuống đài cũng thường có, nói không chừng hai bên còn có thể kết làm bạn tốt, cũng sẽ nói ra câu kịch không đánh nhau thì không quen biết.
Tu đạo, đạo lý đối nhân xử thế mới là vương đạo, dù sao nhiều bằng hữu cũng tốt hơn là vào kẻ địch.
Nhưng vào lúc này.
Long Thiên nghe nói như thế, lại cảm thấy có chút chói tai!
Một chưởng vừa rồi chính là sát chiêu, nó ẩn chứa ý tàn độc nhất định giết chết, thậm chí dùng sức mạnh Hoang Cổ, nếu không phải ban đầu có chút coi thường Dịch Phong, chỉ coi hắn là cặn bã cấp Thiên, e rằng Long Thiên đến ma công cũng dung nhập vào trong đó.
Cố gắng đạt đến mức độ không có sơ hở nào, chính là phong cách làm việc của Dịch Phong.
Đối mặt chỉ là Dịch Phong, hắn ta không tiếc vận dụng đủ loại ngoan chiêu đủ để diệt sát Hoang Cảnh bình thường, có thể nói là vô cùng vững vàng, hơn nữa còn phải khống chế tinh chuẩn không lộ ra sát ý, mức độ hao phí tuyệt đối không phải là điều mà người thường có thể tưởng tượng được!
Vốn dĩ cho rằng chắc chắn sẽ nghiền xương thành tro, kết quả đối phương không có việc gì.
Trong lòng Long Thiên đã cảm thấy cực kỳ khó chịu.
Sau khi chấn kinh, hắn ta cũng cảm thấy tình thế không ổn, hận không thể lập tức tiêu diệt Dịch Phong xa lạ ngay tại chỗ, để tránh ánh hưởng đế đại cục, nếu không phải không có cơ hội, hắn ta đã sớm động thủ rồi!
Tiêu hao sức lực lớn như vậy, còn bị người khác kêu gào nói là xuất thủ thăm dò?
Đây không phải là giết người tru tâm sao.
Ngươi đúng là nói thật nhẹ nhàng!
Có bản lĩnh, tự người đến thăm dò thử xem?!
Hắn nghe thấy lời nói lấy lòng của Ngụy Đông Hải, một bụng đầy tức giận nhưng không có chỗ nào để phát ra.
Càng khiến cho người khác tức giận hơn đó là, cố gắng của mình ở trong miệng của Ngụy Đông Hải thế mà lại trở thành khoan dung?
Giết gà dọa khỉ thất bại thì cũng thôi đi, xuất thủ ăn quả đắng cũng có thể nhịn…
Những điều này chỉ là sơ suất nhất thời, chấn chỉnh lại nhất định sẽ đoạt lại được thể diện!
Lúc này nghe thấy lời sỉ nhục vô tâm, so với bất kỳ lời nói nào khác đều đau lòng hơn, Long Thiên đến tâm cảnh cũng sắp không vững vàng, chỉ cảm thấy trước mặt tối sầm, trên trán hơi nổi lên gân xanh!
Nếu như các bộ Ma tộc ở đây tận mắt nhìn thấy toàn bộ quá trình, hắn ta có thể sắp sụp đổ ngay tại chỗ.
Quan tâm đến thân phận bây giờ của mình, còn phải diễn tiếp vở kịch này, Long Thiên đành phải chịu đựng tức giận một xử lý Ngụy Đông Hải, mí mắt cuồng loạn đứng thẳng bất động không nói một lời!
Nhưng Ngụy Đông Hải làm sao biết được những điều này, hắn ta còn tưởng rằng tinh chủ có chút tức giận, vội vã ở phía xa tiếp tục lớn tiếng dàn xếp.
“Dịch huynh đệ, chúng ta là người tu đạo, nên tự biết bản thân, cũng nên có lòng kính nể, hạt gạo đom đóm sao có thể tranh sáng với hạo nguyệt? Cuộc tỷ thí này, đến đây coi như chấm dứt thôi!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận