Nguyên Lai Ta Là Tuyệt Thế Võ Thần (Người Trên Vạn Người)

Chương 2087: Kỹ thuật diễn xuất hoàn hảo

Nghe thấy câu này, nhóm người Phó Nam Thiên lặng lẽ nhìn nhau, đáy mắt lóe lên nghi ngờ.
Vẻ tán thưởng trong mắt Long Thiên trên trời càng đậm, giả vờ cảm khái lên tiếng.
“Tinh hải mênh mông, vượt xa những gì các ngươi biết.”
Lúc nói chuyện, Long Thiên rủ mắt duỗi tay điểm vào hư không.
Toàn thân nhóm người kia bị giam cầm, yếu ớt bất lực như kiến hôi, ngay cả thần thức cũng không rút ra được, chớp mắt hoảng hốt không thôi, toát mồ hôi lạnh!
Ngay sau đó.
Xung quanh không còn thấy dòng cát chảy nữa, chỉ còn biển sao giăng đầy!
Nhóm người kinh hoảng ánh mắt đầy chấn động, vội vàng nhìn xung quanh, trông thấy hành lang hồi cổ lấp lánh ánh sao, sợ hãi liên tục run giọng cất lời!
“A...”
“Chúng ta đang ở trong tinh không à?”
“Chớp mắt phá không, đây là thủ đoạn bậc nào?!”
Nhóm người Lạc Hồng Phi cũng là cảnh giới thánh nhân, giờ phút này bị một ngón tay của người ta dẫn vào biển sao, đừng nói là cơ hội phản kháng ngay cả thời gian phản ứng dư thừa cũng không có, chuyện này thật sự quá đáng sợ!
Thoáng chốc.
Cảm giác nhỏ bé trước nay chưa từng có lan tràn trong lòng tất cả mọi người.
Lần nữa lẳng lặng nhìn về bóng dáng bạch y phía xa, sự kính sợ nơi đáy mắt bọn hắn càng đậm!
Cho dù khó để xác nhận thân phận của đối phương, nhưng tu vi khủng khiếp như thế đã vượt xa nhận thức của bọn hắn, vậy mà Vân tinh lại có vị tiền bối này, thật sự quá kinh người!
Lạc Hồng Phi cảm thấy mình quá thiển cận và vô tri, không dám nói gì nữa.
Nhóm người lặng lẽ nhìn nhau, trong lòng gợn sóng không thôi.
Bóng dáng bạch y kia chăm chú ngắm nhìn hành lanh hồi cổ, gương mặt lộ ra vài phần thổn thức, giọng điệu càng thêm trầm thấp.
“Mười vạn năm rồi…”
“Không ngờ khi bổn tọa nhìn thấy hành lang hồi cổ lần nữa đã là mười vạn năm sau.”
“Bãi bể nương dâu, cảnh còn người mất.”
“Vân tinh ta vốn là giới tinh, thống trị tinh hệ nơi này, quản lý rất nhiều tinh cầu, không ngờ lại rơi đến bước đường này, ngay cả hành lang hồi cổ cũng mất đi sức mạnh của tinh vực.”
“Ài…”
Nhẹ giọng than thở, cảm khái như thể đã trải qua năm tháng vô tận.
Nghe qua như lời buộc miệng vô ý lại để lộ bí mật kinh người, nhóm người sau lưng chấn động đồng tử run rẩy, nhận thức lại lần nữa sụp đổ!
Giới tinh?
Sức mạnh tinh vực?
Những từ ngữ trước giờ chưa từng nghe, nhóm người hoảng loạn tâm cảnh rung chuyển.
Kinh người hơn là Vân tinh đã từng thống trị những tinh cầu khác, quá khứ kia phải huy hoàng đến mức nào?!
Trong lúc bọn hắn chấn động không thôi.
Pháp quyết phức tạp vận chuyển trong tay Long Thiên, ngưng tụ tu vi cao thâm vô cùng kỳ diệu, bàn tay phía sau không ngừng thu thập ánh sao, tung một chưởng về phía hành lang hồi cổ!
“Bùm!”
Ánh sao khủng khiếp tràn vào hành lang như nước sông, khiến con đường dài vốn đã lấp lánh càng tỏa sáng rực rỡ, như được ánh trăng sáng tỏ chiếu qua, xóa tan tàn hồn vẫn thạch vô tận!
Chẳng quả chỉ trong chớp mắt.
Hành lang hồi cổ rực rỡ hẳn lên, nở rộ ánh sao vô cùng thuần khiết, lan tràn về phía biển sao vô tận, như thể toàn thân tản ra hơi thở thần thánh không thể xâm phạm!
Giờ phút này.
Cho dù là nhóm người đã bảo vệ năm tháng dài đằng đẵng cũng ngạc nhiên đến độ khóe môi run rẩy, Lạc Hồng Phi biến sắc, cảm giác chấn động cực lớn tràn vào đáy mắt!
“Đây!”
“Đây mới là diện mạo thật sự của hành lang hồi cổ?”
“Vân tinh của chúng ta, thế mà thật sự đã từng huy hoàng không thôi?!”
Tiếng nói ngạc nhiên vang lên xung quanh, không ngừng run rẩy!
Phản ứng này cũng khiến đáy mắt Long Thiên lóe lên ý cười thành công, cho dù hao phí cực lớn, vầng trán rướm mồ hôi, hắn ta cũng không để ý.
Chậm rãi xoay người, lên tiếng với nụ cười có vài phần mong đợi.
“Vân tinh ta vốn là chủ của tinh hệ nơi này, ngạo nghễ đứng giữa biển sao trong năm tháng vô tận, tuy gặp nạn bất hạnh xuống dốc, bên trong có rất nhiều bí mật các ngươi chưa có tư cách được biết, nhưng chỉ cần nhớ kỹ sự kiêu ngạo của tu sĩ Vân tinh!”
“Bắt đầu từ hôm nay, bổn tọa sẽ khiến Vân tinh huy hoàng trở lại, mong các ngươi hãy trợ giúp bổn tọa, không được từ chối!”
Lúc nói chuyện, Long Thiên phất tay áo dài.
Vài tia sáng tản ra, pháp bảo loài người đã chuẩn bị từ sớm rơi vào lòng bàn tay, hơi thở khủng khiếp khiến tay nhóm người bắt đầu run rẩy, niềm kinh ngạc mừng rỡ vì cơ duyên cực lớn tràn ra gương mặt!
Sau khi được nhìn thấy rất nhiều cảnh tượng thần kỳ và hành động đại nghĩa, lại nhận được phần thưởng hậu hĩnh bậc này...
Giờ phút này.
Nhìn vầng trán Long Thiên rướm mồ hôi, còn cả nụ cười mong đợi hiện trên gương mặt, cho dù trầm ổn như Lạc Hồng Phi cũng cảm thấy mơ hồ, chấn động không thôi vì dụng tâm lương khổ của vị tiền bối này.
Nhóm người đồng loạt hành lễ, ánh mắt ngập vẻ kích động!
“Chúng ta cẩn tuân mệnh lệnh của tinh chủ đại nhân!”
“Để tái hiện huy hoàng Vân tinh, chúng ta xông pha khói lửa quyết không chối từ!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận