Nguyên Lai Ta Là Tuyệt Thế Võ Thần (Người Trên Vạn Người)

Chương 1635: Dịch trưởng lão chính là tiên sinh (2)

Hai cha con nghe tiếng sững sờ.
Kinh nghi dừng động tác dập đầu lại, lặng lẽ từ từ ngẩng mắt lên xem xét.
Lúc này mới phát giác, trước mắt đã sớm không còn một ai.
Thân ảnh của tiên sinh, cũng đã tiêu tán không còn thấy bóng dáng!
Hai cha con căn bản không để ý đến người ngoài, trong mắt tràn ngập kinh nghi nhìn nhau.
“Tại sao không có ai? Không đúng…”
“Con trai, ta thật sự nhìn thấy tiên sinh!”
“Cha, con cũng nhìn thấy!”
“Lẽ nào cha con chúng ta thường xuyên sùng kính nhắc đến, nên xuất hiện ảo giác?”
Tiếng gọi “tiên sinh” vang lên lần nữa.
Các chủ Nguyệt Thần Các nhíu mày, lặng lẽ nhớ lại tình hình lúc nãy.
Lúc nãy.
Ngoại trừ hắn và ái đồ, người thứ ba có mặt ở đây, chỉ có Dịch Phong Dịch trưởng lão.
Chắc không phải…
Nghĩ đến đây, các chủ Nguyệt Thần Các càng thêm kinh nghi!
“Hai vị. Tiên sinh mà các ngươi nói, lẽ nào là Dịch trưởng lão?”
Cái này vừa hỏi.
Trong nháy mắt hai người kinh hãi đến thân thể run lên, lại lần nữa co quắp trên mặt đất!
“Tiên sinh thật sự từng ở nơi này?!”
“Chúng ta thế này là đại bất kính với tiên sinh, phải làm sao mới ổn đây!”
“Tiêu rồi, tiêu rồi…”
Lập tức hai cha con lại kêu rên dập đầu trên mặt đất, tiếp đó mặt xám như tro, giống như là phạm phải sai lầm to lớn, các chủ Nguyệt Thần Các và Thanh Doãn Tiêm Vân bất ngờ kinh ngạc đến ngây người!
Tại sao Dịch Phong lại bị bọn họ gọi là tiên sinh cái gì đó, rốt cuộc đây là đã xảy ra chuyện gì!
Kinh nghi của hai người càng lớn hơn.
Cẩn thận từng li từng tí ngồi ở một bên, trấn an hồi lâu. Nhìn thấy hình như thần sắc của Hùng trưởng lão đã có chút hòa hoãn, các chủ Nguyệt Thần Các mới cẩn thận lặng lẽ hỏi.
“Vì sao các ngươi lại gọi Dịch trưởng lão là tiên sinh? Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”
Cái này vừa hỏi.
Cuối cùng khiến cho Hùng Phấn ngước mắt.
Nhìn mặt mũi tràn đầy vẻ căng thẳng của các chủ Nguyệt Thần Các, vẻ mặt hắn như đưa đám thở dài một hơi!
“Ai!”
“Dịch trưởng lão mà các ngươi nói đến, chính là tiên sinh! Cũng chính là chủ nhân của thế lực phía sau chúng ta!”
Cái gì!
Thế mà Dịch Phong lại là vị tiên sinh kia?!
Trong nháy mắt các chủ Nguyệt Thần Các và Thanh Doãn Tiêm Vân giống như bị sét đánh, chỉ một lời nói, đã khiến bọn họ tê cả da đầu!
Lần nữa lên tiếng, lưỡi đã líu lại đến thắt nút!
“Hắn hắn hắn! Hắn chính là vị kia, tuyệt thế cao nhân mà lúc trước các ngươi từng nói?!”
Run giọng nói ra khỏi miệng, Hùng trưởng lão đã nghiêm túc gật đầu.
Cái gật đầu nhẹ nhàng này, trong nháy mắt khiến cho lòng các chủ Nguyệt Thần Các chìm đến đáy vực, chỉ cảm thấy vô cùng lạnh buốt!
Hai chân mềm nhũn!
Hắn ngã đặt mông ngồi trên mặt đấy, hoàn toàn trợn tròn mắt!
Chưa từng ngờ được.
Cao thủ hắn cho là phi phàm, một lòng muốn lôi kéo làm trưởng lão tông môn, hóa ra lại là vị xa không thể chạm đến kia, là chủ nhân thế lực phía sau Hùng trưởng lão!
Buồn cười là, lúc trước hắn còn nghĩ muốn đến vị Dịch tiên sinh này, làm việc cho Nguyệt Thần Các!
Nhớ lại từng cảnh từng cảnh lúc trước…
Các chủ Nguyệt Thần Các chỉ cảm thấy vô cùng ngượng ngùng.
Bắt đầu phía sau dần dần phát lạnh, kinh hồn táng đảm!
Nhất là nghĩ đến.
Hắn đã từng ngồi chung bàn với Dịch tiên sinh, thậm chí còn nhiều lần mở miệng thể hiện rõ ràng ý chỉ điểm!
Đột nhiên các chủ Nguyệt Thần Các chảy mồ hôi lạnh, run lập cập không còn dám hỏi nữa!
Lúc này nhớ lại, hắn chỉ cảm thấy bản thân hắn vô tri đến buồn cười!
Dịch tiên sinh là sự tồn tại như thế nào…
Đi đến Lam Tinh, sợ rằng cũng chỉ là đi dạo một hồi, tâm cảnh đã không phải là điều thế nhân có thể so sánh, hắn vẫn còn nghĩ đến chuyện lôi kéo người ta, thậm chí nói khoác còn không biết ngượng, muốn giới thiệu vị này để Hùng trưởng lão kết bạn!
Đây mẹ nó…
Giới thiệu cái gì!
Ở trước mặt người ta, Hùng trưởng lão chỉ là một tiểu tốt!
Lại nghĩ đến hắn từng hạ lệnh cho Dịch Phong, phái vị này dẫn đầu đám người đi ra ngoài tìm hiểu tình hình địch…
Các chủ Nguyệt Thần Các mồ hôi lạnh rơi như mưa, hoàn toàn bị hù dọa đến không còn nói được lời nào!
Tiêu rồi tiêu rồi!
Ý niệm mọi chuyện tiêu rồi lan tràn trên khuôn mặt, hắn cùng với cha con Hùng thị ngồi trên mặt đất, không còn khí lực đứng dậy, so với hai cha con còn chán nản hoang mang hơn!
Ba người cùng nhau trợn tròn mắt, mơ hồ ngồi chồm hổm trên mặt đất!
Cuối cùng chân tướng phơi bày.
Thanh Doãn Tiêm Vân đã kinh hãi đến đôi mắt đẹp ngây ngốc, tay nhỏ che đôi môi đỏ cả người trở nên căng cứng!
Nàng chưa bao giờ ngờ được.
Dịch Phong lúc trước nàng kết bạn, thế mà lại là nhân vật lớn như thế! Nếu như vị kia lợi hại như thế, Vân tinh đã từng bế tắc mười vạn năm, e rằng vượt xa ngoài tưởng tượng của thế nhân!
Gần như trong nháy mắt.
Trong lòng mọi người đều bị thân ảnh to lớn che lấp, một loại áp lực đáng sợ bắt đầu lan tràn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận