Nguyên Lai Ta Là Tuyệt Thế Võ Thần (Người Trên Vạn Người)

Chương 1190: Lấy đá đập chân mình (1)

Mị tiên tử vì sao lại để ý tiểu tử mắt chưa thấy tai chưa nghe này đến vậy hả.
Quá là chua luôn!
"Mi tiên tử, nếu vị huynh đài này đã không có hứng thú gì, không bằng cứ để hắn trở về đi, không ít hảo hữu của ta còn ở lầu hai, Mị tiên tử có thể tùy ý kêu một người lên. Hôm nay sẽ bồi Mị tiên tử chơi vui vẻ." Cố Đỗ Vân ung dung nói.
"Không cần đâu."
Âm thanh hờn dỗi từ miệng nữ tử vang lên, ánh mắt nhìn về phía Dịch Phong: "Hôm nay Dịch công tử không nói ra được lý do vì sao, ta sẽ không để cho ngươi đi đâu".
"À, không phải là ta không muốn đánh đâu".
Dịch Phong nhéo nhéo cái mũi, nói: "Chỉ là muốn chơi ăn tiền, thuần giải trí thì có gì vui, không bằng để ta về nhà đi ngủ cho À3 rồi.
"À, hoá ra là do Dịch công tử cần chút tiền đặt cược, kia dĩ nhiên là không thành vấn đề." Nữ tử che miệng cười nói, vẻ mặt cực kì hưng phấn: "Vậy thì nghe theo Dịch công tử, Dịch công tử muốn chơi thế nào thì chơi thế đó".
"Được, vậy dựa theo trận có bội số lớn ở lầu hai chơi đi".
Lúc này trên mặt Dịch Phong mới có ý cười.
"Được, đều nghe theo Dịch công tử".
Nữ tử xinh đẹp cười nói.
Toàn bộ quá trình Dịch Phong và nữ tử nói chuyện, ngược lại hai công tử thế gia tự nhận mình phong độ nhẹ nhàng lại ngồi một bên, khiến hai người cực kỳ không cam tâm.
"Không được."
"Thật vất vả lắm mới nhìn thấy mặt Mị tiên tử một lần, sao có thể an vị ở đây ngồi không được".
Ánh mắt Cố Đỗ Vân chuyển động, trong đầu hồi tưởng đến chuyện Dịch Phong và nữ tử.
Đúng rồi.
Với thân phận của Mị tiên tử, nàng đã gặp đủ loại nhân vật phong vân, mà với tư sắc và thanh danh của nàng, chỉ sợ bình thường không một ai sẽ cự tuyệt yêu cầu của nàng, người xum xoe quanh nàng càng không ít, cho nên đụng phải một người khách khí với nàng, nàng đã sớm tập mãi thành thói quen, căn bản khơi dậy được chút chú ý nào.
Ngược lại dưới tình huống này, đụng phải một người không hề khách khí với nàng như vậy, cự tuyệt nàng, ngược lại sẽ để nàng lau mắt nhìn xem.
"Đúng, hẳn là như thế".
"Thật đáng hận, Cố Đỗ Vân, tưởng ngươi bày mưu nghĩ kế thế nào, thế mà đến giờ mới nghĩ thông suốt được mọi chuyện, ngược lại để cái tên tiểu tử không chút danh tiếng này chiếm lấy tiên cơ."
"Nhưng dù sao vẫn chưa muộn."
"Tên tiểu tử này đã có thể dùng loại phương pháp này để gây chú ý với Mị tiên tử, vậy ta cũng có thể dùng loại biện pháp này".
"Thậm chí lúc trước ta đáp ứng, sau đó lại cự tuyệt, khiến người ta cảm thấy hụt hãng càng lớn".
"Muốn có mà không được, lôi kéo hết mình..."
Tưởng tượng đến đây, khoé miệng Cố Đỗ Vân giương lên.
Còn người bên cạnh, hoàn toàn không biết Cố Đỗ Vân vận động đầu ốc nhiều như vậy.
Một khắc sau.
Cố Đỗ Vân liền đứng lên.
Ánh mắt nhìn về phía nữ tử, chắp tay nói:" Thật có lỗi với Mị tiên tử, vốn là phải bồi mị tiên tử chơi vui vẻ, nhưng tại hạ lại đột nhiên nhớ còn chút chuyện chưa giải quyết, cho nên chỉ sợ không thể tiếp tục bồi tiên tử giải trí".
Mị tiên tử đang nói chuyện riêng với Dịch Phong nói nghe thấy lời Cố Đỗ Vân, ánh mắt có hơi lệch ra.
"Cố công tử có chuyện gì cần phải giải quyết bây giờ sao, không thì chờ một chút rồi sau đó giải quyết sau?"
Nữ tử không nhịn được hỏi.
Thấy thế.
Trong lòng Cố Đỗ Vân vui mừng.
Quả nhiên là nhân vật trích tiên như Mị tiên tử này cũng có một chút tâm ý bình thường, ngươi càng tốt với nàng, nàng càng không để ý tới ngươi, ngươi không để ý tới nàng, cự tuyệt nàng, ngược lại nàng sẽ để ý tới ngươi.
Không phải sao, vừa rồi tâm tư Mị tiên tử còn đang đặt trên người Dịch Phong, giờ trực tiếp quan tâm tới hắn.
Quả nhiên, loại biện pháp này thật là hữu hiệu.
Nếu một chiêu này đã hữu hiệu, thì nhất định phải tiếp tục, lỡ như nghe theo này thì sẽ không khác gì trước kia.
Mà không chỉ phải tiếp tục như thế, mà còn phải cường ngạnh hơn một chút.
Cố Đỗ Vân tự nhận đã nhìn thấy tâm lý nữ tử, hơi ngẩng đầu, có chút cường ngạnh nói: "Không được, dù sao đây cũng là chuyện đã đáp ứng với người khác, nam tử hán đại trượng phu, nhất ngôn cửu đỉnh, đã đáp ứng người khác, thì nhất định phải giữ lời."
Cố Đỗ Vân tự thấy mình nói phải.
Một là biểu đạt quan điểm của mình.
Thứ hai lại lặng lẽ lập cho mình thiết lập nam tử hán đại trượng phu nói thành tín người.
Nếu đoán không sai, Mị tiên tử hắn sẽ thay đổi cách nhìn với mình.
Chậc chậc.
Hắn ngoài mặt bất động thanh sắc, nhưng trong lòng cười lạnh một tiếng, vô cùng chờ mong Mị tiên tử tiếp lời.
Nhưng mà.
Không như mong muốn.
Mị tiên tử, trực tiếp để Cố Đỗ Vân ngốc trệ tại chỗ, xấu hổ ở đó.
"Như vậy sao..."
Nữ tử thản nhiên nói: "Đã như vậy thì Cố công tử nhanh đi đi thôi, ta lại mời một người khác ở lầu hai cũng được."
Bạn cần đăng nhập để bình luận