Nguyên Lai Ta Là Tuyệt Thế Võ Thần (Người Trên Vạn Người)

Chương 479: Ba đao dứt khoát (2)

"Ấm "Ba con súc sinh này lại còn dám trừng chúng ta?"
Sáu tên mặc áo xanh lập tức giận dữ.
Hôm nay bọn họ đã phải chịu đủ mọi loại oan ức, hành hạ, không ngờ rằng đến nơi này rồi mà ngay cả ba con súc sinh cũng dám trừng bọn họ?
Thế này mà cũng được ư?
"Súc sinh phải có sự giác ngộ của súc sinh, ở yên một bên đi."
Giọng điệu trầm thấp vang lên, sáu người không hẹn mà cùng phóng thích chút khí tức ít ôi kia để nghiền ép mấy con yêu thú.
Nhưng mà họ còn chưa kịp dứt lời thì ba con yêu đồng thời há to miệng.
"Gào!"
"Gừ !"
"Két âm thanh khủng bố vang lên, dù bị dây xích trói và bị mất tu vi, nhưng khí tức bình thường của Kim Tiên không phải là những gì sáu người bị thương có thể chịu đựng Khí tức kinh khủng lập tức đè ép khiến sáu người không thở nổi, bỗng dưng chân mềm nhũn rồi khụy xuống đất.
"Tiên, là tiên, là tiên thú, bọn nó không phải dã thú".
"Đúng, hơn nữa cũng không phải tiên thú thông thường, hình như là loại mà Đoan đại nhân đã nói, là tiên thú đạt tới cảnh giới Kim Tiên".
"Hu hu... Mạnh quát".
"Mau trốn đi, nhanh.."
Sáu người sợ hãi thốt lên, thân thể bị trói ngọ nguậy giống sâu róm, di chuyển vào góc sân.
Mà dường như ba con yêu cũng không định buông tha sáu người kia, từng con một né trách xích sắt bổ nhào về phía bọn chúng, hơi thở mạnh mẽ phà vào mặt khiến bọn chúng sợ đến mức sắp hồn lìa khỏi xác.
"Nhanh, chen vào bên trong, chen vào bên trong, hắn muốn cắn ta.
Sáu người núp ở xó xỉnh nhồi nhét thành một đống, run lẩy bẩy, cũng may ba yêu kia bị dây xích sắt trói lại, hoàn toàn không đủ khoảng cách để với tới.
Điều này khiến sáu kẻ kia thở phào một hơi.
Nhưng cho dù thoát khỏi miệng hổ thì sáu người vẫn khóc không ra nước mắt.
Hôm nay gặp toàn chuyện gì đâu đâu, đi vào tửu lâu này đụng phải hơn sáu mươi Võ Đế thì không nói, ra đến bên ngoài lại đụng phải hơn ba trăm tiên.
Phút cuối cùng thì bị giam ở đây, vốn cho rằng có thể tạm thời thả lỏng một hơi, suy nghĩ chút đối sách.
Nhưng không ngờ đến, ở đây còn nuôi ba con tiên thú, hơn nữa còn không phải là tiên thú bình thường Trời ơi!
Sáu người hít một hơi lạnh, trong mắt lộ ra vẻ hoảng sợ.
Rốt cuộc thanh niên cầm đầu kia là ai!
Có nhiều thuộc hạ mạnh tới như vậy thì không nói, không ngờ còn có ba con yêu thú cấp bậc Kim Tiên xem như là át chủ bài.
Đúng lúc này, ngoài viện vang lên một giọng nói.
Rồi bọn chúng Dịch Phong và Lâu Bản Vĩ, còn có quản sự của tửu lâu đi tới.
"Quản sự, chỗ ta có vài nguyên liệu, ta định tự mình xuống bếp làm ba món ăn chim muông thú rừng hoang dã gì đó, không có vấn đề gì chứ" Dịch Phong khẽ nói.
"Không có vấn đề gì, đương nhiên không có vấn đề gì rồi" Quản sự cười cười nói.
Nghe thấy cuộc trò chuyện của đám người Dịch Phong, sáu tên áo xanh lập tức mở to hai mắt nhìn.
Cái gì?
Ba con tiên thú này không phải là át chủ bài của bọn họ, mà là nguyên liệu chuẩn bị chế biến để ăn sao?
Không nghe lầm chứ?
Trong lúc bọn chúng cảm thấy không thể tưởng tượng nổi thì thấy người mặc áo đen bên cạnh Dịch Phong đi về phía ba con yêu.
Hắn giơ tay lên chém xuống, ba đao dứt khoát không hề do dự giải quyết ba con yêu thú cấp bậc Kim Tiên.
Sáu tên áo xanh nhìn thấy ba đại yêu Kim Tiên vừa rồi còn thể hiện khí thế mãnh liệt lắm, giờ đây đều đã trợn trắng mắt ngã trên mặt đất trở thành ba cái xác rồi.
Hự!
Sáu tên áo xanh che miệng, suýt chút nữa kêu lên vì sợ hãi, bị dọa đến mức toàn thân run lẩy bẩy.
Đây chính là yêu thú cấp bậc Kim Tiên đó, cứ vậy mà chết ư?
Cho dù sự thật xảy ra ở trước mặt, sáu người vẫn cảm thấy không thể tưởng tượng nổi.
Mãi cho tới khi mấy lão già kia đi thắng đến hậu viện, nấu nước sôi, làm sạch lông, sau đó bỏ vào nồi, hương vị thơm ngát bốc lên, cuối cùng sáu người mới tin vào sự thật trước mắt mình.
Đại yêu cấp bậc Kim Tiên kia đã chết thật rồi.
"Không được, chúng ta không thể ngồi đây chờ chết như vậy."
Lúc này, một cái người áo xanh thốt lên với vẻ kiên định: "Sự xuất hiện của đám người này đủ để uy hiếp đến kế hoạch của Đoan đại nhân".
"Nói đúng lắm".
Một người khác cũng nghiêm túc gật đầu: "Nếu như đám Võ Đế và Địa Tiên này không thể uy hiếp đến Đoan đại nhân, cũng không ảnh hưởng gì đến Đoan đại nhân, vậy chúng ta chết ở chỗ này cũng không sao, nhưng mà lại dùng yêu thú cấp bậc Kim Tiên để ăn..."
"Chứng minh thực lực của đám người này không chỉ đơn giản như vậy, cho nên chúng ta không thể chờ chết, nhất định phải tìm cách báo tin này với bên ngoài!"
"Xem ra chỉ có thể dùng cái này thôi".
Tên mặc áo xanh cầm đầu giơ cánh tay lên, ung dung nói.
Chính giữa mu bàn tay hắn có một đồ án quỷ dị.
Bạn cần đăng nhập để bình luận