Nguyên Lai Ta Là Tuyệt Thế Võ Thần (Người Trên Vạn Người)

Chương 450: Hắc Vũ trung thành tuyệt đối

"Đương nhiên là liên quan rồi, nguyên nhân chính của sự việc lần này đang xảy ra trong chiến trường còn sót lại của Tiên Giang đại lục."
"Bởi vì có rất nhiều đại năng chết trong chiến trường kia, trải qua vô số năm đổi thay, một vài linh hồn cường đại đã chết tụ tập cùng một chỗ, thúc đẩy và sinh ra một loại tử linh mới."
"Thực lực của những tử linh kia trực tiếp phá vỡ quy tắc của Tiên Giang đại lục, đồng thời cũng phá vỡ nước tiên mà ngươi đã phong ấn".
"Mà ta dò xét tới đó thì bị tử linh trong di tích kia bao vây công kích, một mình ta đối chiến tám tử linh, mạnh mẽ đánh bảy ngày bảy đêm, dường như sắp phải chết ở nơi đó rồi ấy."
"Nhưng mà ta nghĩ lại, ta không thể chết, trên người của ta còn gánh vác nhiệm vụ quan trọng mà châu chủ giao phó, ta phải quay về báo cáo những việc xảy ra nơi đó cho châu chủ, bằng không thì nếu để cho những tử linh này trưởng thành, ắt sẽ trở thành phiền phức lớn cho châu chủ!"
"Ta suy nghĩ như vậy mãi rồi gắng sức chống đỡ, cuối cùng phải dựa thủ đoạn mới chạy trốn ra được."
Hắc Vũ trịnh trọng giải thích.
Trên mặt còn mang theo một chút thổn thức và về sợ hãi.
Dáng vẻ sau khi thoát chết kia khiến cho mọi người ở đây không khỏi tỏ vẻ cực kỳ tin tưởng, tựa như thân lâm kỳ cảnh, không ít người còn âm thầm lau mồ hồi hộ Hắc Vũ.
"Vì Thanh Ngọc Tiên Châu của ta mà cực khổ cho ngươi rồi."
Tô Huyền Quân vỗ vỗ vai Hắc Vũ rồi thốt lên với vẻ vui mừng:
"Kế tiếp ngươi cứ nghỉ ngơi cho tốt, ăn ngon uống ngon, không cần phải lo lắng gì cả, còn việc của Tiên Giang đại lục thì cứ giao cho ta".
Nhưng mà.
Hắc Vũ lại trực tiếp cự tuyệt.
"Không".
Giọng nói của hắn chắc như đinh đóng cột: "Châu chủ, ngươi bận rộn sự vụ, sao có thể để ngươi tự mình vất vả thêm chuyện này được chứ, ngươi chỉ cần phái chút tiếp viện cho ta, ta mang theo người lập tức trở lại Tiên Giang Đại Lục, xóa bỏ tai họa ngầm cho châu chủ".
"Ngươi..."
Nghe được lời nói của Hắc Vũ, Tô Huyền Quân cực kỳ vui mừng, không nhịn được thở dài nói: "Có viên đại tướng như ngươi thực sự là may mắn của Thanh Ngọc Tiên Châu, cũng là may mắn của Tô Huyền Quân ta!"
Nói xong hắn lại trừng mắt nhìn những kẻ khác.
"Các ngươi xem Hắc Vũ Kim Tiên rồi tự xem lại mình xem, có thấy hổ thẹn không hả?"
"Hắc Vũ Kim Tiên vì Thanh Ngọc Tiên Châu ta mà phí sức khổ lực, vậy mà các ngươi lại nói xấu sau lưng hắn, trong lòng không xấu hổ sao?"
Lời của Tô Huyền Quân khiến tất cả mọi người đều đỏ mặt, cúi đầu thật lâu không dám nói lời nào.
"Hắc Vũ Kim Tiên".
"Có".
"Ngươi vì Thanh Ngọc Tiên Châu ta mà đại nghĩa như vậy, vậy ta lệnh cho ngươi, thoải mái lựa chọn cao thủ của tiên châu ta rồi Ị?
xuống hạ giới giải quyết sạch sẽ đám tử linh kia!" Tô Huyền Quân lớn tiếng nói.
"Rõ, thuộc hạ nhất định sẽ hoàn thành nhiệm vụ!"
"Chỉ là trước khi rời đi, thuộc hạ còn có hai thỉnh cầu!"
Hắc Vũ nói.
"Được, có khó khăn gì đều cứ việc nói, ta giải quyết cho." Tô Huyền Quân đại khí nói.
"Ta nghĩ như này, muốn bắt gọn chúng trong một mẻ lưới thì cần phải cần bố trí mai phục, vậy thì mới dẫn dụ được bọn chúng ra".
"Cho nên ta cần một chút đan dược cấp tiên để làm mồi nhử".
Hắc Vũ nói.
"Nhưng mà châu chủ cứ việc yên tâm, ta sẽ không sử dụng vào việc riêng, chỉ dùng để làm mồi nhữ".
"Đan dược cấp tiên ư?"
Tô Huyền Quân nhíu mày, nhưng sau khi do dự một lúc thì vẫn đồng ý.
"Đa tạ châu chủ."
Hắc Vũ cười ra mặt, nói tiếp: "Những tử linh này tồn tại là do có linh hồn mạnh mẽ, nên rất khó để giết chết bọn chúng. Vậy nên ta xin được mượn tiên khí Nhiếp Hồn Đao của châu chủ để sử dụng".
"Có Nhiếp Hồn Đao rồi chúng ta có thể dễ dàng giết chết bọn chúng, đồng thời còn có thể một mũi tên trúng hai con nhạn, bởi vì Nhiếp Hồn Đao có thể hấp thụ linh hồn của những tử linh này, cũng có thể đạt được lợi ích cực kỳ lớn".
Lần này Tô Huyền Quân im lặng.
Đan dược cấp tiên đã là bảo vật hiếm có, cho dù hắn là một châu chủ thì cũng không có nhiều.
Nhưng kể cả như vậy, hắn cũng vẫn đồng ý với Hắc Vũ.
Nhưng Nhiếp Hồn Đao thì khác.
Đây là một trong những món tiên khí ít ôi trong tay hắn, cũng vũ khí mạnh mẽ nhất, trước giờ chưa từng rời xa hắn.
Thế nhưng, sau khi hắn liếc mắt nhìn Hắc Vũ trung thành tuyệt đối, hắn vẫn chỉ đành cắn răng đáp ứng.
Dù sao thuộc hạ này đã dốc sức vì Thanh Ngọc Tiên Châu đến thế, nếu hắn không cho mượn tiên khí này thì chẳng phải tạt một gáo nước lạnh vào tấm lòng của người ta hay sao.
"Đa tạ châu chủ."
Hắc Vũ vui mừng khôn xiết.
Sau khi lấy được đan dược cấp tiên và Nhiếp Hồn Đao, Hắc Vũ tức tốc chọn lựa một đám yêu thú rồi nhanh chóng xuống hạ giới.
"Hình như bọn nhỏ xảy ra chuyện rồi".
Ngao Khuynh Thành tỏ vẻ lo âu nói với Ngao Khánh bên cạnh ở.
"Sao thế?"
Ngao Khánh vội vàng hỏi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận