Nguyên Lai Ta Là Tuyệt Thế Võ Thần (Người Trên Vạn Người)

Chương 1683: Xa xỉ (2)

Dịch Phong nghe đến trong mắt sáng lên.
“Ở trong đảo, đảo chủ các ngươi là mạnh nhất đúng không?”
Hứa Bách Xuyên cũng ngưng trọng gật đầu.
“Không sai.”
“Trong đảo chúng ta không thiếu cao thủ ẩn nấp, nhưng bất luận tiền bối ẩn thế, hay là bốn đại Thiên Tông khác của chúng ta, cũng đều không thể đánh đồng với đảo chủ, đương nhiên đảo chủ là người mạnh nhất.”
Dịch Phong nghe xong vui mừng.
Hắn có hơi chút trầm ngâm, lại hình như ý thức được tình hình không đúng.
“Bốn đại Thiên Tông khác? Không phải nói bao gồm cả đảo chủ, tổng cộng chỉ có bốn đại Thiên Tông thôi sao?”
Đầu tiên Hứa Bách Xuyên sững sờ, sau đó cười lên tiếng.
“Ha ha, nhất định là tiên sinh không biết Ngũ Hành Môn.”
“Ngũ Hành Môn nổi danh cùng với ba đại Thiên Tông chúng ta, môn nhân phần nhiều tinh thông bói toán thiên mệnh, lời đồn có thể thăm dò thiên cơ, biết mệnh lý âm Dương biến hóa, đều là người thần kỳ cao thâm khó lường, nhưng cũng bởi vì như thế, phần lớn đều không thoát khỏi được số mệnh năm hại ba khuyết, ý chỉ góa vợ, góa chồng, cô đơn, đơn độc, tàn tật, quanh năm làm việc khiêm tốn bí mật, người bình thường ở trong đảo đều không biết sự tồn tại của bọn họ.”
“Tiên sinh mới đến trong đảo không lâu, chưa từng nghe nói đến cũng là hợp tình hợp lý.”
Lúc này Dịch Phong mới thoải mái gật đầy.
Hóa ra còn có một Thiên Tông đoán mệnh.
Quả nhiên tình báo của Bao lão ca cực kỳ không đáng tin cậy!
Tông môn thần bí này, dường như đều là cao nhân lợi hại, nếu như có thể tính toán một quẻ, nói không chừng còn có thể tính ra phương hướng hắn tự tìm đường chết?
Dịch Phong hiếu kỳ nhìn chăm chú: “Quả nhiên là tông môn cao nhân, không biết người của Ngũ Hành Môn kia đều ở nơi nào?”
Nghe tiếng, khuôn mặt hai vị tông chủ đều mang vẻ tiếc nuối.
“Từ trước đến giờ Ngũ Hành Môn khiêm tốn, nếu không phải người có duyên sẽ không cách nào bái phỏng, cho dù có tìm đến cửa tông môn, cũng khó vào trong.”
“Không sai, gần đây Ngũ Hành Môn hoàn tòa ẩn nấp tung tích, đến môn nhân bình thường cũng không thấy lộ diện, cũng không biết là đang làm cái chuyện gì…”
Dịch Phong gật đầu một cái.
Thần long thấy đầu mà không thấy đuôi, xem ra nhất thời trong thời gian ngắn sẽ không tìm được cao nhân đoán mệnh.
Trước mắt đã kết ân oán sống chết với đảo chủ rồi, hy vọng tìm đường chết cũng rất lớn, hắn thu hồi suy nghĩ của mình trước, rồi tiếp tục tìm hiểu thông tin về đảo chủ.
“Không biết lúc nào đảo chủ của các ngươi sẽ xuất quan?”
Hứa Bách Xuyên hơi suy nghĩ một chút nói: “Từ lúc Tát đảo chủ quay về từ đảo đen bất ngờ bế quan, có lẽ là động thái tạm thời, chuẩn bị cho tương lai trùng kích đột phá, có lẽ mấy ngày nữa sẽ xuất quan, tiên sinh nhất định phải cẩn thận hơn.”
Mấy ngày nữa, là có thể đối mặt với người mạnh nhất trong đảo.
Dịch Phong cảm giác hi vọng cuộc sống rất lớn.
Lần này nhất định ổn rồi.
Cái gọi là người gặp việc vui tinh thần thoải mái.
Lại lần nữa nhìn cá trong hồ, đột nhiên Dịch Phong có khẩu vị.
“Ừm ừm.”
“Chúng ta cũng làm việc rất lâu rồi, câu được nhiều cá như thế, đầu tiên nếm thử một chút hương vị trước rồi nói, cũng không thể để bận rộn một hồi không công!”
Hai người nghe tiếng vui mừng, lập tức lệnh người cầm đạo cụ tinh mỹ đến, chuẩn bị xử lý Hóa Đạo Tầm, thử một chút tư vị của chí bảo trong truyền thuyết.
Dịch Phong càng là nhanh nhẹn hơn, móc ra một cây châm lửa!
“Một lát nữa ta làm cho các ngươi mấy con cá nướng, đảm bảo các ngươi khen không dứt miệng!”
Hai vị tông chủ nghe đến trong lòng cứng lại!
Loại chí bảo như Hóa Đạo Tầm, thế mà dùng để nướng?
Đây không phải là phung phí của trời sao!
Nhưng đã từng thấy thủ đoạn của Dịch tiên sinh cao thẩm, bọn họ sao còn dám nói ra lời khuyên giải?
Huống hồ những con Hóa Đạo Tầm này là Dịch tiên sinh câu lên, cho dù lãng phí mấy con, chỉ cần vị này vui vẻ, có gì là không thể đây?
Mẹ nó!
Hôm nay sẽ xa xỉ một lần!
Nhìn Hóa Đạo Tầm đầy hồ, hai người cắn răng, một người tìm linh mộc, một người lên tiếng đi mò cá, trong nháy mắt bận rộn đến khí thế ngất trời.
Không qua bao lâu.
Dịch đầu bếp đã mổ bụng mấy con cá tươi, đặt ở bên trên than hồng chậm rãi nướng, hai người nhu thuận đứng một bên, có lẽ là tác dụng ở trong lòng, chỉ cảm thấy từng hồi mùi thơm tản ra, vô cùng mê người!
Vào đúng lúc ba người đang nhìn đến nóng mắt, Bao Tòng Tâm gấp gáp chạy đến.
“Ân công, hai vị tông chủ!’.
“Có rất nhiều, rất nhiều người ở trước cửa cầu kiến!”
Đang muốn ăn cá, lại có người cầu kiến?
Đúng thật là biết chọn thời gian.
Vẻ mặt hai vị tông chủ trầm xuống, lập tức đoán được chân tướng.
Nhất định là đám người bên hồ kia.
Bọn thấy kỹ thuật của tiên sinh như thần nên muốn nịnh nọt, thật sự là một đám không biết xấu hổ!
Cho dù tiên sinh và đảo chủ có ân oán, ở trước mặt gần trăm con Hóa Đạo Tầm, những người này nhất định cũng không chống lại được dụ hoặc, nên thể diện cũng không cần đến đây bái kiến.
Bạn cần đăng nhập để bình luận