Nguyên Lai Ta Là Tuyệt Thế Võ Thần (Người Trên Vạn Người)

Chương 1156: Kế hoạch toàn thành

Hốc mắt Ác Lang dần dần phiếm hồng, ngẩng đầu nhỏ giọng:
"Chết thì có gì đáng sợ, nhưng sống mà uất ức là khó chịu nhất, ?
nhưng vì ma thành ta không còn sự lựa chọn nào khác Lời nói Ác Lang khuếch đại toàn bộ đại điện.
Một đám bị lời nói làm cho rung động, từng người thương tâm, từng người rơi lệ...
Hoá ra, hoá ra là thế này.
Thì ra Ác Lang đại nhân hi sinh vì ma thành nhiều như vậy.
Đám người trong đại điện không khỏi quỳ lạy dưới đất, từng âm thanh chỉnh tê truyền ra.
"Đại nhân anh minh."
"Đại nhân vì Ma tộc mà dốc hết tâm can thổ huyết, đại nhân là phúc của ma thành ta!"
"Đứng lên đi!"
Ác Lang vui vẻ dang tay ra, ra lệnh: "Theo lời của A Đại vừa rồi, truyền mệnh lệnh khắp toàn thành".
"Đồng thời phái ra tinh anh trong lang tộc ta, đi khắp nơi bí mật quan thâm chú ý động tĩnh của người kia, có bất cứ tin tức gì phải truyền lên ngay".
"Vâng !"
Vài người hoá thành hắc quang bay đi bốn phương tám hướng trong thành.
Nghe theo mệnh lệnh được hạ xuống, toàn bộ ma vật trong thành bắt đầu hành động, từng người đều biến thành nhân loại.
Trong đại điện ma thành, Ác Lang cũng bắt đầu biến hình.
Tuy hắn đã tu luyện rất nhiều năm rồi, nhưng mà số lần thấy qua nhân loại chỉ đếm được trên đầu ngón tay, dựa vào ký ức thưa thớt kia, hắn biến thành một nam tử trung niên.
Lại liếc mắt nhìn đám người tụ tập trong đại điện, trong lòng Ác Lang khó chịu.
Mẹ nó sao tập trung nhiều người như vậy.
Đây là muốn hấp dẫn sự chú ý của người khác hả?
"Toàn bộ các ngươi cũng tản đi cho ta, không được tụ tập ở đây, đi ra sau ngay, lập tức dựa theo dáng vẻ của ta mà biến thành nhân loại ngay, nghe chưa hả!"
Ác Lang ra lệnh: "Rất nhiều người trong các ngươi chưa từng nhìn thấy nhân loại, không biết rõ dung mạo nhân loại ra sao, nhìn kỹ bộ dáng ta một chút đi rồi trở về biến hình cho tốt".
"Vâng!"
Tất cả ánh mắt đều tập trung trên người Ác Lang, đánh giá một hồi lâu, chúng ma hoá thành hắc quang rời khỏi chủ điện.
Sau khi rời khỏi chủ điện, chúng Ma tộc tụ tập một chỗ, bắt đầu nhao nhao biến hình.
Dựa theo lời dặn dò của Ác Lang, cả đám đều biến thành dáng vẻ của nam tử trung niên.
Lập tức.
Hơn ba mươi nam tử giống nhau như đúng đứng chung một chỗ.
"Nhanh nhanh nhanh, nhìn nhau xem nào, xem có sơ suất chỗ nào không".
"Đúng, nhanh giúp đỡ nhau chút đi, nếu người nào sơ suất nhất định Ác Lang đại nhân sẽ không tha cho đâu".
Mọi người khẩn trương đàm luận, đồng thời quan sát đối phương.
"Ngươi dư một cái tay."
"Đuôi kìa, nhanh giấu đuôi vào đi".
"Tóc, đầu tóc kìa, tóc Ác Lang đại nhân không dài như vậy đâu."
Mọi người quan sát lẫn nhau một hồi lâu, sau một hồi cố gắng thống nhất dáng dấp với nhau, mọi người mới thả lỏng một hơi.
"Được rồi, theo lời dặn dò của đại nhân, nhanh tản ra đi!"
Mọi người gật đầu, sau đó tản ra bốn phương tám hướng.
Trong thành...
Dịch Phong tay trần, mặc quần cộc, cứ thế cầm trường kiếm đi vào.
Hắn ngàn lần cũng không ngờ được đây là một toà ma thành.
Sau khi đi vào phát hiện rất nhiều ma vật.
Mà ma vật trong thành, tin tức chẳng hề linh thông như bọn Ác Lang, khi vừa ngửi thấy khí tức nhân loại, rất nhiều con đánh tới.
Khiến Dịch Phong vô cùng kinh hỉ.
Thành lớn thế này, có khi có khả năng đụng trúng ma vật giết được hắn thì sao?
Cho nên, hễ đụng phải ma vật chưa thấy bao giờ, cũng để đối phương bay vào công kích mình một phen.
Vì bảo toàn bộ quần áo cuối cùng của mình, Dịch Phong không còn cách nào khác ngoài việc phải mặc quần cộc.
Thế nhưng dọc đường dài như vậy, nào có ma vật lợi hại gì đâu, tất cả đều như đám gà, một kiếm cũng đủ chém lui.
Giết không biết bao nhiêu ma vật làm tâm ý Dịch Phong có chút nguội lạnh.
Nếu cứ thế này cũng chẳng bằng thành trì nhân loại, ít ra còn có thể tìm được chỗ nghỉ ngơi thật tốt, tìm tiệm nào ăn một bữa thật ngon.
Ngay khi đang nghĩ vậy, Dịch Phong đột nhiên phát hiện dần dần không thấy ma vật nữa.
Đồng thời thấy trên phố có một bóng dáng nhân loại.
"Hả?"
"Trong thành này có người hả?"
Dịch Phong nhanh chân đuổi theo, đi tới trước mặt người kia.
Giờ ma vật trong thành đã biết được tin tức Ác Lang truyền đến về cái đại ma đầu gì đó không rõ xuất hiện trong thành, cho nên giờ những ma vật biến hình nhìn thấy Dịch Phong, lập tức bị dọa nhũn cả chân.
Bàn tay run rẩy không biết phải làm sao cho phải, trừng mắt nhìn Dịch Phong, thật lâu vẫn không thốt ra được một câu.
"Ai dà, lại là một kẻ đáng thương."
Dịch Phong hơi thở dài, cũng không để ý người kai nữa, tiếp tục đi về phía trước.
Vô số đôi mắt chăm chăm chú ý thấy một màn này đều sáng hết lên.
Ác ma kia, quả nhiên không hề giết người... À không, nhân loại kia quả nhiên không tiếp tục giết ma nữa!"
Mà tin tức này lập tức truyền đến chủ điện ma thành.
Bạn cần đăng nhập để bình luận