Nguyên Lai Ta Là Tuyệt Thế Võ Thần (Người Trên Vạn Người)

Chương 1169: Ma Lang khủng bố

"Tương lai người ma có đánh một trận, chúng ta có cái kỹ năng này. Nếu Thiên Ma tộc đánh không lại, chúng ta có thể đóng vai thành người trà trộn vào Nhân tộc, từ nội bộ đánh bọn hắn tan rã...
Nghe vậy.
Cầu Đại Cẩu Nhị bên cạnh cũng thấy có đạo lý.
"Đúng là Ác Lang đại nhân nhìn xa trông rộng, vì Ma tộc, dốc hết tâm huyết."
"Được lắm".
Ác Lang chắp tay sau lưng, ngạo nghễ nói: "Nhưng nói đi vẫn phải nói lại, tầm nhìn của ngươi còn hạn hẹp lắm".
Mấy người nói xong liền biến thành thân ma, đi lên lầu.
Mà bọn chúng không hề chú ý tới, một màn này toàn bộ đã bị Ninh Thanh nhìn thấy.
Đúng vậy, tuy Ninh Thanh không nghe được bọn chúng nói cái gì, nhưng vừa vặn nhìn thấy bọn chúng hoá thành ma, nhìn hết cả thảy.
Nàng ngưng thổi, áp chế khí tức, dựa sát vào tưởng, sợ bị những ma vật kia phát hiện.
Nhưng cho dù nấp thế này, trán nàng vẫn mồ hôi lạnh chảy ròng ròng như cũ, ngực lên xuống kịch liệt.
Lang tộc.
Đỉnh đầu có sừng.
Nhân loại thám hiểm cấm khu cấp sáu kia, chết vô số cao thủ, chỉ duy nhất một tin này được truyền đạt về.
Ma vật phân ra đủ loại chủng tộc, trong đó Lang tộc khi đạt đến thực lực nhất định đỉnh đầu sẽ mọc sừng, nếu gặp phải Lang tộc đầu có sừng, mọi người đều lánh đi.
Có lẽ tin này cũng nói quá một chút, nhưng không có lửa sao lại có khói được.
Chí ít với Ninh Thanh mà nói, biểu tượng này của Lang tộc, thực lực vượt ngoài sức tưởng tượng của nàng.
Nếu chiếu theo cấp bậc phân chia của nhân loại, ít nhất cũng đến Hợp Cảnh đạo, thậm chí là cao thủ Chứng Đạo.
Nàng tuyệt đối không ngờ rằng, bản thân vừa hôn mê tỉnh dậy đã gặp được cấp bậc ma vật trong truyền thuyết này, lại còn đứng gần mình như vậy.
"Thùng thùng!"
Tiếng đập cửa vang lên.
Kích thích thần kinh Ninh Thanh, khiến thân thể mềm nhũn của nàng không khỏi run rẩy.
"Thùng thùng thùng".
Tiếng đập của lại vang lên một lần nữa.
Thần kinh Ninh Thanh càng căng thẳng hơn, khí tức hoàn toàn ẩn nấp hết, không lộ ra một chút nào.
Nhưng mà.
Nàng không ngờ được rằng cánh cửa trực tiếp bị đẩy ra.
Liên nhìn thấy.
Ma lang khủng bố cùng với mấy ma vật biến hình khác này vừa tận mắt nhìn thấy, đang đi vào gian phòng.
Bốn mắt nhìn nhau.
Xong...
Trong lòng Ninh Thanh rơi lộp bộp một tiếng.
Mặt xám như tro, trong mắt đầy tuyệt vọng.
Cuối cùng vẫn bị phát hiện.
Nàng nhắm hai mắt lại, chờ cái chết đến.
Nàng cũng không cho rằng bản thân đụng phải ma vật cấp bậc này có thể toàn thây trở về.
Thế nhưng.
Khiến nàng không ngờ được chính là, ma lang khủng bố kia tiến vào trực tiếp nâng hai tay nàng lên.
Vẻ mặt thân thiết.
Sau đó giọng nói ôn hoà vang lên.
"Ôi chao, tiểu thư Ninh Thanh xinh đẹp, ngài tỉnh rồi sao?"
"Ôi trời ơi, thật là tốt rồi".
"Sao ngài không nằm trên giường nghỉ ngơi thật tốt, đứng đây làm gì?"
"Sắc mặt còn dọa người như vậy, chắc là đói bụng lắm ha".
"Chết tiệt! Trách ta mới phải, rõ ràng không có chuẩn bị thức ăn gì con cho tiểu thư Ninh Thanh xinh đẹp, đúng là hỏng bét mà".
"Ôi chao, tiểu thư Ninh Thanh xinh đẹp, xin phép ngài để ta đỡ đến giường nghỉ ngơi."
"Còn nữa, các ngươi nhanh chuẩn bị gì đó ngon ngon cho tiểu thư Ninh Thanh xinh đẹp đi..."
"Mời Ninh Thanh đang đói bụng mau nhấm nháp trứng xào cà chua cho chính tay ta nấu".
Ác Lang bưng một khay trứng xào cà chua, khách khí đứng trước mặt Ninh Thanh mời.
Ninh Thanh choáng váng.
Thủ sủng nhược kinh.
Đây là ma lang khủng bố trong truyền thuyết đó hả?
Nàng cảm thấy tất cả trước mắt thế này không chân thật chút nào.
Một đám ma vật thế mà lại khách khí ôn hoà nói chuyện với nàng thế này.
Tuy giọng điệu khiến người ta hơi buồn nôn.
Lừa ta hay gì?
Như này không được đâu.
Căn cứ vào tin tức từ cao thủ thám hiểm cấm khu cấp sáu truyền về, từng có một ma lang có sừng trên đầu thế này, rằm một cái diệt sạch tiểu đội thám hiểm.
Mà trong tiểu đội thám hiểm lần đó có cả cao thủ Hợp Đạo cảnh.
Đã có ma lang có sừng cường đại như thế, hoàn toàn có thể bóp chết nàng, sao giờ lại có đám ma lang màu mè thế này?
"Ngươi, các ngươi..."
Sau khi hoàn hồn, Ninh Thanh vội vã lui về sau hai bước, sợ hãi nhìn hắn.
"Ôi, trời ạ, đúng là điên rồi. Mạo muội, ta quên tự giới thiệu mình".
Ác Lang đưa tay lên ngực, làm động tác thân sĩ một cái, ôn hoà nói: "Kính Ninh Thanh tiểu thư, xin phép để ta tự giới thiệu một chút".
"Tại hạ Ác Lang, xin cứ gọi ta là Tiểu Lang".
Nói xong, Ác Lang nở nụ cười nhìn Ninh Thanh.
Lại phát hiện Ninh Thanh vẫn cảnh giác nhìn hắn như cũ.
Thấy thế, Ác Lang đá một cước vào người Cẩu Đại Cầu Nhị, mắng: "Ha ha, cái đám chuột ngu xuẩn này, còn không mau giới thiệu một chút đi chứ?"
Cậu Đại Cẩu vội vã giới thiệu.
Chờ hai người tự giới thiệu xong, Ác Lang lại ôn hoà nói: "Chà, thưa Ninh Thanh tiểu thư, chúng ta đều là bằng hữu của Dịch Phong, Dịch Phong tiên sinh trước khi đi đã thông báo với chúng ta để chúng ta chiếu cố người thật tốt."
Bạn cần đăng nhập để bình luận