Nguyên Lai Ta Là Tuyệt Thế Võ Thần (Người Trên Vạn Người)

Chương 1636: Tông môn cá muối (1)

Đột nhiên đại điện yên tĩnh đến tiếng kim rơi cũng có thể nghe được, trong lòng bọn họ cũng đã nhấc lên sóng cả cao vạn trượng!
Bốn người hoàn toàn kinh ngạc đến ngây người, vô cùng sợ hãi.
Thanh Doãn Tiêm Vân chưa từng mạo phạm Dịch Phong, cũng hoảng sợ không kém ba người kia, nhớ lại đủ loại cảnh tượng, cũng đã đầy mắt không thể tưởng tượng nổi.
“Không ngờ được Dịch Phong, hóa ra Dịch tiên sinh lại là nhân vật như thế…”
“Dựa vào thân phận của hắn, vì sao lại đi đến Nguyệt Thần Các chúng ta?”
Nghe tiếng ba người kinh hãi ngước mắt.
“Đây, đây sao có thể là chuyện chúng ta có thể biết được…”
“Nguyệt Thần Các nho nhỏ ta có tài đức gì, thế mà lại có thể được vị này đích thân đến, còn hạ mình lấy thân phận trưởng lão ở lại, nằm mơ cũng không dám nghĩ!”
“Các chủ nói đúng, đến bây giờ ta cũng giống như là đang nằm mơ!”
Nghe tiếng cảm khái kinh nghi, Hùng Phấn cũng lấy lại tinh thần.
Nhớ lại đủ loại lời đồn, căng thẳng lên tiếng.
“Ta từng có may mắn nghe được, tung tích của tiên sinh không xác định, từ trước đến giờ đều là thần long thấy đầu mà không thấy đuôi, cho dù các vị đại nhân ở trên đảo, cũng khó cầu kiến gặp mặt, nghe nói tiên sinh đã đến cảnh giới tuyệt đỉnh, không phải là điều người bình thường có thể tưởng tượng được!”
“Có người từng nói, tiên sinh đang du lịch hồng trần tôi luyện tâm cảnh, cũng có người nói, tiên sinh là muốn chọn tuấn tài để truyền thừa tuyệt học, còn có người nào, tiên sinh là đang thể nghiệm khó khăn của chúng sinh…”
Nghe đủ loại lời đồn, trong mắt ba người đã đầy mắt sùng kính.
Trong đầu suy nghĩ ngàn vạn điều, giống như là nghe được Chân Thần du lịch nhân gian, trong mắt chỉ còn kính sợ, không dám tiếp tục lên tiếng cắt ngang, trong mắt mấy người tràn ngập khát khao.
Trong lúc nói, đột nhiên trong mắt Hùng Phấn lộ ra vẻ trịnh trọng.
“Có lẽ, tiên sinh ở Lam Tinh khiêm tốn làm việc, còn cần một tầng thân phận ở Nguyệt Thần Các chúng ta, như thế nhất định có thâm ý của ngài, thậm chí rất có thể là đang tôi luyện đại đạo. Cấp độ và nhân quả liên quan, tuyệt đối không phải là điều người tầm thường chúng ta có thể ngông cuồng dính vào, chúng ta nhất định phải lúc nào cũng chú ý.”
“Tóm lại không cần biết sợ hãi chấn kinh thế nào, chỉ cần tiên sinh không tự mình chọc thủng thân phận, chúng ta cũng không thể chọc thủng tầng cửa sổ kia, nếu như làm hỏng chuyện lớn tu đạo của tiên sinh, chúng ta chết cũng không hết tội!”
Ba người nghe lời nói chấn động, liên tục kính sợ gật đầu.
Tuy là ở bên cạnh trái phải loại đại lão này, sẽ khiến cho bọn thấy áp lực rất lớn, thậm chí chỉ cần có chút không cẩn thận sẽ vạn kiếp bất phục.
Nhưng tương tự, cũng là cơ duyên vô cùng lớn.
Nhất là tiên sinh mới đến Lam Tinh, cho dù đầu tiên lựa chọn gia nhập Nguyệt Thần Các, đây chính là người khác muốn cũng không có được cơ hội này.
Nghĩ như thế, có thể tiên sinh có ý chỉ điểm đối với Nguyệt Thần Các bọn họ!
Nghĩ đến đây, các chủ Nguyệt Thần Các kích động đến ý cười khó dừng, dường như có chút thất thố.
Loại điên cuồng vui mừng này cũng là chuyện bình thường.
Đổi thành người khác, có bóng mát cây cổ thụ to lớn từ trên trời giáng xuống, gióng trống khua chiêng cũng đã coi như là khiêm tốn.
Sau một hồi lâu, mọi người mới miễn cưỡng ổn định lại tâm thần.
Ngay đúng lúc này.
Ngoài cửa truyền đến âm thanh vô cùng quen thuộc.
“Các chủ, ta đã mời Phùng trưởng lão đến rồi!”
Sưu…
Âm thanh ôn nhuận vang lên, trong nháy mắt mọi người tê cả da đầu!
Hùng Phấn cũng chấn kinh đến thân thể căng cứng, vội vàng lên tiếng dặn dò mọi người ở bên cạnh.
“Ổn định, nhất định phải ổn định!”
Mấy người thu hồi thần sắc thấp thỏm, cố gắng duy trì thần tình bình hòa, ánh mắt tập trung, các chủ Nguyệt Thần Các cũng không ngừng thở sâu, một hồi tim treo lên đến cổ họng, phát ra âm thanh.
“Ừm…”
“Làm phiền rồi, Dịch, Dịch trưởng lão, nhanh chóng mời vào!”
Dịch Phong nghe tiếng đẩy cửa, dẫn theo Phùng Thiên Tuyền nhanh chân đi vào.
Đi vào đại điện.
Vừa mới nhìn thấy, khách quý cha con Hùng trưởng lão đã tỉnh lại, cả người giống như là không có việc gì, các chủ và Thanh Doãn Tiêm Vân cũng đứng ở một bên.
Bốn người xếp đứng thành một hàng, rất ngay ngắn!
Trong mắt Dịch Phong lộ ra vẻ kinh hỉ, vội vã dẫn theo Phùng Thiên Tuyền đến gần lần lượt hành lễ.
“Các chủ, Hùng trưởng lão.”
“Thương thế của Hùng trưởng lão thế nào rồi? Có cần Phùng trưởng lão khám lại một chút không?”
Câu này vừa hỏi ra khỏi miệng.
Bốn người cùng nhau khoát tay!
Nhất là nhân vật lớn hàng đầu là Hùng trưởng lão, vẻ mặt nhiệt tình đầy mắt khiêm tốn!
“Khôn dám không dám!”
“Ạch…”
“Ta cũng không có gì, chỉ là, chỉ là có chút vất vả, Dịch trưởng lão hao tâm tổn trí, mau chóng ngồi xuống đi!”
Nhìn tư thế nhiệt tình chào mời, trong mắt Dịch Phong càng thêm chờ mong.
Lão đầu này không có chút kiêu ngạo nào, thật không hổ là nhân vật lớn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận