Nguyên Lai Ta Là Tuyệt Thế Võ Thần (Người Trên Vạn Người)

Chương 1304: Một bao tải từ trên trời rơi xuống (1)

Nhưng thấy dáng vẻ Dịch Phong kiên quyết, Trần Đống chỉ đành lì nói: "Được được được, dù sao có tin tức ta sẽ nói cho ngươi biết.
"Nhưng chầu rượu này ngươi phải mời đấy."
"Cứ tính cho ta." Dịch Phong cười nói.
"Cạn ly".
"Cạn ly.."
Sau khi uống rượu.
Dịch Phong trở về nhà.
Để nghe ngóng tin tức ở đây, Dịch Phong không thể không tìm chỗ ở.
Mà trong lòng vẫn luôn nghĩ đến chuyện bạn trai của Bạch Hoàng.
Tuy tạm thời còn chưa biết thật giả, nhưng không thể không nói đây cũng là một đường manh mối.
Cho nên.
Sáng hôm sau.
Dịch Phong đi ra khỏi nhà đến tửu lâu khác.
Hai ngày sau, Dịch Phong cưỡi Mạn Mạn đi đến các thành trì khác một chuyến.
Sau mấy ngày thăm dò, nét tự tin trên gương mặt Dịch Phong đã nhiều hơn.
Bởi vì gần như đến bất cứ đâu hắn cũng nghe thấy tin tức của Hứa Khai Hàn và tình nhân.
Nếu tin đồn lan truyền một hai nơi còn có khả năng là giả.
Nhưng cả mấy thành trì cách nhau mấy ngàn dặm đều có lời đồn đó, chuyện này sợ rằng mười phần cũng chắc chín phần.
Dịch Phong lập tức nghĩ kế trong lòng.
Tình thánh.
Lấy tình nhập thánh.
Nhất định rất xem trọng bạn trai của mình nhỉ?
Nếu bắt cóc tiểu tử họ Hứa kia, chẳng phải Bạch Hoàng sẽ giết đến ngay sao?
Cùng lúc này.
Trong một tửu lâu xa hoa nào đó, có một nam tử mặc áo choàng trắng đứng trên nóc nhà.
Tay cầm quạt trắng, phong độ ngời ngời, nhìn mấy chục tên thuộc hạ quỳ trước mặt, khóe môi hắn ta không nhịn được cong lên.
"Rất tốt, các ngươi làm tốt lắm."
"Bây giờ liên minh cửu giới đã lan truyền lời đồn giữa ta và Bạch Hoàng".
"Có điều chuyện này truyền ra nhiều quá cũng sợ Bạch Hoàng kia thật sự đến gây phiền phức cho ta, cho nên ta phải ẩn nấp một khoảng thời gian."
"Nhưng các người nhất định phải tiếp tục lan truyền như trước, hơn nữa phải tăng lực độ lớn hơn."
"Tốt nhất là thêm nhiều tình tiết lộ liễu, càng bạo người nghe càng nhiều người tin cũng sẽ nhiều hơn, vận của ta cũng tốt".
"Tương lai khi ta đến khí vận thánh nhân sẽ không thiếu lợi ích cho các ngươi!"
"Vâng!"
Mọi người quỳ dưới đất, đồng loạt lên tiếng.
"Ừm!"
Thanh niên bạch y vừa lòng gật đầu, nhưng vì sự việc trọng đại, hắn ta không nhịn được lại nhắc nhở thêm một câu: "Nhớ kỹ, tăng thêm lực độ tiếp tục lan truyền, trước khi ta chưa xuất hiện, các ngươi đều không được dừng lại, nghe rõ chưa".
"Rõ rồi!
Mọi người ở đây đều gật đầu.
"Lui xuống đi".
Bấy giờ nam tử bạch y mới hài lòng phất tay.
Chúng thuộc hạ lập tức tản đi khắp nơi.
"Khí vận thánh nhân thật đúng là đồ tốt".
Dõi mắt ngắm nhìn phong cảnh phía xa, tâm trạng nam tử bạch y vô cùng tốt đẹp.
Gần đây lan truyền tin đồn trong khoảng thời gian ngắn, hắn ta đã loáng thoáng cảm giác được khí vận bắt đầu bám vào cơ thể.
Chính vào lúc hắn ta đang chìm trong ảo tưởng đẹp đẽ, bên cạnh đột nhiên xuất hiện một vị khách không mời, đồng thời cũng là nam tử mặc áo choàng trắng.
Người đến chính là Dịch Phong.
Dịch Phong quan sát người trước mặt, hệt như nam tử đã từng nhìn thấy trong bức họa ở tửu lâu.
Nhất định tên này là bạn trai của Bạch Hoàng, Hứa Khai Hàn.
Mà Hứa Khai Hàn nhìn thấy Dịch Phong xuất hiện bên cạnh, đầu tiên là sửng sốt, khi há miệng vẫn giữ phong thái trích tiên quen thuộc của mình.
"xin hỏi các hạ là?"
"Ta muốn tìm Bạch Hoàng, nghe nói ngươi là người yêu của Bạch Hoàng?" Dịch Phong hỏi thẳng: "Không sai chứ?"
Nghe Dịch Phong hồi mình như vậy, Hứa Khai Hàn vén áo choàng lên rất phong nhã.
"Chính là tại hạ".
Thấy dáng vẻ trịnh trọng lại nghiêm chỉnh của Hứa Khai Hàn, nhìn qua còn rất có khí chất cũng khá lịch sự, Dịch Phong trịnh trọng gật đầu.
E rằng tên này mười phần cũng chắc chín phần.
Nhưng để đảm bảo an toàn, Dịch Phong vẫn hỏi nhiều thêm một câu: "Có điều ta cũng rất tò mò, Bạch Hoàng là thánh nhân, nhưng hình như ngươi không phải thánh nhân, ngươi và Bạch Hoàng rốt cuộc quen nhau thế nào vậy?"
"Cũng không thể giống như trong lời đồn, gặp gỡ bất ngờ đâu nhỉ?"
Ánh mắt Dịch Phong nhìn hắn ta với về nóng rực.
Chứng minh tính chân thực của tên này.
Hắn không muốn gây ra chuyện nhầm lẫn xấu hổ.
"À chuyện này..."
Câu hỏi của Dịch Phong lập tức khiến Hứa Khai Hàn sửng sốt.
Là hàng giả, khi có người nghi ngờ hắn ta, tất nhiên hắn ta phải nghĩ đến việc chứng minh bản thân ngay lập tức.
Mà để chứng minh bản thân, Hứa Khai Hàn chỉ ngây người một lúc, che giấu rất tốt, chớp mắt đã phản ứng lại, đồng thời lóe lên ý tưởng.
"Đương nhiên không đơn giản như lời đồn".
"Bạch Hoàng là người thế nào, sao có thể chỉ dựa vào một lần gặp gõ tình cờ mà tự định chung thân được."
"Nói thật với ngươi, ta và Bạch Hoàng từ nhỏ đã quen biết, hai ta là thanh mai trúc mã, trong lòng ta có nàng ấy, trong lòng nàng ấy có ta".
"Chỉ là sau này hai bên có con đường khác nhau, nhất thời mất liên lạc."
"Về sau tình cờ gặp lại trong núi nên mới có câu chuyện tiếp theo.
"Cho nên chúng ta gặp nhau lần đó, không phải tình cờ lãng mạn mà là nước chảy thành sông..."
Hứa Khai Hàn ôn hòa giải thích.
Bạn cần đăng nhập để bình luận