Nguyên Lai Ta Là Tuyệt Thế Võ Thần (Người Trên Vạn Người)

Chương 1844: Kiếm được món hời lớn rồi (1)

“Vẫn thạch thiên khoáng vốn là bảo vật hiếm có trên đời, trong đó cát tinh tinh vẫn là quý giá nhất, các đại môn phái đều cần nó, sợ là thần vệ Hắc Long sắp trỗi dậy rồi!”
Nói đến đây, ánh mắt mọi người đều lộ vẻ cuồng nhiệt.
Một vị trưởng lão trong đó, hô hấp cũng trở nên thâm trầm!
“Phù...”
“Nhiều khoáng thạch gần ngay trước mắt, chi bằng chúng ta chung tay đánh cược một phen, cướp mỏ quặng này?!”
Vừa dứt lời, tất cả trưởng lão đột nhiên đều nhìn qua đó!
“Cướp?!”
“Nếu cướp mỏ quặng này, chúng ta chắc chắn sẽ xé rách da mặt với thần vệ Hắc Long!”
“Đúng vậy, tuy Thần Đạo tông chúng ta không sợ thần vệ Hắc Long, nhưng nếu vì mỏ quặng này mà làm to chuyện, e rằng sẽ cho những tông môn khác cơ hội lợi dụng!”
“Ừm, chuyện này còn phải chờ bàn bạc.”
“Theo lão phu thấy, cướp đoạt là hạ sách, đánh đánh giết giết không phải hành động sáng suốt, chi bằng chúng ta nói rõ thân phận, xem thử có thể thương lượng mua cát tinh tinh vẫn ở mỏ quặng này hay không?”
Nói đến cuối cùng, mấy ông lão đều lặng lẽ nhìn nhau gật đầu.
“Cách này có thể thử.”
“Cát tinh tinh vẫn tất nhiên quý giá, nhưng tất cả mọi thứ trên đời đều có giá, nếu chúng ta ra giá hợp lý, có lẽ vẫn có cơ hội bàn bạc chuyện này.”
“Ừm, cho dù hi vọng không lớn, cũng chỉ có thể thử một lần.”
Nhóm các ông lão mặt đầy nếp nhăn đều trải qua vô số mưa gió, chỉ hai ba câu nói đã nhìn thấu rất nhiều chuyện cũng đã bàn bạc được cách giải quyết hợp lý nhất.
Nhưng nghĩ đến giao dịch sắp tới, ánh mắt mọi người đều mờ mịt.
Dù sao bảo vật như cát tinh tinh vẫn là thứ mà bất kỳ môn phái nào cũng để ý, cho dù ra giá hợp lý thần vệ Hắc Long cũng chưa chắc chịu đồng ý.
Chính vào lúc nhìn nhau thấp thỏm.
Đột nhiên!
Gợn sóng hư không đẩy ra trước mắt!
Vài bóng dáng chậm rãi cất bước.
Gương mặt tất cả mọi người đều nghiêm túc, nhìn chằm chằm ảo ảnh trước mặt.
Nhưng khi nhìn rõ người đến, lại không ai lên tiếng trước, đáy mắt các ông lão lóe lên vẻ nghi ngờ, hình như sự việc có chút vượt qua dự đoán!
Người đến không phải thần vệ Hắc Long, mà là vài gương mặt xa lạ.
Thoạt nhìn tu vi bình thường không có gì đặc biệt.
Chỉ duy nhất người thanh niên dẫn đầu, toàn thân không thấy chút gợn sóng nào, lộ ra khí độ sâu xa khiến người ta khó lòng nắm bắt, chớp mắt đã nắm chặt tâm thần của các trưởng lão Thần Đạo tông.
Kẻ mạnh.
Người lạ này, là kẻ mạnh chưa từng gặp!
Cho dù lặng lẽ nhìn nhau, vẫn còn cách nhau vài trượng, các trưởng lão cũng không dám hành động, đột nhiên cảm giác áp lực cực lớn, trong lòng càng thêm bồn chồn!
Nhất thời tâm thần thấp thỏm, tình cảnh giằng co.
Ngược lại.
Vẻ mặt Dịch Phong cũng ngơ ngác.
Vốn tưởng cuối cùng đã đợi được tinh nhuệ của thần vệ Hắc Long, kết quả lại là mấy ông lão dẫn theo một đám người, nhìn phong cách ăn mặc cũng không giống lắm.
Chớp mắt, hắn chỉ đành lên tiếng thăm dò trước.
“Chư vị đến đây, không biết có việc gì...”
Trưởng lão Thần Đạo tông vội vàng đáp, giọng điệu vô cùng cẩn thận!
“Vị đạo hữu này.”
“Chúng ta đột ngột quấy rầy, mong hãy tha tội.”
“Lần này đến đây, chỉ muốn mua chút khoáng thạch, bất kể giá tiền thế nào, đạo hữu cứ việc lên tiếng, cho dù đạo hữu không muốn bán, chúng ta cũng không oán trách, có chỗ nào quấy rầy, mong hãy rộng lòng tha thứ.”
Mấy trưởng lão này đều là người tinh ranh.
Cho dù đối diện với người lạ, bọn hắn cũng vô cùng cẩn thận, một là khó lòng thăm dò tu vi của đối phương, cần phải cẩn thận làm đầu, hai là cát tinh tinh vẫn cực kì quý giá, không dám nói quá lời, tiện để lại đường lui.
Vốn tưởng là đội trưởng thần vệ Hắc Long mới có thực lực này, khai thác khoáng lớn đến thế, còn làm cẩn thận không lộ chút tin tức gì.
Không ngờ lại là người lạ này!
Một người lạ, có thể làm được đến bước này...
Điều này còn ghê gớm hơn cả đội trưởng thần vệ Hắc Long được các thế lực lớn hậu thuẫn!
Lúc này lên tiếng muốn mua khoáng thạch, thực ra bọn hắn không ôm quá nhiều hi vọng, chẳng qua chỉ muốn thử mà thôi, bất kể giá tiền hay là thái độ đều biểu hiện cực kì khiêm tốn.
Mặc kệ mua bán có thành công hay không, tuyệt đối không thể trở mặt với người này!
Đây chính là cách đối nhân xử thế.
Dịch Phong vừa nghe câu này, cả người đều ngây ngốc.
Mua khoáng thạch?
Thứ gì vậy?
Hắn nhìn y phục của đám người này cảm thấy sự việc có vẻ không đúng lắm, nhưng không ngờ lại vượt xa dự đoán như vậy.
Hắn còn muốn đánh một trận nữa mà...
Kết quả vậy mà người ta lại đến để làm ăn!
Dịch Phong không chút kinh nghiệm lập tức cảm thấy khó khăn.
“Đây...”
Nhìn thấy dáng vẻ do dự, trưởng lão Thần Đạo tông đều âm thầm tán thưởng.
Người này quả nhiên là nhân vật lớn.
Cho dù là vở kịch ra giá cũng biểu hiện tự nhiên như thế, bản thân không tăng giá, như thể có lỗi với kỹ thuật diễn của người ta vậy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận