Nguyên Lai Ta Là Tuyệt Thế Võ Thần (Người Trên Vạn Người)

Chương 2199: Thần Vĩnh Kiếp (1)

Cho dù đợi đến khi mọi người đứng dậy, Cửu Thiên Kiếm Cơ đã biến mất thật lâu, lời nói để lại cho mọi người cũng vô cùng chấn động, rất lâu sau cũng khó mà bình tĩnh lại.
Cũng không biết trải qua bao lâu, dường như mọi người mới phản ứng lại.
Cả mặt chấn động kinh nghi.
“Đại kế của chủ nhân?”
“Thế mà Cửu Thiên Kiếm Cơ này lại gọi người khác là chủ nhân?!”
“Vậy chủ nhân này là ai?”
Vô số đại năng Nhân tộc không ngừng kinh hô, rất lâu sau cũng không cách nào yên lặng.
Chỉ có đám người Lỗ Đại Sư cười thần bí.
“Trong thiên hạ có thể khiến cho loại nhân vật này cũng gọi là chủ nhân, e rằng chỉ có tiên sinh mà thôi.”
Nghe thấy chủ nhân của Cửu Thiên Kiếm Cơ chính là tiên sinh, xung quanh càng thêm chấn động.
Lôi Thiên Tuyệt và mấy vị đạo hữu, rõ ràng đối với Lỗ Đại Sư càng thêm kính sợ hơn, một chút lạnh lùng trong đáy mắt lúc trước lập tức tiêu tán vô hình, trong ngôn từ thần thái cũng chỉ có vẻ sùng kính.
Còn về phần nhiều tu sĩ đại năng của Vân Tinh, càng là coi trọng người của đảo Ám Ảnh, đến Đại Quyển Tiểu Quyển cũng bị vây ở giữa.
Không ít cường giả từng danh chấn một thời, lúc này cũng giống như fan cuồng đến gần, không ngừng hành lễ lôi kéo làm quen với người của đảo Ám Ảnh, thái độ nhiệt tình lại không mất vẻ khiêm tốn, bầu không khí vô cùng nhiệt liệt.
Đúng vào thời điểm đại quân Nhân tộc đang một mảnh cuồng nhiệt.
Vân Yêu Yêu yên lặng đi sâu vào trung tâm của Ma Giới, đứng yên bên cạnh suối đen.
Tay ngọc của nàng thúc động pháp quyết, hắc ám chi nguyên bị chậm rãi bóc ra, giống như minh châu tối tăm lấp lánh áng sáng, lưu động ở trong lòng bàn tay nàng.
Nhìn hắc ám tinh khiết kia, Vân Yêu Yêu mới lộ ra một chút thần tình vui mừng.
“Cuối cùng.”
“Tâm thế giới Ma Giới cũng đến tay.”
Thời khắc nàng lẩm bẩm, trường kiếm trong tay Vân Yêu Yêu ra khỏi vỏ chém trái phải một đường, một kiếm chém ngang suối đen!
Trong nháy mắt.
Ma khí vô tận bắt đầu tiêu tán, toàn bộ Ma Đô đều từng bước lộ ra trong trời đất rộng lớn, suối đen kia bắn ra một tia ánh sáng huyền diệu, bị Vân Yêu Yêu đưa tay thu lại.
“Đây chính là bản nguyên của thế giới Ma Giới sao?”
Xác nhận một chút khí tinh thuần kia, Vân Yêu Yêu thu trường kiếm lại, thu nhập tất cả vào bên trong nhân ngọc, lúc này thân ảnh mới tiêu tán.
Không lâu sau đó.
Quần tình đại quân Nhân tộc sục sôi, dưới sự lãnh đạo của Lỗ Đại Sư bắt đầu quét dọn chiến trường, do cha con Hùng Phấn dẫn đầu, mọi người của đảo Ám Ảnh bắt đầu không ngừng thu hoạch đủ loại ma thi.
Mãi đến khi công bài đều được đổ đầy, trong tay hai cha con cũng cầm không ít tàn chi, thật sự không có cách nào tiếp tục cạnh tranh nữa, mới lưu luyến không rời dừng tay.
Đại chiến hoàn toàn thành công, một chút cá lọt lưới may mắn sống sót, đã không đáng để lo.
Ở trong một góc không được chú ý.
Long Thiên vẫn còn đang trong chấn động ở đại chiến lúc trước lấy lại tinh thần, đã bị đẩy lên vị trí Ma Tôn, hạnh phúc đến quá bất ngờ, đại thù được báo cũng khiến cho hắn ta không quan tâm kết quả, đủ loại kính sợ hành lễ với Lỗ Đại Sư, đồng thời lập lời thề với Thiên đạo, tỏ thái độ sau này nghe lời răm rắp.
Đến tận bây giờ, Ma tộc đã không còn uy hiếp gì đáng nói, đã hoàn toàn biến thành tiểu tộc phụ thuộc.
Trận đại thắng này tràn ngập nhẹ nhàng vui vẻ, nhìn thấy phong thái của Cửu Thiên Kiếm Cơ càng khiến cho nhiều tu sĩ liên tục cảm khái, mọi người của đảo Ám Ảnh đẩy ra hư không rời đi, tiếng cười thoải mái vang vọng tinh hải.
Tiếng cười kia có loại thống khoái không nói được nên lời, phát tiết uất ức bao nhiêu đời này của Nhân tộc ra ngoài, không ít người tâm cảnh nâng cao hơn một bậc, thậm chí mơ hồ có dấu hiệu đột phá.
Đúng vào lúc đó.
Ở sâu trong tinh hải vô tận, một chỗ độc lập trong hư không.
Lâu Bản Vĩ đang tự mình thể nghiệm, tay nắm tay chỉ điểm Sí Ly học tập điệu múa mới.
Nhân chút thời gian đó, Đồ Đằng đại nhân bị trấn áp dưới ghế dài, cuối cùng cũng có cơ hội thở dốc, âm thầm thở dài một hơi.
“Hô…”
Thuận theo trọc khí được thở ra, bên trong đôi mắt của Đồ Đằng hiện lên vẻ độc ác.
Đồ Đằn gắt gao nhìn chằm chằm thân hình khô lâu thấp bé ở cách đó không xa, trong mắt không ngừng hiện lên màu máu, giống như sắp không kìm chế được, xông lên ngươi sống ta chết với người kia!
Đúng vào lúc này.
Đột nhiên Lâu Bản Vĩ dừng động tác, quay lưng vang lên tiếng cười mỉa mai.
“Nha?”
“Cái tên rác rưởi nhà ngươi không thành thật, chắc không phải là cảm thấy bản thân mình làm được đó chứ?”
Vừa mới dứt lời.
Một cỗ uy áp chấn cho vùng thế giới này yên lặng, Sí Ly cũng bị hù dọa cho sắc mặt trắng bệch quỳ rạp xuống đất.
Trong mắt Đồ Đằng cũng run lên, càng là gào thét lên tiếng!
Bạn cần đăng nhập để bình luận