Nguyên Lai Ta Là Tuyệt Thế Võ Thần (Người Trên Vạn Người)

Chương 1047: Hành vi tiểu nhân (2)

Nhưng mà.
Không nhìn thấy nhát dao bồi thêm mà ông ta dự liệu, nhị trưởng lão lại mắng ông ta ngập đầu.
"Tôn Tử Mi, ngươi là đại trưởng lão của Bách Luyện Tông, sao lại nói mấy lời khốn kiếp đó?"
"Dịch Phong cô gia và tông chủ là thanh mai trúc mã, trai tài gái sắc, là một đôi trời đất tác thành, hai người thành hôn là chuyện mà ông trời đã định sẵn sao ngươi lại miệng chó không mọc nổi ngà voi thế?"
Mặt mày nhị trưởng lão đồ bừng, lời lẽ chính đáng quát lớn.
Tôn Tử Mi lập tức ngây ngốc.
Chuyện này...
Sao lại không ra bài theo kịch bản vậy?
Hay cho nhị trưởng lão ngươi vậy mà dám trở mặt trong tình huống ta không hay biết.
May mà.
Phe phái của ông ta không chỉ có mỗi nhị trưởng lão.
Trừ vài vị trưởng lão trung lập ra những người khác toàn bộ đều là người của ông ta.
Cho nên ông ta vội vàng dời ánh mắt ra hiệu cho tam trưởng lão.
Ai mà ngờ tam trưởng lão trừng mắt nhìn ông ta.
"Ngươi liếc mắt ra hiệu cái gì?"
"Nhị trưởng lão nói sai sao?"
"Dịch Phong cô gia và tông chủ Thi Thanh Vũ là một đôi thích hợp biết mấy, vậy mà ngươi lại phản đối, mắt ngươi mù sao?"
"Tục ngữ nói đúng, thà đỡ một tòa miếu, chứ không phá hoại chuyện hôn nhân, loại hành vi của ngươi sinh con không có lỗ đít đấy!"
Tam trưởng lão lộ ra vẻ mặt ghét ác như thù chỉ vào Tôn Tử Mi mắng lớn.
Tôn Tử Mi tức đến mức cả người run rẩy, gương mặt không ngừng co giật.
Ông ta không ngờ tam trưởng lão cũng trở mặt như nhị trưởng lão.
Nhưng ai ngờ...
Ông ta còn chưa kịp phản ứng lại những trưởng lão khác đã nhanh chóng nhảy ra.
"Đại trưởng lão Tôn Tử Mi, ta hỏi ngươi, trước mặt nhiều người như vậy ngươi phản đối cuộc hôn nhân này rốt cuộc có rắp tâm gì?"
"Đúng, mau nói ngươi có rắp tâm gì?"
"Trừ phi ngươi không muốn tông chủ được làm tông chủ, muốn lợi dụng tổ huấn kéo tông chủ xuống đài?"
"Tôn Tử Mi ngươi thật ác độc, tông chủ vì Bách Luyện Tông lập bao công lao hãn mã, thế mà ngươi không có lòng tốt ước ao vị trí tông chủ!"
"Đúng vậy đúng vậy, nhìn Dịch Phong cô gia xem, hắn một mình đơn độc thay Bách Luyện Tông chúng ta tham gia cuộc thi thượng tông, lao tâm lao lực vì Bách Luyện Tông, thế mà ngươi lại có tâm tư này."
"Tông môn bất hạnh".
"Tông môn bất hạnh!"
"Ngươi... ngươi ngươi ngươi, các ngươi..."
Tôn Tử Mi trợn to mắt.
Ông ta không ngờ mấy người này vậy mà lại trở mặt tập thể vào thời khắc mấu chốt, hơn nữa ai nấy đều phản chiến thảo phạt ông ta.
"Phụt!"
Cuối cùng không chịu nổi nôn máu tươi.
"Ngươi cái gì ngươi cái gì?"
Nhị trưởng lão lại lên tiếng, lời lẽ chính nghĩa nói: "Hừ, ba ngàn năm trước ngươi nhìn lén người khác tắm, loại hành vi tiểu nhân như vậy khi đó ta nên nhìn thấu từ sớm."
"Đúng vậy, Tôn Tử Mi ỷ vào quyền hạn trưởng lão mấy năm nay làm không ít chuyện xấu, có hạt giống nào tốt đệ tử nào giỏi có lúc nào không bị ông ta giành trước chứ, các người nhìn xem có khi nào ông ta để đến lượt chúng ta đâu."
"Đúng vậy, năm trăm năm trước ngươi còn ngủ với yêu thú.
"Ngủ với yêu thú à...
Tứ trưởng lão dặm chân, cực kì đau đớn thốt lên: "Đây là chuyện hủy tam quan biết mấy, vậy mà ông ta cũng làm ra được..."
"Ngươi, Tứ trưởng lão, người đừng có ngậm máu phun người.
Năm đó chính ngươi tặng Hồ Nương kia cho ta không phải sao?"
Tô Tử Mi đỏ mặt, tức giận mắng to.
"Con mẹ ngươi, năm đó con hồ ly kia rõ ràng bắt để cho nữ đồ đệ nhỏ nhất của ta lập khế ước. Chính ngươi, chính ngươi ỷ vào cái danh đại trưởng lão, nhất quyết cướp con hồ ly này đi" Tứ trưởng lão lời lẽ đoan chính quát: "Mấy năm nay ta vẫn không dám nói ra chuyện này, nhưng bây giờ, dù sau này ngươi có gây khó dễ với ta, ta cũng không thèm quan tâm".
Khi đông đảo các trưởng lão bổ sung lên án, càng ngày càng nhiều người bắt đầu chê trách Tôn Tử Mi.
Thậm chí nhiều người khác cũng bắt đầu tỉ mỉ đếm lại từng việc xấu mà Đại trưởng lão đã làm trong những năm qua.
Dù sao chẳng ai chịu đựng được kiểu tế sổ tế bái này, cho nên những thiếu sót bình thường không đáng chú ý của Tôn Tử Mi lúc này bị phóng đại lên rất nhiều.
"Ta đề nghị".
"Tạm thời tước chức vị Đại trưởng lão của Tôn Tử Mi, nhốt hắn vào thiên lao, chờ tông chủ xuất quan giải quyết."
"Ta tán tành".
"Ta cũng đồng ý..."
"Cách chức Đại trưởng lão, nhốt vào thiên lao..."
"Cách chức Đại trưởng lão, nhốt vào thiên lao..."
Toàn bộ trong điện.
Từng tiếng la hét ồn ào đồng loạt vang lên.
"Ngươi ngươi ngươi... các ngươi..."
Cho dù Tôn Tử Mi có lên tiếng, làm sao có thể chống lại từng cái miệng kêu la không ngừng như vậy. Cơn giận lập tức ập đến, phun ra một ngụm máu tươi, cả người ngã quỵ xuống ghế.
"Nói cho ta biết."
"Rốt cuộc Thi Thanh Vũ đã cho các ngươi cái quái gì chứ? !"
"Sao lại có thể, sao lại có thể.."
Nét mặt Tôn Tử Mi đầy vẻ không can tâm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận