Nguyên Lai Ta Là Tuyệt Thế Võ Thần (Người Trên Vạn Người)

Chương 2281: To gan lớn mật ! (2)

Kim Trấn Viễn đã tính toán trong lòng đến mừng rỡ, cảm nhận được ánh mắt mong chờ của tất cả mọi người, thì muốn chuẩn bị liên tiếng hỏi, hưởng thụ một chút thời khắc tỏa sáng.
Ai ngờ được.
Hai vị trưởng lão cũng là trước sau ôm quyền, trong mắt lộ ra vẻ xấu hổ lên tiếng.
“Tông chủ thứ tội…”
“Hai người chúng ta đi đến căn cứ của Tân Kiếm Tông, chỉ thấy khắp nơi là phế tích, môn nhân Tân Kiếm Tông đều đã rời đi, tìm kiếm ở khu vực xung quanh hơn mười dặm cũng không có kết quả.”
“Hai người chúng ta làm việc bất lợi, xin tông chủ giáng tội!”
Tiếng nói vừa vang lên, đột nhiên đại điện yên tĩnh đến lạ thường.
Kim Trấn Viễn cứng người đứng ở trên chỗ ngồi, nửa ngày cũng không nói ra được một câu, thần sắc có chút phức tạp.
Tất cả mọi người cũng đưa mắt nhìn nhau, không biết lên tiếng như thế nào.
Không khí trở nên vô cùng lúng túng.
Lời nói của hai vị trưởng lão, ngược lại nói đến không có chút sơ hở nào, không tìm ra được một chút sai sót, còn chủ động vơ hết trách nhiệm lên trên người mình, từ đó có thể thấy được chút ít lòng trung thành.
Nhưng mà.
Lúc trước một khắc mọi người vừa mới tâng bốc Kim Trấn Viễn bày mưu nghĩ kế xong, tiên đoán Tân Kiếm Tông đã bị hủy diệt, đảo mắt, lại biết được tất cả Tân Kiếm Tông đều đã chạy.
Chạy rồi…
Khu vực mấy chục dặm xung quanh cũng không thấy tung tích…
Tông môn trên dưới một trăm người, còn có thể chạy đến không thấy bóng dáng tăm hơi?
Chuyện này cũng quá bất hợp lý!
Trừ phi, không đợi Thiên Nguyên Tông xuất phát đến đó, người ta đã sớm bỏ trốn mất dạng?
Kim Trấn Viễn hiểu rất rõ, nếu như tông môn bình thường đắc tội Thiên Nguyên Tông, chắc chắn sẽ trốn chạy, đây là con đường sống duy nhất, nhưng hắn ta tuyệt đối không ngờ được, Tân Kiếm Tông chạy trốn quả quyết mạnh mẽ như vậy!
Hắn ta tự cho là mình sai người đến đó truy sát trước, cách làm việc đã đủ nhanh chóng lôi lệ, ai ngờ được thế mà đến muộn đến bóng người cũng không tìm ra được.
Vừa so sánh ra, lập tức mưu trí đã phân ra cao thấp.
Giờ khắc này, đột nhiên hắn ta cảm thấy, hình như mình bị người ta đánh cho một bạt tai vô cùng lúng túng!
Đánh mặt.
Mặc mũi này bị đánh đến bất ngờ không kịp chuẩn bị, đến một chút giảng hòa cũng đều không có!
Lúc trước Kim Uy Viễn lấy lòng nịnh nọt bao nhiêu, lúc này nghĩ lại, mặt mũi này lại đau bấy nhiêu, có thể nói là nhiều hơn gấp bội khiến người ta cảm thấy lúng túng!
Giờ khắc này.
Cho dù Kim Trấn Viễn tự xưng là lòng mang chí khí, cũng không kìm được lửa giận trong lòng, đột nhiên tức giận vỗ bàn!
“Hỗn xược!”
Âm thanh tức giận vọng đại điện, tất cả mọi người kinh hãi đến cúi đầu đứng thẳng bất động, không dám nói ra một lời.
Trong bầu không khí yên lặng khiến người ta vô cùng lúng túng.
Kim Trấn Viễn cảm nhận được xấu hổ giận dữ chưa bao giờ có, đồng thời cuối cùng hắn ta cũng ý thức được, vì sao lúc trước sẽ cảm thấy hình như việc này có chút kỳ quặc!
Hóa ra.
Tông chủ Tân Kiếm Tông Dịch Phong kia, cũng không phải chỉ là đến trả thù, cũng không phải tham sống sợ chết mới trốn chạy, mà là ngay từ lâu đã có giác ngộ, vì thế giải tán tông môn, một mình hắn dám xông vào Thiên Nguyên Tông, đã nói rõ tư thế muốn chiến đấu đến cùng!
Được lắm!
Hay cho một tông chủ Tân Kiếm Tông có dũng có mưu!
Loại lòng dũng cảm và thủ đoạn này, đúng thật lợi hại!
Giờ phút này Kim Trấn Viễn bừng tỉnh hiểu ra, tức giận đến răng hàm cũng sắp bị cắn nát, hắn ta không thể nào khoan nhượng cho lần thất bại này, bất ngờ đứng dậy gào thét lên tiếng!
“Lập tức hạ lệnh của bản môn nhất định giết chết!”
“Truy sát Dịch Phong và môn nhân Tân Kiếm Tông, không chết không ngừng!”
Tức giận kinh động toàn bộ Thiên Nguyên Tông, vô số nhân mã xuất động, đi về phía khu vực gần Tân Kiếm Tông mở rộng tìm kiếm, trận thế trước nay chưa từng có này, rất nhanh bàn tán sôi nổi đã truyền vào thành nhỏ, thậm chí ngay cả tông môn phụ thuộc ở xung quanh, cũng đều lâm vào khiếp sợ trước nay chưa từng có.
Trong lúc nhất thời, thanh danh Dịch Phong vang dội, khiến cho vô số người không ngừng bàn tán sôi nổi.
Nhưng bao, chưa bao giờ có người ngờ được, cuồng đồ lớn mật chọc giận Thiên Nguyên Tông này, lại ở trong thành nhỏ nằm ngay dưới mí mắt bọn họ.
Lầu hai nhà trọ.
Dịch Phong mới về đến gian phòng của nhà trọ, bị thanh niên áo đen kéo đến nói một hồi chuyện mình nhìn thấy, không ngừng cười trộm.
“Ha ha ha…”
“Đúng thật là vui chết bản đại gia!”
“Huynh đệ, ngươi là không nghe thấy đâu, tên Phùng Mặc Phong kia phát hiện không thấy đan dược, thiếu chút nữa sắp tức giận đến điên luôn, bản đại gia đã chuồn ra khỏi Thiên Nguyên Tông hai dặm rồi, vẫn còn có thể nghe thấy tiếng gào mắng không ngừng của hắn ta!”
Nhìn dáng vẻ nén cười của người thanh niên áo đen, Dịch Phong mỉm cười liếc mắt.
“Ngươi đúng là vui cười, ta bị lão đầu kia đuổi theo gần trăm dặm, đúng thật là tiêu hao không nhỏ! Ngươi cũng không biết, lão gia kia có bao nhiêu tức giận nghiến răng nghiến lợi, quả thực thiếu chút nữa bị hắn ta đuổi kịp!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận