Nguyên Lai Ta Là Tuyệt Thế Võ Thần (Người Trên Vạn Người)

Chương 181: Một thế giới khác

Đặc biệt là Thanh Sơn lão tổ mang đến toàn những loại rượu không tầm thường, hơn nữa, cũng bởi vì tất cả mọi người đều không dám dùng tu vi để uống, cho nên một lúc sau, ngoại trừ Dịch Phong coi như vẫn tạm ổn, bốn lão đầu còn lại đều đã say khướt.
Nhất là Thanh Sơn lão tổ, giơ tay múa chân, bước lên những bậc thang nhỏ, nói về quá khứ đào hoa.
“Ta nói cho các ngươi biết ha, không phải nói quá lên đâu. Lúc còn trẻ, ta nhìn cũng khá đẹp trai. Khi đó, mấy cô nương thích ta có thể xếp thành hàng.” Mặt Thanh Sơn lão tổ đỏ bừng, khoác lác nói.
“Dẹp đi, nhìn ngươi như thế, lúc còn trẻ có thể tốt hơn được bao nhiêu, cho dù có người thích ngươi thì cũng e là nồi nào úp vung nấy.” Vẻ mặt Sở Cuồng Sư không tin, nói.
Thanh Sơn lão tổ trừng mắt, mặt đỏ bừng nói: “Mẹ nhà ngươi, Thanh Sơn ta là loại người khoác lác sao? Không ngại nói cho ngươi biết, có một lần ta còn một mình ngủ với ba mươi sáu em đó!”
“Ba mươi sáu?”
Tất cả mọi người đều sửng sốt, ngay cả Dịch Phong cũng không ngoại lệ.
Đàn ông mà.
Uống một chút rượu vào rồi khoác lác, khoe khoang thì cũng bình thường, phải không?
“Mau nói, mau nói đi, lúc đó ngươi làm như thế nào vậy.” Tôn Gia Cát thúc giục.
Hắn vừa nói xong.
Mọi người đều vểnh tai lên nghe.
“E hèm!”
Thấy mọi người hào hứng quan tâm như vậy, Thanh Sơn lão tổ bắt đầu ba hoa chích chòe.
Từ đầu đến cuối, từ đỉnh đầu đến ngón chân, từ góc độ cho đến chi tiết hầu như đều miêu tả vài lần, thậm chí, ngay cả bản thân hắn cũng không biết có bao nhiêu điều phóng đại xen lẫn trong đó.
Phải mất đúng nửa tiếng thì mới coi như là nói xong.
“Chuyện đó, ngươi có thể dạy ta một chút được không?”
Đúng lúc này, bất thình lình có một giọng nói phát ra từ cửa phòng bên cạnh.
Mọi người đưa mắt nhìn sang, mới phát hiện Chung Thanh đã tỉnh lại, cúi đầu tựa vào cửa, không biết đã đứng đó nghe trộm bao lâu rồi.
Lúc nói chuyện, cái miệng nhỏ nhắn còn không quên liếm môi, ánh mắt tràn đầy khao khát cảnh tượng do Thanh Sơn lão tổ miêu tả.
“Nhóc con, học toàn cái xấu, còn không mau đi ngủ cho ta!”
Dịch Phong lập tức trừng mắt liếc hắn một cái, tức giận mắng, nhưng trên mặt cũng lộ ra một chút vui mừng, cuối cùng tên đồ đệ nhỏ này của hắn cũng tỉnh rồi!
Nghe vậy, cái đầu nhỏ của Chung Thanh vội vàng rụt lại, quay lại nằm ngay.
Sự xuất hiện của Chung Thanh cũng không làm hỏng bầu không khí của họ.
Sau Thanh Sơn lão tổ, những lão đầu khác cũng bắt đầu khoác lác, đồng thời cũng kể lại những chuyện xưa trong quá khứ của mình.
Ví dụ, Lục Thanh Sơn rất dại gái, từng đốt tiền cho gái.
Lúc còn trẻ, Ngô Vĩnh Hồng vì tranh giành phụ nữ mà bị người ta đánh gần chết, bị ném vào hố phân suốt nửa tháng.
Hồi còn bé, Tôn Gia Cát đã nhìn trộm hoa khôi của thôn tắm, khi đó mờ mờ ảo ảo, ngắm nhìn tấm lưng trắng nõn kia, xuất hiện “phản ứng”, mãi cho đến khi người kia quay lại mới phát hiện ra đó là cha của hoa khôi. Khiến Tôn Gia Cát không có hứng thú gì với phụ nữ trong suốt nhiều năm sau.
Về phần Sở Cuồng Sư, lại trong sáng như một tờ giấy, điều này khiến mọi người tự hỏi liệu có phải hắn thích đàn ông hay không, dẫn đến việc những người ở đó không nhịn được, kéo ghế ra xa hắn.
“Tiên sinh, không biết ngươi có chuyện xưa gì có thể kể cho chúng ta nghe không?”
Đắn đo một hồi, Lục Thanh Sơn mới cẩn thận hỏi Dịch Phong.
Thấy thế, mấy người còn lại cũng xôn xao dùng ánh mắt trông đợi nhìn sang.
“Ta ấy à!”
Dịch Phong mỉm cười, đặt chén rượu trong tay xuống, ngẩng đầu, hơi hoài niệm: “Ta không có chuyện gì đặc biệt. Nếu nhất định phải nói, thì cũng là ở một thế giới khác!"
“Một thế giới khác?”
Vèo!
Ngay sau khi quả bom thông tin này rơi xuống, mấy người kia giật thót cả mình, ai nấy đều tỉnh rượu.
“Ừ!”
Dịch Phong gật đầu nhẹ.
Dù sao thì cũng đều là uống rượu khoác lác phê pha, cũng không quan tâm bọn họ có tin hay không.
Nhưng hắn không biết rằng lời nói của hắn đã khiến tinh thần bọn họ run lên, sự cuồng nhiệt và tôn kính trong mắt họ dâng lên đến đỉnh điểm.
Từ khi quen biết Dịch Phong đến nay, đã lâu như vậy rồi mà bọn họ chưa bao giờ thực sự xác nhận được tu vi của Dịch Phong là gì, bản thân Dịch Phong cũng chưa từng tiết lộ bất kỳ thông tin gì về tu vi của mình.
Thêm nữa, bọn họ cũng không dám hỏi đến, nên chỉ có thể dựa vào những phương thức mà Dịch Phong bày ra để đoán tu vi của Dịch Phong.
Và hôm nay.
Cuối cùng Dịch Phong cũng tiết lộ một chút manh mối về tu vi của mình!
Thần tiên!
Không nghi ngờ gì nữa.
Tuy rằng lúc trước cũng từng suy đoán, nhưng dù gì cũng chỉ là phỏng đoán mà thôi, lần này xem như là bằng chứng.
Bởi vì bọn họ khẳng định, ngay cả Võ Đế mạnh nhất ở Tiên Giang đại lục cũng hoàn toàn không thể nào đi xuyên qua thế giới, e rằng chỉ có người trời, thần tiên trong truyền thuyết mới có thể làm được.
Bọn họ lại càng thêm tôn kính Dịch Phong, và cũng cảm thấy tự hào trong lòng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận