Nguyên Lai Ta Là Tuyệt Thế Võ Thần (Người Trên Vạn Người)

Chương 1043: Phòng ngừa chu đáo là chuyện cần thiết

Lỡ như tiền bối Tô Bạch giết sạch tất cả yêu thú thuộc về Bách Luyện Tông của ông ta thì phải làm sao?
Nói thế nào thì đó cũng là chiến lực hiếm có của Bách Luyện Tông.
"Liệu có thể thông báo với tiền bối Tô Bạch một tiếng, khẩn cầu hắn đừng ra tay với yêu thú của Bách Luyện tông chúng ta không?" Nhị trưởng lảo hỏi.
"Ta cảm thấy có thể đánh tiếng với tiền bối Tô Bạch!"
Tam trưởng lão cũng ở bên cạnh gật đầu.
"Ta cảm thấy cũng có thể, thực ra tiền bối Tô Bạch rất dễ nói chuyện, không kiêu ngạo gì!"
Là người từng tiếp xúc với Tô Bạch, Vương Việt có quyền lên tiếng nhất.
Nghe Vương Việt nói vậy, bảy tám trưởng lão ở hiện trường đều ăn nhịp với nhau, dự định vào núi một là nói chuyện này với Tô Bạch.
Hai là.
Cũng mượn cơ hội này tiếp xúc đàng hoàng với Tô Bạch.
Một nhóm người.
Nhanh chóng tiến vào núi sau, đồng thời vào sâu bên trong.
Toàn tốc tiến về trước hết nửa ngày, các trưởng lão cuối cùng đã cảm nhận dao động chiến đấu khá rõ ràng.
"Hẳn là ở trước mặt".
Nhị trưởng lão nói.
"Đúng vậy, chúng ta mau theo qua đó, có điều mọi người cũng phải chú ý an toàn." Tam trưởng lão nói.
Mọi người trịnh trọng gật đầu.
Dù sao núi sau của Bách Luyện Tông bọn hắn cũng liên kết với một sơn mạch cực lớn, sơn mạch kia tiếng tăm lừng lẫy ở cả võ giới.
Mà đi sâu vào chỗ này khả năng nhìn thấy yêu thú Chân Tiên cực lớn.
Trong hoàn cảnh núi rừng, phòng ngự và tấn công của yêu thú đều mạnh hơn con người, con người cùng cấp bậc gặp phải chúng sẽ khá thiệt thòi.
Càng đừng nói đến trong sơn mạch này còn có yêu thú Chân Tiên vài tầng thậm chí là tầng mười.
Cho nên trong tình huống bình thường những trưởng lão bọn hắn nhất định sẽ không vào sâu như vậy.
Mà lần này vào đây cũng ỷ vào ưu thế đông người.
Đương nhiên cho bọn hắn tự tin nhất chính là tiền bối Tô Bạch ở chỗ cách nơi này không xa.
Nhóm người nương theo dao động chiến đấu tiến đến gần, cuối cùng sau khi xuyên qua một vùng rừng rậm đã nhìn thấy chiến đấu phía trước.
Chỉ thấy một con yêu thủ khổng lồ đang dùng sức tấn công mãnh liệt vào một thân ảnh nhỏ bé đang lơ lửng giữa không trung.
Yêu thú này trừ thể hình cực lớn ra còn có thân hình nửa rồng, sinh trưởng đôi cánh thịt khổng lồ sải dài cả trăm trượng.
Lúc này nhìn qua nó cực kì phẫn nộ.
Lúc thì gào rống, lúc thì ngưng tụ sóng xung kích bắn ra ngoài, khi lại phun lửa tấn công con người nhỏ bé trước mặt.
"A !"
"Hỏa dực long Chân Tiên tầng bảy!"
Nhìn quái vật khổng lồ trên trời, nhóm người Vương Việt chảy mồ hôi lạnh ròng ròng.
Loại yêu thú cấp bậc này cho dù mấy người bọn hắn gộp lại cũng không phải đối thủ.
Nhưng mà.
Bóng người lơ lửng trên không kia, dư sức đối mặt, có thể tránh đòn tấn công dễ như trở bàn tay.
"Mau nhìn xem, là tiền bối Tô Bạch sao?"
Nhị trưởng lão đưa mắt nhìn bầu trời hét lên, lại không thấy rõ lắm.
"Hình như là vậy."
Nhị trưởng lão híp mắt, nói: "Khoảng cách này tuy nhìn không rõ hình dáng, nhưng có thể mơ hồ nhận ra quả thật hắn ta mặc y phục tạp dịch của Bách Luyện Tông chúng ta".
"Nếu là y phục tạp dịch xem ra đúng là tiền bối Tô Bạch".
"Dù sao có thể mạnh như vậy còn mặc y phục tạp dịch, cũng chỉ có mỗi hắn không còn người thứ hai nữa."
"Xem ra là tiền bối Tô Bạch, quả nhiên khủng khiếp như vậy!"
Nhị trưởng lão vuốt râu, vẻ mặt cảm khái.
Khi trước đều là suy đoán, bây giờ tận mắt nhìn thấy đã được chứng thực, sự chấn động trong lòng tất nhiên rất mãnh liệt.
Chính vào lúc bọn hắn đang bàn luận, bóng dáng mặc y phục tạp dịch trên trời dường như đã mất kiên nhẫn, sau khi tránh khỏi đòn tấn công của hỏa dực long, bay lướt đến đỉnh đầu của hỏa đực long, tung một chưởng xuống.
Một chưởng này.
Khiến hỏa dực long phát ra tiếng kêu gào kinh thiên động địa.
"Ầm !"
Sau đó thân hình khổng lồ ngã xuống đất, đinh tai nhức óc!
"A !"
"Tiền bối Tô Bạch mạnh quá, hỏa dực long vậy mà bị hắn ta dễ dàng giết chết như thế!"
Ánh mắt nhị trưởng lão nóng rực.
Vẻ mặt những người khác cũng rất cảm khái, như những tiểu đệ hâm mộ tràn ngập ánh sáng.
"Sự việc không thể chậm trễ, chúng ta mau chào hỏi tiền bối Tô Bạch, thuận tiện khẩn cầu tiền bối Tô Bạch nếu gặp yêu thú Bách Luyện Tông của chúng ta xin hãy thủ hạ lưu tình" Nhị trưởng lão nói, dù sao mấy con yêu thú trấn sơn của Bách Luyện Tông ông ta cũng thường xuyên lui tới khu rừng này.
Nói rồi.
Người đó phát giác nhóm người đi đến, sau khi thu lại thi thể hỏa dực long đã biến lại thành bản thể bèn quay đầu nhìn qua.
"Chúng ta gặp qua tiền bối Tô Bạch."
Nhóm người vẫn còn ở phía xa hưng phấn chào hỏi.
Cùng lúc khi vừa dứt lời, mấy người vừa khéo đi đến trước mặt người đó, cung kính cúi đầu.
Nhưng rất lâu cũng không có tiếng đáp lại.
"Tiền bối Tô Bạch, sao lại không để ý chúng ta?"
Bạn cần đăng nhập để bình luận