Nguyên Lai Ta Là Tuyệt Thế Võ Thần (Người Trên Vạn Người)

Chương 1022: Cuộc thi này còn ý nghĩa sao?

"Bạch à, ngươi thử tấn công ta xem."
Dịch Phong đứng một bên nói với Tô Bạch.
"Đại nhân, tại sao vậy?"
Vẻ mặt Tô Bạch khó hiểu.
"Ngươi đừng quản, tấn công ta là được, nhớ kỹ trước tiên dùng một nửa sức mạnh thôi." Dịch Phong dặn dò Tô Bạch, nói thật hắn thật sự rất sợ hệ thống hố mình, lỡ Tô Bạch đánh hắn bị thương thì phải làm sao.
"À, được!"
Tô Bạch gật đầu hoàn toàn không sợ bản thân sẽ tổn thương Dịch Phong, vung một chưởng về phía Dịch Phong.
Đánh thẳng vào lồng ngực Dịch Phong.
"Chỉ có chút sức mạnh này?"
Dịch Phong nhìn Tô Bạch, mặt đầy dấu hỏi, cái tên này không khỏi yếu quá rồi?
Một chưởng này ngay cả cảm giác như kiến cắn cũng không có.
"Ngươi dùng hết sức, lại một chưởng đi".
Dịch Phong đứng xong, vẫy tay với Tô Bạch.
Mà chính vào lúc này.
Vương Y Vận vừa rời khỏi thiên điện không lâu và một trưởng lão phụ trách cuộc thi, đang thương lượng một vài việc liên quan đến cuộc thi.
Chính vào lúc này Vương Y Vận nhướng mắt.
"Bên kia có tiên nguyên dao động?"
"Hình như có người đang chiến đấu?"
Vương Y Vận kinh ngạc thốt lên.
"Quả thật có tiên nguyên dao động." Một trưởng lão có tên La Nguyên cũng gật đầu, trịnh trọng nói: "Hơn nữa khí tức này dường như rất mạnh".
"Đi, mau qua đó xem."
Vương Y Vận nói.
Dứt lời hai người hóa thành tia chớp, đuổi đến nơi có khí tức dao động.
Nhìn thấy Tô Bạch và Dịch Phong đứng đối diện nhau, đang nói gì đó.
"Đây là người kia, Dịch Phong?"
Vương Y Vận nhìn thấy Dịch Phong, lập tức nhận ra đây là người vừa rồi gặp ở thiên điện.
"Hắn ở chỗ này làm gì?"
Vương Y Vận lẩm bẩm.
"Ngươi quen?"
La Nguyên hỏi.
"Là một trong những người hạ tông đến dự thi, Bách Luyện Tông." Vương Y Vận đáp.
"Đệ tử hạ tông?" Mắt La Nguyên khẽ nhướng, nói: "Khí tức dao động ban nãy, chẳng lẽ là do đệ tử hạ tông đó phóng thích?"
Vương Y Vận trầm mặc không nói.
Nàng ta cũng đang nghi ngờ vấn đề này.
Khí tức dao động ban nãy rõ ràng là truyền đến từ nơi này.
Nhưng mà nơi này chỉ có Dịch Phong cùng một tiểu tạp dịch mà Dịch Phong dẫn theo.
Vừa rồi dao động mạnh mẽ như vậy, hay là thật sự do hai người này phóng thích?
Nhưng mà chính vào lúc hai người nghi ngờ, nghe được Dịch Phong nói với Tô Bạch: "Đến đây, toàn lực đánh ta một chưởng".
Nghe vậy Tô Bạch không nói hai lời, điều động tu vi cả người, tung một chưởng đánh thẳng vào lồng ngực của Dịch Phong.
Một chưởng này vừa ra.
Vương Y Vận cùng La Nguyên đồng thời trợn to mắt nhìn.
Trong mắt tràn ngập kinh hoảng.
Khí tức này, ít nhất, ít nhất cũng là cao thủ Chân Tiên tầng mười!
Tiểu tạp dịch này sao lại là cao thủ Chân Tiên tầng mười chứ?
Còn nữa.
Tại sao Dịch Phong lại bảo hắn ta tấn công mình?
Khiến người ta trợn mắt líu lưỡi là Dịch Phong mở rộng lồng ngực đỡ lấy đòn tấn công này!
Không sợ chết sao?
Một loạt dấu hỏi hiện lên trong đầu hai người, vào thời khắc này không thể suy nghĩ được nữa.
Chính vào lúc đó.
Một chưởng rắn chắc của Tô Bạch rơi trên lồng ngực của Dịch Phong.
Không hề vang lên âm thanh trầm đục nào, cứ như đánh vào bông.
Chớp mắt đã hóa giải.
Đầu óc Vương Y Vận và La Nguyên đang ngừng suy nghĩ, trợn to mắt.
Mở miệng thành hình chữ "ồ", hoàn toàn hóa đá đứng nguyên tại chỗ.
Trời ơi.
Bọn hắn đã nhìn thấy gì thế này.
Dịch Phong kia không hề phòng ngự, đón lấy đòn tấn công toàn lực của cao thủ Chân Tiên tầng mười mà chẳng tổn hại gì?
"Vương trưởng lão, ngươi, ngươi xác định đây là người Bách Luyện Tông phái tới tham gia thi đấu?"
Cuối cùng.
La Nguyên run rẩy lắp bắp hỏi.
Khóe môi Vương Y Vận giật giật, đờ ra đáp: "Hẳn là, như vậy nhỉ?"
Mà lúc này, Dịch Phong đón lấy một đòn của Tô Bạch không có cảm giác gì, nhịn không được hỏi Tô Bạch.
"Bạch, rốt cuộc ngươi có tu vi gì?"
"Xin đại nhân tha tội, ta cũng không biết mình có tu vi gì!" Tô Bạch gãi đầu, ngại ngùng đáp.
Bởi vì hắn ta quả thật không biết tu vi của mình, dù sao khi trước hắn ta cũng chỉ là một tiểu đệ tử tạp dịch, hoàn toàn không biết Chân Tiên tầng bao nhiêu sẽ ứng với thực lực thế nào.
"Bản thân mình có tu vi gì cũng không biết?"
Vẻ mặt Dịch Phong đen thui, tiểu tạp dịch này sống cũng thảm quá.
Nhưng với hắn mà nói cũng không quan trọng, dù cho thực lực Tô Bạch có thấp đến mấy ít nhất cũng có tu vi, nếu bản thân có thể đỡ được đòn tấn công của người có tu vi cho thấy rõ hệ thống không hố hắn.
Thực lực của hắn.
Hẳn vẫn tồn tại.
Dịch Phong rất vui vẻ đối với kết quả này.
Nếu thực lực tồn tại, vậy hắn thấy đám người Thiên Bá Tông chỉ có chút xíu tu vi hẳn cũng đúng như thế.
Nếu đã như vậy.
Hắn cũng chẳng có gì phải lo.
Cứ tùy tiện thi đấu một chút với đám tay mơ kia, sau đó nhanh chóng lấy năm mươi vạn tiếp tục đi tìm đệ tử của mình.
Quả thật quá tốt đẹp.
Hai người rời khỏi nơi đó.
Mà hai người Vương Y Vận đang nấp trong chỗ tối vẫn chưa thể lấy lại tinh thần.
Bạn cần đăng nhập để bình luận