Nguyên Lai Ta Là Tuyệt Thế Võ Thần (Người Trên Vạn Người)

Chương 2305: Đại thù được báo (2)

Bảo tài đủ để tiêu phí mấy ngàn năm, lại bị một người hấp thu?!
Đây là kỳ ngộ khủng khiếp như thế nào!
Đây là thân thể biến thái hay là người vậy!
Không giống bình thường như thế!
Nghe thấy chân tướng bất ngờ khủng bố như vậy, một nửa môn nhân còn sót lại của Tuyết Nguyệt Thánh Địa, đều bị kinh hãi đến cả mặt trợn mắt há mồm, ngửa mặt nhìn lên Dịch Phong cầm kiếm đứng trên không trung, trong mắt sinh ra vẻ sợ hãi!
Đến Thánh Chủ đã hấp hối, trong mắt cũng lộ ra vẻ ngây ngốc nhìn bóng dáng trường kiếm áo trắng ở trên không, hình như đã chịu đả kích không nhỏ.
Mãi đến khi nghe thấy tiếng cười của mấy người, trong mắt ông ta mới bắn ra vẻ nổi giận oán độc.
Khóe miệng chảy máu cười to lên!
“Ha ha ha…”
“Nội tình của Thánh Địa ta, sao có thể là điều mà hậu bối các ngươi có khả năng tưởng tượng được!”
“Đừng có cho rằng, dựa vào cơ duyên trời giáng để đắc thế, thì có thể chiến thắng được tất cả!”
Nói xong, Thánh Chủ giãy giụa đứng dậy thúc động pháp quyết, trước người hiện lên một mai ngọc bài, ông ta rót linh lực vào trong ngọc bài, sau đó quỳ xuống đất lên tiếng gào thét!
“Lão tổ!”
“Cường địch xâm phạm, đồ tôn cả gan xin ngài xuất sơn tương trợ!”
Một tiếng chấn động kinh thiên động địa.
Tất cả mọi người bị kinh ngạc đến trong mắt sững sờ, chỉ cảm thấy một cỗ cảm giác áp bách khó nói nên lời, từ trên không rơi xuống, phảng phất mịt mờ như mưa phùn khó mà thấy rõ, nhưng lại vô thanh vô thức bao trùm tất cả!
“Uy áp thật là đáng sợ!”
“Mức độ thần thức bên trong này, quả thực không phải người mà!”
Đám người bị hù dọa giọng nói run run, có không ít người cảm thấy sau lưng phát lạnh.
Lúc này Dịch Phong và ba huynh đệ cũng cảm thấy một cỗ cảm giác nguy hiểm trước nay chưa từng có.
Một khắc sau.
Một đạo gợn sóng ở trên không đẩy ra, lão giả râu tóc bạc trắng giậm chân đi ra!
Khuôn mặt tràn đầy dấu tích của năm tháng, lông mi dài màu đen che giấu ánh sáng trong mắt, mặc dù không thấy cả người có linh lực dư thừa ba động, nhưng lại tản ra một cỗ khí độ cao thâm khiến cho mấy ngàn tu sĩ đều kính sợ!
Nhìn người kia xuất hiện, Thánh Chủ Tuyết Nguyệt và môn nhân kích động quỳ sát mặt đất!
“Bái kiến lão tổ!”
Lão giả cục mắt nhìn khắp nơi bừa bộn, trong mắt hiện rõ thất vọng, liếc nhìn mấy ngàn thân anh Tân Kiếm Tông, thần sắc trên mặt không có chút nào thay đổi, phảng phất như tất cả trong mắt ông ta, chẳng qua đều chỉ là sâu kiến.
Mãi đến khi nhìn thấy dáng vẻ chật vật của Thánh Chủ Tuyết Nguyệt, ông ta mới trầm giọng lên tiếng vô cùng uy nghiêm.
“Đồ tôn.”
“Ngươi khiến bản tọa quá thất vọng!”
“Những năm gần đây hiếm có đỉnh lô ra dáng được kính tặng, cái này thì cũng thôi đi, dù sao thiên kiêu khó tìm có thể thông cảm được, nhưng bây giờ ngươi đến ngay cả thanh danh của Thánh Địa ta cũng khó bảo vệ được toàn bộ, bị người khác khi nhục đến mức này, có biết tội không!”
Nghe xong, Thánh Chủ Tuyết Nguyệt vội vã dập đầu cầu xin tha thứ, sau đó chỉ về phía Dịch Phong ở trên không trung lên tiếng ngụy biện!
“Lão tổ thứ tội!”
“Không phải đồ tôn vô năng, thật sự là đỉnh lô này quá mạnh, người này tuổi còn trẻ, lại có kỳ ngộ phi phàm, thu nạp vô số thiên tài địa bảo tu vi tăng nhanh, còn sáng lập ra thế lực cường đại đến đây trả thù, đồ tôn đã cố gắng hết sức, thật sự không cách nào ngăn cản được!”
“Người này linh lực vô cùng thâm hậu, e rằng bên trong huyết khắp người vẫn còn có dư vị bảo tài sót lại, tuyệt đối không phải đỉnh lô bình thường có thể so!”
Thuận theo chỉ điểm của Thánh Chủ Tuyết Nguyệt, lão giả đánh giá Dịch Phong, trong mắt toát ra một chút tham lam.
“Kiếm ý?”
“Ừm, không tệ, đúng thật là mầm mồng tốt, nếu như có thể hấp thu đỉnh lô này, có lẽ bản tọa cũng có thể cảm ngộ kiếm ý!”
Nói xong, lão giả chậm rãi nhấc chân, vững vàng bước ra.
Một bước ngàn trượng, súc địa thành thốn!
Thoáng cái đã ở trong tầm mắt của Dịch Phong, đánh ra một chưởng, quả thực là bức lui Dịch Phong ra bên ngoài trăm trượng, nếu như không phải hắn đã trải qua mấy lần nguy cơ sống chết, kinh nghiệm đối địch khác hẳn với người thường, e rằng một chiêu này sẽ bị thương!
Tốc độ ánh sáng một cái chớp mắt, khiến cho tu sĩ có mặt nhìn đến ngây người!
“Lão tạp mao này có chút thú vị, cùng tiến lên!”
Một khắc sau.
Bốn người huynh đệ đồng loạt ra tay, từng chiêu đều là thế công lăng lệ, đao quang kiếm ảnh tràn đầy linh lực, quả thực là vây chân trời dày đến không có chỗ lọt gió.
Nhưng mà.
Lão giả cũng là không hề rơi vào thế hạ phong, song chưởng không ngừng hóa giải thế tấn công, giống như có mấy phần trạng thái dạo chơi ngoài đình, nhìn có vẻ có chút thoải mái.
“Không tệ, không tệ.”
“Bốn đỉnh lô này, bản tọa đều rất vừa ý!”
Thuận miệng mỉm cười nói một lời, vẻ tham lam trong mắt lão giả càng lớn hơn!
Bạn cần đăng nhập để bình luận