Nguyên Lai Ta Là Tuyệt Thế Võ Thần (Người Trên Vạn Người)

Chương 1591: Không ngừng vui mừng

“Tiến hành sưu hồn đối với người trọng thương, đúng là hèn hạ vô sỉ đến tột cùng!”
“Cẩu tặc! Chúng ta không chết không thôi với ngươi!”
Tiếng mắng nổi lên bốn phía, cao thủ cấp Thiên ở xung quanh liên tiếp xuất thủ khống chế!
Cha con Hùng thị và mọi người lại bị tấn công trọng thương lần nữa, nhưng cũng khó ngăn được tiếng mắng chửi bi phẫn, dường như tức giận đến mắt trừng lên muốn rách ra, trong mắt đầy tơ máu!
Nhưng bọn họ căn bản không có sức lực giúp đỡ, chỉ có thể cắn răng để mặc cho người ta bắt nạt, mở to mắt nhìn thần hồn của đội trưởng đại nhân bị trọng thương!
Bên trong một loại bi phẫn, Hùng Phấn huyết lệ dâng trào!
“Là cha con chúng ta hại mọi người!”
Tuyệt vọng lan tràn, tự trách và lửa giận đan xen trong đầu, Hùng Trọng cũng tức giận liều mạng giãy giụa, dùng hết khí lực la lên cầu cứu, trong đầu không ngừng hiện lên khuôn mặt tín ngưỡng thần linh kia!
“Tiên sinh…”
“Tiên sinh cứu mạng!”
Một tiếng bi thảm như sấm!
Những người còn lại cũng chấn động, cho dù là người bị đạp ở dưới đất, cả người không có khí tức, lại đột nhiên tuyệt vọng hô to!
“Tiên sinh!”
“Chúng ta vô năng, hổ thẹn uy danh, tội đáng chết khó từ, chỉ cầu tiên sinh cứu lấy đội trưởng đại nhân!”
Dường như điên cuồng liên tiếp hô to, âm thanh kiên định càng ngày càng cường liệt.
Những cao thủ cấp Thiên nhìn đến ngây người.
Khó có thể tưởng tượng được, rốt cuộc là dạng tông môn gì, thế mà có thể khiến cho những người này tín nhiệm như thế, thậm chí đứng trước sống chết, cũng tuyệt đối không có dao động cầu xin!
Thậm chí, dường như đến ánh mắt tiểu đội trưởng mơ hồ, cũng bừng tỉnh, bắt đầu giãy giụa phản kháng!
“Tiên…”
Đột nhiên dị sắc tràn ra trở nên lờ mờ, phảng phất như khôi phục lại ý thức.
Công tử tuấn lãng nhíu mày, có chút khó có thể tin.
Nhưng tay phải hắn nắm chặt, lại vẫn như cũ không chiếm được nhiều lưu quang dị sắc hơn, chỉ có thể trơ mắt nhìn tiểu đội trưởng ngã ở trên không trung, đúng là không có cách nào nữa!
Mãi đến cuối cùng, khí tức của tiểu đội trưởng ở trên không trung đã mỏng manh.
Hắn chỉ có thể buông tay phải ra, để mặc kệ hắn rơi xuống trên mặt đất.
Nhìn dáng vẻ hấp hối của tiểu đội trưởng, dám người Hùng Phấn không ngừng buồn giận!
Nhưng bọn họ không có lực phản kháng.
Xung quanh một mảnh tiếng cắn răng mắng chửi, quý công tử chưa bao giờ để ý, trong mắt chỉ để lộ một chút bất ngờ đối với tiểu đội trưởng, đồng thời cũng càng hiếu kỳ hơn đối với tông môn của những người này, không kịp chờ đợi cảm nhận ký tức thần hồn thu được.
Khép hờ đôi mắt, trong đầu của hắn hiện lên những hình ảnh vụn vỡ.
Trong tầm mắt…
Tiểu đội trưởng đang chỉ huy mọi người lao động, vận chuyển từng khối ma thi, hình như có người đã từng tiêu diệt ma vật, hoàn toàn đúng là có chút thủ đoạn.
Hình ảnh thay đổi.
Tiểu đội trưởng phát mấy món bảo vật cho mấy người, lời nói căn dặn mơ hồ, hình như sắp có hành động trọng đại.
Lại là một đoạn hình ảnh mới hiện lên trước mắt….
Tiểu đội trưởng hành lễ với người thanh niên đứng trước mặt, bẩm báo sự vụ gần đây, hình như đang xây dựng một nơi vô cùng trọng yếu, cực kỳ quan trọng đối với toàn bộ tông môn!
Ký ức khiếm khuyết lóe lên rồi lại biến mất.
Khi công tử mở mắt ra lần nữa, khuôn mặt hiện lên mấy phần kinh hỉ.
Mọi chuyện đúng là có hơi nằm ngoài dự liệu.
Dựa vào ký ức nhìn được, người này có khả năng điều lệnh thủ hạ, xây dựng nơi mấu chốt, hoàn toàn đúng là có thân phận không tầm thường, nhưng trên hắn còn có người mạnh hơn, tuyệt đối không phải nhân vật đứng đầu của tông môn này.
Có lẽ, người này có lẽ là loại trưởng lão của tông môn!
Nhớ lại thi thể ma vật, còn có thanh niên khí độ không tầm thường kia, vẻ kinh hỉ trong mắt vị quý công tử này càng đậm hơn, phảng phất như đã nhìn thấy bảo vật mạnh mẽ hơn!
Thế gian hiếm có thể có phát hiện khiến hắn bất ngờ, càng chưa nói đến bảo vật, nếu như là ngày trước, chưa chắc hắn đã có hứng thú, nhưng từ khi nhìn thấy được bộ quần áo công trường, hắn đối với bảo vật mạnh hơn chưa biết kia, đã rất có chờ mong.
Chỉ mấy đoạn ký ức.
Quý công tử đã nhìn đến hoàn toàn hiểu rõ!
Tông môn này đúng là không tầm thường, cũng vượt xa Thiên Tông bình thường, khó trách có thể khiến cho những người này khăng khăng một mực như thế, thủ đoạn và bảo vật ở đó, đủ để được gọi là kinh hỉ.
Dù sao, khá giống con mồi có hình có dáng!
San bằng cái gọi là đảo Ám ảnh kia, thu hoạch của chuyến này nhất định nằm ngoài dự liệu, liên tiếp thu hoạch được bảo vật, đây đúng là cơ hội trời cho, có thể nói là kinh hỉ không nhỏ.
Hiếm thấy trong lòng kích động, quý công tử ngồi dậy hạ lệnh.
“Nhanh chóng điều tra Thủy Hàn Tinh, cũng coi như có lời giải thích với mấy lão già kia! Sau đó, bản công tử muốn đi nơi khác, các ngươi cũng sẽ có thu hoạch không nhỏ!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận