Nguyên Lai Ta Là Tuyệt Thế Võ Thần (Người Trên Vạn Người)

Chương 1744: Cơ hội duy nhất (1)

So với những nhân vật lớn ở trong đảo miệng đầy đại cục.
Vị tiên sinh này tràn đầy huyết tính chân tình, mới thật sự là đại trượng phu.
Ẩn nhẫn lâu dài, nhất định có thể cầu được yên ổn nhất thời, nhưng nếu như sống đến không có tôn nghiêm, vậy thì có gì đáng nói?
Đạo lý này người người đều hiểu, nhưng lại không có người nào dám thay đổi thực tiễn.
Chỉ có Dịch tiên sinh, dám ở thời khắc nguy nan đích thân đứng ra giúp đỡ.
Mặc dù ở trước mặt đều là những nhân vật lớn của đảo đen, nhưng lại không có người nào có thể so được với đạo thân ảnh này.
Bóng dáng cô độc mở đường.
Phảng phất như ngạo nghễ đứng giữa thiên địa.
Ở trước mặt đạo thân ảnh này, những nhân vật lớn phi phàm ngày thường, cũng chỉ giống như gà đất chó sành bình thường mà thôi.
Lộc Thư Dao nhìn đến không ngừng chấn động, trong đôi mắt đẹp nổi lên khói xanh, không còn chút tuyệt vọng nào nữa, trong mắt chỉ còn tràn ngập cảm động và sùng kính.
Làm chuyện người khác không dám làm, đây mới thật sự là anh hùng.
Vào thời khắc tâm thần lay động.
Lộc Thư Dao cũng cầm chặt tay Dịch Phong, bỏ xuống tất cả không hề để tâm cái gì, cam nguyện bước theo hắn đi ra khỏi đám người, đạp nát vận mệnh khuất nhục lâu dài!
Cảm nhận được muội tử căng thẳng nắm tay.
Dịch Phong cảm thấy tiến triển rất thuận lợi, thù hận nhất định đã bị kéo căng, nên mới khiến muội tử lo lắng sợ hãi.
Nhìn thấy sắp bước ra khỏi đám người.
Bỗng nhiên phía sau truyền đến lời nói vội vàng.
“Dịch tiên sinh, đợi đã!”
Tiếng kêu lên bất ngờ này cũng không nằm ngoài dự liệu của Dịch Phong.
Chậc chậc.
Phân đoạn nói lời hung ác đến rồi.
Những người này tiếp theo đây nhất định sẽ nhanh chóng đi báo tin, đại chiến là không thể tránh được!
Dịch Phong nghe đến trong lòng vui vẻ.
Bình ổn một chút thần sắc chờ mong, rồi mới đổi mặt lạnh quay người lại.
“Chuyện gì?”
Khi hắn quay đầu lại lạnh lùng nhìn.
Sư Thiên Xuyên cắn răng, tiếp đó kiên định ôm quyền!
“Tiên sinh…”
“Lão phu, lão phu cũng nguyện đi cùng với ngài!”
Nghe được lời kịch không có một chút nào liên quan đến dự đoán, Dịch Phong mơ hồ đến trừng to mắt.
Tình huống gì đây?
Không phải đã nói là phân đoạn nói lời hung ác sao, nói cái gì mà cùng đi?
Đột nhiên Dịch Phong có chút lộn xộn.
Chuẩn bị xong lời kịch kiệt tác, tất cả đều bị kẹt ở trong cổ.
Nhìn thấy đảo chủ ôm quyền, hắn khó hiểu trừng mắt nhìn.
“Cùng nhau làm cái gì?”
Ánh mắt Sư Thiên Xuyên liếc nhìn mấy nhân vật lớn của đảo, cắn răng lên tiếng, dường như hạ quyết tâm rất lớn.
“Dịch tiên sinh.”
“Ngài thân là người ngoài đảo, vì chuyện này mà đại nghĩa ra tay, lão hủ là đảo chủ, sao có thể để cho một mình tiên sinh đối mặt với giao tộc Thiên Long? Nếu như việc này truyền ra, chẳng phải là để cho các giới thiên hạ chê cười sao!”
“Hôm nay, lão hủ tình nguyện cùng tiến cùng lùi với tiên sinh, cùng nhau đối mặt với giao tộc Thiên Long!”
Dịch Phong nghe đến trợn to con mắt.
Không phải chứ.
Lão đảo chủ nhà ngươi trước đây là con chó trung thanh của người ta, tại sao nói trở mặt là trở mặt vậy, loại thời điểm then chốt này, chạy đến bên ta thì tính là cái gì đây!
Mấy vạn năm đều không phản kháng, tại sao đột nhiên nhiệt huyết dâng trào rồi?
Dịch Phong nghe đến cả mặt mơ hồ.
Mấy nhân vật lớn ở xung quanh cũng là trong lòng run lên!
Bọn họ đều không phải là đèn đã cạn dầu.
Nhìn đủ loại hành động vừa rồi của Dịch Phong, chấn động trong lòng mọi người là sóng sau cao hơn sóng trước, nhận thức về tu vi và ý đồ đối với vị này, cũng không ngừng đổi mới.
Vốn dĩ, đám nhân vật lớn này cũng đã đoán được bảy tám phần.
Lúc này gặp thái độ quả quyết của đảo chủ, càng là kiên định hơn suy nghĩ trong lòng!
Vị tiên sinh này, tám phần là có tự tin chống lại giao tộc Thiên Long, có một vài hành động là cố tình, chính là muốn đánh một trận, tương lai trả lại tự do cho tu sĩ Đông Hải!
Ai nói Nhân tộc không có nhân vật lớn!
Trước đây bọn họ tuyệt đối không phải địch thủ của giao tộc Thiên Long, chỉ có thể ủy khuất cầu toàn.
Thật sự là tình thế bức bách.
Bây giờ có dạng trợ lực như Dịch tiên sinh, đây nhất định là phải liều một lần!
Có mặt ở đây đều là người hung ác.
Tu vi và địa vị đến loại trình độ này, ai muốn trở thành nô bộc của người cá, ngoài mặt cung kính thuận theo, nhưng trong đáy lòng đã sớm ân cần hỏi thăm qua mười tám đời đám tổ tông đám người cá này hơn ức vạn lần.
Mấy vạn năm nay, vốn là thiên kiêu hiếm thấy đều bị đám người cá này bắt đi, khiến đạo lữ như ý của không ít nhân vật lớn đều không còn, oán niệm và khuất nhục vô cùng lớn!
Nhìn thấy lão hồ ly Sư Thiên Xuyên này tỏ thái độ.
Đám nhân vật đứng đầu này yên lặng nhìn nhau, cũng liên tiếp cắn răng ôm quyền!
“Đảo chủ nói rất có lý! Chúng ta cũng tình nguyện theo tiên sinh cùng tiến cùng lùi!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận