Nguyên Lai Ta Là Tuyệt Thế Võ Thần (Người Trên Vạn Người)

Chương 2402: Dùng đạo của người trả lại cho người (2)

Nhưng Tư Đồ Thái Lễ không muốn có một người ở rể vô dụng.
Ông ta chỉ cảm thấy Tư Đồ Thanh Y chỉ là nhất thời nóng não, lâm vào cạm bẫy yêu đương.
Ông ta cũng không trách con gái của mình, dù sao Tư Đồ Thanh Y còn nhỏ, dễ bị lời nói ngon nói ngọt mê hoặc.
Nhưng Thương Thắng có thể dỗ con gái của hắn như thế, nhưng không lừa gạt được Tư Đồ Thái Lễ ông ta.
Tư Đồ Thái Lễ tuyệt đối sẽ không trơ mắt nhìn con gái của mình, nhảy vào cái hố lửa Thương Thắng này.
Con rể của mình nhất định phải là một người có bản lĩnh thật sự, đủ để bảo vệ người con gái này của mình.
Đúng vào lúc này.
Tư Đồ Thanh Y mặc một bộ váy mỏng màu vàng nghe tin chạy đến.
Nàng liếc nhìn Dịch Phong đại ca và Thương Thắng đứng ở trong sảnh, rồi chạy về phía trước năn nỉ phụ thân đừng là khó hai người bọn họ.
Lúc này.
Tư Đồ Thái Lễ càng kinh ngạc thêm mấy phần.
Ông ta nhìn thấy một đám thị vệ giống như là bị ngăn ở ngoài phòng khách, không có cách nào vào trong.
Nhưng cong gái của mình lại có thể không bị ngăn trở gì mà chạy vào.
Ông ta đưa tay ra hiệu Tư Đồ Thanh Y đừng nói nữa, cả mặt nghiêm túc nhìn về phía Dịch Phong.
Mặt Dịch Phong không có biểu cảm gì.
Đối với lời nói cay nghiệt của Tư Đồ Thái Lễ, trong lòng hắn cũng không sinh ra một gợn sóng.
Hắn chỉ yên lặng lấy mười mấy viên đan dược ở trong nhẫn đựng vật ra.
Dịch Phong vung tay áo lên, đan dược rơi vào bên trên bàn bên cạnh Tư Đồ Thái Lễ.
Dịch Phong lạnh lùng hỏi: “Mười viên đan dược này đủ chưa?”
Tư Đồ Thái Lễ nhìn về phía đan dược, trực tiếp trợn tròn mắt.
Loại đan dược này cho đến bây giờ ông ta chưa từng nghe nói đến, càng chưa từng thấy qua.
Dựa vào tu vi của ông ta, tất nhiên có thể thông qua chất lượng và mùi hương đan nồng đậm kia của đan dược để đánh giá ra được, đây là mười viên đại đan cực phẩm.
Cho dù là thương nhân thế gia, Tư Đồ Thái Lễ làm sao có thể không biết loại đan dược này trân quý như thế nào.
Tư Đồ Thái Lễ căn bản là không ngờ được thế mà người đến lại xa xỉ như thế.
Trong lúc nhất thời ông ta cũng không biết nên làm gì để đáp lại.
“Mười viên đan dược không đủ?”
Dịch Phong thấy Tư Đồ Thái Lễ không nói tiếng nào, sắc mặt lạnh lẽo, trực tiếp vung ra mười thanh binh khí.
“Đinh linh bang lang…”
Những binh khí này giống như là sắt vụn vậy, bị Dịch Phong ném đến trước người Tư Đồ Thái Lễ.
Trong lòng Tư Đồ Thái Lễ chấn động mạnh, con ngươi run rẩy kịch liệt, đúng thật là kinh sợ vì những binh khí này.
Chỉ riêng khí tức của những binh khí này, đã khiến cho trong lòng Tư Đồ Thái Lễ vô cùng chấn động.
Người có thể lấy ra loại binh khí và đan dược này, làm sao có thể là vật trong ao?
Rõ ràng, vị nam tử áo trắng trước mắt này không phải là người mà Tư Đồ gia bọn họ có thể chọc vào.
Tư Đồ Thanh Y cũng là đôi mắt đẹp mở trừng.
Nàng không ngờ được vị Dịch Phong đại ca tiện đường đi theo này, lại có nội tình như thế.
Dịch Phong đã nhìn ra vị Tư Đồ gia chủ này, là bị đan dược và binh khí chấn động đến.
Nhưng hắn cũng không dừng lại.
“Tư Đồ gia chủ không nói lời nào, xem ra là cho rằng còn chưa đủ.”
Chỉ thấy Dịch Phong tiện tay lại vung ra mười bản công pháp phẩm cấp cao cấp.
“Bây giờ đủ chưa? Ta có tư cách cầu hôn không? Nếu như còn cảm thấy chưa đủ cũng không sao, ta còn có sính lễ muốn dâng lên!”
Dứt lời, Dịch Phong trực tiếp lấy ra một đống bảo bối lớn.
Hắn lấy ra từng kiện từng kiện, đập xuống đất, đập cho trong sảnh không ngừng phát ra âm thanh bang bang vang vọng.
Những bảo vật này đập cho Tư Đồ Thái Lễ liên tiếp gặp phải thiên lôi bùng nổ không ngừng, đập cho tất cả mọi người ở bên ngoài đại sảnh Tư Đồ gia trợn mắt há mồm.
Tư Đồ Thanh Y nhìn đến choáng váng, đến Thương Thắng cũng đều nhìn đến ngây người.
Hắn không ngờ được, thế mà Dịch Phong đại ca lại ngang tàng như thế.
Mặc dù hắn biết Dịch Phong đại ca rất có thực lực, nhưng Thương Thắng cảm thấy lúc trước mình vẫn là quá xem thường Dịch Phong đại ca.
Dịch Phong nhìn dáng vẻ đờ đẫn kia của Tư Đồ Thái Lễ, hắn lạnh lùng nói: “Đừng có dùng loại nhận thức ngạo mạn và nông cạn kia của ngươi, để tùy ý đánh giá người khác.”
“Tư Đồ gia nho nhỏ cả ngươi có là cái thứ gì? Nếu như muốn nói đến xứng đôi, nói môn đăng hộ đối, Tư Đồ gia các ngươi từ trên xuống dưới toàn bộ cộng lại, cũng không xứng bằng một đầu ngón tay của Thương Thắng!”
Thương Thắng nghe đến nước mắt nóng vòng quanh.
Hắn là dạng gì trong lòng bản thân hắn hiểu rõ nhất, hắn chưa từng ngờ được Dịch Phong đại ca lại coi trọng hắn như vậy.
Dưới sự ảnh hưởng của Dịch Phong, sống lưng của hắn cũng không khỏi đứng thẳng lên.
Tư Đồ Thái Lễ bị bức cho cả mặt đỏ rực.
Ông ta sao có thể không nhìn ra Dịch Phong có lai lịch rất lớn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận