Nguyên Lai Ta Là Tuyệt Thế Võ Thần (Người Trên Vạn Người)

Chương 434: Phong thái rất quan trọng

"Bốn thứ ngu ngốc này đang gào thét cái gì thế?"
"Có quỷ mới biết được."
"Ta đoán là không phục chúng ta".
"Ồ... chuyện nhỏ, đánh một trận là được rồi".
Vừa dứt lời, mấy huynh đệ dời ánh mắt nhìn về phía bốn con thú kia.
Ánh mắt này vừa mới liếc tới, thế mà lại thật sự khiến cho đám người Hắc Vũ có một loại cảm giác sổn hết cả gai ốc lên.
Nhưng mà sau khoảnh khắc đó thì bọn họ lại tỏ ra xem thường mà ngoảnh mặt đi.
Mặc dù mấy tên này xem thường sự phẫn nộ của họ, nhưng mà mấy con kiến hôi thật sự dám ra tay với bọn họ ư?
Nhưng mà.
Bọn họ vừa mới nghĩ như vậy.
Nắm đấm, chân, gậy lập tức rơi như trút vào trên đầu bọn họ, một trận đánh cực kì độc ác.
Tiếng hét phẫn nộ lại tiếp tục truyền ra từ miệng bọn họ.
Bọn họ không thể nào ngờ tới được, thế mà cái thứ tầm thường như con kiến hôi này lại thật sự dám đánh họ.
Nhưng mà hiện thực lại khiến cho bọn họ biết rằng, bọn họ càng kêu nhiều thì những nắm đấm rơi vào người bọn họ lại càng mạnh mẽ.
Sự nhục nhã mãnh liệt như vậy, khiến bọn họ vô cùng tức giận.
Sự nhục nhã này thật sự khiến cho bọn họ khó mà chấp nhận được.
Thế nên ba vị của Tây Yêu Lâm đưa mắt nhìn nhau, lặng lẽ do dự ở trong lòng, có cần phải thiêu cháy tu vi và sinh mệnh để trỗi dậy phản công không.
Nhưng mà.
Trong lòng họ lại không nắm chắc được một trăm phần trăm, không biết được nếu thiêu cháy tu vi và sinh mệnh thì có thể thoát khỏi xiềng xích được hay không.
Thế nên không thể không đưa mắt nhìn về phía Hắc Vũ.
Trong thời gian những ngày này, bọn họ đã từng nói chuyện riêng rồi, đã biết thân phận của Hắc Vũ từ lâu rồi, chính là đại lão tới từ tiên giới.
Lại thêm những luồng khí tức phát ra từ trên người Hắc Vũ khiến cho nội tâm bọn họ khuất phục, vì thế nên ba con yêu của Tây Yêu Lâm lập tức nhận Hắc Vũ làm thủ lĩnh của mình.
Thế nên lúc này, chỉ cần Hắc Vũ cảm thấy có thể thiêu cháy tu vi và sinh mệnh để phản công thì bọn họ sẽ không do dự mà phản ứng lại.
Nhưng mà.
Trong lúc đợi đại ca của tiên giới đưa ra quyết định cho bọn họ thì lại đột nhiên phát hiện ra, đại ca tiên giới của bọn họ lại bị dọa quỳ xuống đất rồi, hơn nữa cả cái đầu còn cắm cả vào trong đất rồi.
Ba vị đại yêu của Tây Yêu Lâm lập tức sửng sốt.
Thế này.
Đại lão của tiên giới lại không có cốt khí đến thế ư?
Trong lúc bọn họ đang sinh ra cảm giác hoài nghi thì Hắc Vũ quay mắt nhìn về phía bọn họ, đồng thời truyền âm vào đầu ba vị yêu này.
"Nhớ lấy, phong thái".
"Phong thái rất quan trọng".
"Muốn làm một con yêu thì cần phải có phong thái và đầu óc, còn mà lỗ mãng thì chỉ có nhanh chết mà thôi".
"Chỉ có tùy tiện trong tùy tiện thì mới có thể thành yêu trên yêu được thôi."
"Núi xanh còn đó, sợ gì không có củi đốt, trước hết cần phải cúi đầu, rồi lại tìm cơ hội báo thù."
Ba vị yêu của Tây Yêu Lâm đột nhiên hiểu ra.
Quá kính phục.
Phong thái.
Đầu óc.
Không hổ danh là đại yêu của tiên giới, có thể co có thể giãn được.
So sánh ra thì không phải bọn họ là người lỗ mãng ư?
Học được rồi.
Thế nên ba vị yêu kia cũng lập tức cúi thấp đầu xuống.
Thấy bốn con tiểu thú này ngoan ngoãn lại rồi thì đám người Lâu Bản Vĩ mới dừng tay lại, nhìn về phía lão già đang chèo thuyền ở phía xa rồi vẫy vẫy tay.
Lão già đang chống một chiếc bè tre, cười nheo mắt lại mà không nói chuyện, nhưng vẻ mặt thì hoàn toàn kính phục.
"Đi thôi các huynh đệ".
Lâu Bản Vĩ căn đặn.
Cẩu Tử với con rết vội vàng lên thuyền, bốn con yêu thú kia cũng bị kéo lên bè tre, nhưng mà gấu đen thì lại đứng yên ở trên bờ không nhúc nhích được.
"Ca, ta có phong ấn, không thể rời đi được".
Gấu đen khóc như mưa.
"Phong ấn cái quái gì".
Lâu Bản Vĩ ở phía sau đá vào mông của gấu đen một cái, làm hắn ngã ở trên thuyền.
Sau đó.
Chiếc thuyền trôi về phía bờ bên kia.
"Ờm, ca, ta thật sự có phong ấn đó, đợi lát nữa ta lên bờ sẽ bị sét đánh đó." Gấu đen run rẩy nói, ánh mắt thỉnh thoảng lại nhìn chằm chằm lên bầu trời, cả người mang dáng vẻ sợ hãi.
"Gấu con à, nhát gan đến thế sao ha ha" Cẩu Tử nói.
"Đúng thế, từ khi vừa mới bắt đầu, người đã không phải là ngươi của trước đó nữa rồi." Con rết cũng cười nheo mắt nói như thế.
"Được, được rồi...
Nghe nói như thế thì Gấu đen mới khó khăn gật đầu một cái, nhưng mà trong mắt vẫn tràn ngập sự lo lắng.
Mà trong đám mây, một tia sấm sét nhỏ bắt đầu từ từ ngưng tụ lại.
"Hắc Vũ đại nhân".
"Lẽ nào ngươi thật sự có thể nuốt trôi cục tức này ư?"
Mà tại một vị trí trên chiếc bè tre, ba con thú của Tây Yêu Lâm và Hắc Vũ đang tập hợp lại một chỗ, ba con thú của Tây Yêu Lâm không nhịn được mà truyền âm về phía Hắc Vũ.
"Đương nhiên là nuốt không trôi rồi".
Hắc Vũ âm thầm trả lời lại.
Trong đôi mắt ngập tràn sự căm hận.
Bạn cần đăng nhập để bình luận