Nguyên Lai Ta Là Tuyệt Thế Võ Thần (Người Trên Vạn Người)

Chương 584: Thiên Địa Môn

"Vẫn là Đông Thắng tốt hơn nhiều."
Dịch Phong nhìn những lão ông, lão bà đang chào hỏi với hắn, Dịch Phong cảm thấy thân thiết lạ thường.
Mà những ngày hắn không ở đây, việc xây dựng trên đảo đã hoàn toàn khôi phục.
Không chỉ như vậy, những lão ông lão bà của Bình Giang thành còn tự xây nhà xung quanh tông môn của Dịch Phong.
Cho nên đảo nhỏ hiện giờ vô cùng náo nhiệt, trên mặt sông thỉnh thoảng còn có bè trúc trôi qua.
"Ôi trời, xem ra ta đã thật sự tìm được một vùng phong thuỷ bảo địa, không ngờ nhiều lão ông lão bà thích này mảnh đất này như vậy."
"Nhưng mà náo nhiệt cũng rất tốt!" Dịch Phong mỉm cười.
Mà sau khi quay về đảo nhỏ, đối với sự thành lập tông môn Dịch Phong đã gấp rút không thể chờ đợi được nữa, lập tức triệu tập đệ tử nòng cốt của tông môn. Đương nhiên, nòng cốt cũng chỉ có mấy người như vậy.
Bao gồm Thanh Hoan Tướng, Chung Thanh, Lục Thanh Sơn, Tiểu Vũ, Ngô Trường An, Quản Vân Bằng, Diệp Bắc, Hám Thiên Khuyết.
"Ừm, vừa rồi ta đã xem một chút, ngày hôm nay không tệ, chọn ngày không bằng gặp ngày, hôm nay thành lập tông môn đi".
Dịch Phong cười nói: "Đương nhiên, sau này khi tông môn vận hành, cũng cần sự phối hợp của mọi người."
"Quản Vân Bằng, Diệp Bắc, Hám Thiên Khuyết".
"Có".
"Ba người các ngươi phụ trách những công việc về công trình xây dựng tông môn, đệ tử mới vào thì sắp xếp chỗ ở các thứ" Dịch Phong phân phó nói.
"Vâng!"
Ba người vô cùng kích động. Hoàn toàn không ngờ đến, bản thân mình có thể đảm nhiệm công việc trong tông môn của Dịch Phong.
"Ừm, lão Thanh, lần này ngươi tìm sách về cũng không tệ, khiến ta rất vừa ý, cho nên chức trưởng lão của tàng kinh các, để ngươi đảm đương đi!" Dịch Phong phân phó nói.
"Đa tạ tiên sinh" Thanh Hoan Tướng cung kính gật đầu xác nhận.
"Ừ, cứ như vậy đã!"
Sắp xếp xong tất cả, Dịch Phong chuẩn bị rời đi, dù sao cũng chỉ mấy người như vậy, cũng đã tạm được rồi. Suy cho cùng những thứ này cũng không quan trọng.
Quan trọng là hắn phải nhanh chóng thu nhận một trăm đồ đệ, sớm ngày bước lên con đường tu luyện, cho nên, ngay cả nghi thức khai tông gì gì đó hắn đều xem nhẹ toàn bộ, cứ như vậy mà thành lập tông môn.
"Ách, tiên sinh, tông môn của chúng ta đây tên là gì?" Thanh Hoan Tướng vội vàng hồi.
"Ôi, quên mất điều này" Dịch Phong vội vàng nói: "Vậy các ngươi cảm thấy tên gì thì tốt?"
"Cái này, còn phải mời tiên sinh quyết định" Mấy người cung kính cúi thấp đầu.
Dịch Phong suy nghĩ, cảm thấy cũng không tệ lắm, tùy tiện lấy một cái tên, nói: "Vậy gọi là Thiên Địa Môn đi!"
Không có nguyên nhân gì khác, chỉ đơn giản là cảm thấy cái tên này rất khí chất.
Mà ngay sau khi Dịch Phong quyết định tên tông môn, trong đầu vang lên thanh âm quen thuộc.
"Tinh!"
"Chúc mừng ký chủ, sáng lập tông môn thành công, thưởng một thanh phi kiếm."
"Ràng buộc giữa Thiên Địa Môn..."
"Ràng buộc Thiên Địa Môn thành công."
"Đệ tử thu được 3 trên 100".
"Khi đệ tử thành công đạt đến 100, ký chủ bắt đầu khai thông tu luyện."
Cùng lúc hệ thống truyền đến âm thanh này, một cỗ lực lượng thần bí đột nhiên rơi xuống đảo nhỏ và thuỷ vực gần đó.
"Không gian trên đảo đã trở nên rắn chắc".
"Không chỉ là không gian, dường như trọng lực trên đảo và mọi thứ đều đã thay đổi".
"Không sai, ở trên đảo, thực lực Huyền Tiên của ta lại không thể phi hành".
"Loại cảm giác này, thật giống như đã đến một nơi nào đó vô cùng cao cấp!
Rất nhiều quần chúng của đảo nhỏ đang bàn tán về sự biến hóa bỗng nhiên phát sinh trên đảo, nhưng mà vẫn chưa đến mức gây ra khủng hoảng.
Đối bọn họ mà nói, đã nhìn quen phương thức của tiên sinh, những sự cố phát sinh ngoài ý muốn như vậy đã chẳng là gì từ lâu.
"Phi kiếm?"
Mà Dịch Phong nghe được thanh âm của hệ thống, trong mắt tràn ngập kích động.
Thật không ngờ, cẩu hệ thống này không làm theo cách thông thường, mà lại trả cho hắn một niềm vui sướng ngoài ý muốn.
"Mọi người giải tán đi, ta còn có việc."
Dịch Phong vội vàng đi ra ngoài.
Sau đó đến chỗ không người của đảo nhỏ, lấy phi kiếm mà hệ thống vừa tặng ra.
Phi kiếm vừa ra, đã lóe lên ánh sáng dài dằng dặc.
Mà cách sử dụng và hiệu quả của phi kiếm cũng xuất hiện ở trong đầu Dịch Phong.
Đây cũng không phải một vũ khí công kích, mà là một pháp bảo phi hành.
Tên như ý nghĩa, Dịch Phong chỉ cần giẫm lên, tâm ý vừa động thì ngự kiếm đã có thể phi hành.
Dịch Phong kích động không nhịn được muốn thử, vừa suy nghĩ vừa giẫm lên thì phi kiếm lảo đảo bay lên.
Đương nhiên hắn cũng không dám bay quá cao, gần như là bay sát đất.
Nhưng quả thực là đã dựa vào phi kiếm mà rời khỏi mặt đất.
"Ha ha ha, ta có thể bay."
Dịch Phong kích động cười lớn.
Loại phi hành tự chủ này, so với kiếp trước phải ngồi máy bay xa xôi, cùng với ở thế giới này được người khác mang theo phi hành, rõ ràng là không thể nào so sánh được.
Bạn cần đăng nhập để bình luận