Nguyên Lai Ta Là Tuyệt Thế Võ Thần (Người Trên Vạn Người)

Chương 1458: Gừng càng già càng cay (3)

Hùng Trọng cũng không kém bao nhiêu, trên mặt mỉm cười mang theo về trầm ổn.
"Được, vậy thì để cho cha con chúng ta kiến thức một chút, nơi các cao thủ Vân Tinh tụ họp này có thể có chất lượng gì".
Hai người một trước một sau, trong mắt đầu là nụ cười tự tin vô địch.
Nhưng bọn họ vừa mới đi ra được mấy nước, đến thành đô còn chưa đi vào, đã nghe thấy sau lưng một trận la hét.
"Này! Này?"
"Hai người các ngươi đang làm gì vậy? Còn không mau đến vận chuyển đồ đạc? Nói chính là các ngươi đó, hai người đang chắp tay sau lưng kia!"
Hai cha con nghi hoặc quay đầu.
Chỉ thấy người trung niên duỗi ngón tay, vẻ mặt gấp gấp tức giận!
"Nhìn cái gì, nhanh chóng phụ giúp một tay đi! Nhân thủ căng thẳng như thế, hai người các ngươi còn ở đó lắc lư cái gì!"
Hai cha con sửng sốt.
Chỉ thấy một đám người đang vận chuyển thi thể của Ma tộc, nam tử đứng đầu nước bọt bay tán loạn, đang trừng mắt nhìn về phía bọn họ!
Hùng Trọng nghi hoặc quay đầu, cha hắn cũng là vẻ mặt mê mang.
Hai cha con mắt lớn trừng mắt nhỏ, không hiểu rốt cuộc là phân đoạn nào xảy ra vấn đề.
Cho dù bọn họ là giả mạo, nhưng giả mạo cũng là cấp độ đỉnh cao của Vân Tinh, là được mời đến mở đại hội bàn bạc tương lai phát triển của Vân Tinh, không nói chiêu đãi ăn uống sung sướng, còn mẹ nó phải đi chuyển đồ?
Hùng Phấn nghi hoặc hỏi, trong mắt hiện lên vẻ không vui.
"Lão phu không nghe lầm chứ? Chúng ta còn phải vận chuyển đô?"
Tiểu đội trưởng đứng đầu nghệt mặt ra, tay áo vén lên một nửa.
"Ngươi cho rằng thế nào?"
Trong nháy mắt sắc mặt Hùng Phấn âm trầm, trán nổi gân xanh.
Tức giận lên tiếng hỏi, bày đủ tư thế "Cao thủ Vân Tinh" !
"Láo xược!"
"Ta đường đường là cao thủ Vân Tinh, vượt qua ngàn vạn dặm không hề hà khổ cực, chỉ vì đại kế của Vân Tỉnh mà đến, các ngươi không lễ ngộ vạn phần thì cũng thôi đi, ngược lại còn bảo chúng ta vận chuyển thi thể Ma tộc!"
"Đây là đạo lý nào? Hả? !"
Hùng Phấn triển khai toàn bộ khí tràng, giận dữ lên tiếng mắng mỏ.
Hắn căn bản không để tiểu đội trưởng vào mắt, thần tình ngôn từ đều bày ra tư thế "Cao thủ Vân Tinh".
Nhưng vừa dứt lời, khí thế của đối phương so với hắn càng lớn hơn.
Thậm chí vén hai ống tay áo lên, lên tiếng mắng chửi!
"Một người làm thuê như ngươi, ở trước mặt ta nghênh ngang cái gì! Con mẹ nó lại còn cao thủ Vân Tinh, ta thấy là ngươi tung bay rồi!"
Nước bọt bay tán loạn, ngón tay đều sắp chọc thẳng vào mặt.
Tư thế vênh váo tự đắc, so với các chủ Nguyệt Thần Các còn quá đáng hơn!
Hùng Phấn sao chịu nổi loại tức giận này, lập tức muốn nổi giận xuất thủ.
Đột nhiên.
Ngươi kia lại duỗi ra một tay trước!
Trên không xuất hiện hư ảnh một bàn tay lớn, khí thế kinh khủng bao trùm khắp nơi xung quanh, đột nhiên rơi xuống như thái sơn áp đỉnh!
Hùng Phấn chỉ cảm thấy khí huyết cuồn cuộn.
Vừa dự định chuẩn bị điều vận sức mạnh đại đạo, nhưng lại không thể nào động đậy được, trong nháy mắt kinh hãi đến sắc mặt tái nhợt.
Ngửa đầu nhìn bàn tay to lớn ở trên đỉnh đầu, giống như nhìn thấy tận thế phủ xuống!
Còn chưa phản ứng lại được, hai cha con đã bị bàn tay lớn kia trấn áp, cứ như thế bị ấn xuống dưới đất, đến động một ngón tay út cũng không động được, hít thở vô cùng khó khăn!
"Còn cao thủ Vân Tinh, chưa lăn lộn được mấy ngày đã kiêu ngạo với ta, ta thấy các ngươi tung bay đến lợi hại rồi!"
"Giam hai người này lại, bỏ đói bọn họ ba ngày rồi nói sau!"
Chớp mắt, cha con Hùng thị bị người xách đi, giống như xách con gà bị nhốt vào trong nhà tối.
Trong căn phòng tối tăm ẩm ướt, ngoại trừ cửa sắt to đóng kín, chỉ có trên tưởng có một cửa sổ bé, vô cùng áp lực và lạnh giá.
Cũng không biết qua bao lâu, hai cha con mới có thể hoạt động gân cốt một chút.
Mơ hồ nhìn nhau, về mặt kinh hoảng!
"Cha!"
"Rốt cuộc chuyện này là như thế nào! Không phải cha nói, chúng ta là đến tham gia thịnh hội sao? Sao lại biến thành người làm công gì đó rồi?"
"Hai ba câu nói, chúng ta đã bị giam lại!"
kinh nghi hồi, Hùng Trọng sợ đến mức co thành một đám.
Không ngừng gõ tìm kiếm ở vách tường bốn phía, không hề phát hiện được bất luận sơ hở gì, cho dù hắn có tu vi Thánh Nhân, cũng giống như con chim trong lông, trong mắt tràn đầy tuyệt vọng!
"Đây, phòng giam này quá kiên cố rồi, so với tĩnh thất của Nguyệt Thần Các còn đặc thù hơn!"
"Ùng ục..."
Nuốt cổ họng, thân người Hùng Trọng dựa vào tưởng trượt xuống, vô lực ngồi liệt ở trên mặt đất.
Nhớ lại bàn tay to lớn vừa rồi, kinh hoảng trong mắt lại khó đè nén xuống!
"Cha! Chuyện này không đúng! Vừa rồi, thực lực của người kia, hơn xa chúng ta!"
"Rốt cuộc chuyện này là như thế nào! !"
Nghe thấy con trai tuyệt vọng gào thết, Hùng Phấn cũng tâm loạn như ma.
Xoa đầu, vẻ mặt kinh nghi suy nghĩ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận