Nguyên Lai Ta Là Tuyệt Thế Võ Thần (Người Trên Vạn Người)

Chương 2036: Lai lịch đáng sợ (2)

Không cần biết như thế này, người thần bị cường đại này cũng không có ác ý, tạm thời lấy lòng kết giao là chuyện tuyệt đối không sai!
Nghe thấy thiện ý như thế, Ngô Đào cũng cười gật đầu đồng ý.
Hắn không cảm nhận được một chút ác ý nào ở trên người nữ nhân này, về phần uy hiếp, thì càng không cần nói đến, dù sao có thêm một trợ lực cũng tốt hơn nhiều là có thêm một kẻ địch.
Sau khi nói mấy câu chuyện phiếm, ăn uống no đủ, hai người thảnh thơi tản bộ trên đường đi về.
Ở trên khắp nẻo đường tràn ngập cảnh tượng vui vẻ chúc mừng.
Một nam một nữ thoải mái trở chuyện, đi phía dưới hàng cây bên lề đường, bất kỳ người nào nhìn thấy cũng giống như là một cặp tình nhân, nhất là dung mạo hai người còn có chút hơi đặc biệt, càng khiến cho người khác vững tin vào khả năng này.
Dù sao, mấy năm nay vẻ ngoài cái gì đó đều không quan trọng, có thực lực để sống tiếp mới là vương đạo, hoa nhài cắm bãi cứt trâu đã là hành động bình thường.
Hai người đi cùng nhau, đương nhiên dẫn đến sự âm thầm cảm khái của không ít người, Từ Dung bị nhìn đến có chút lúng túng.
Vẫn may.
Người ở trong khu nhà cũ này không nhiều, dần dần đường phố trở nên trống trải thanh tĩnh, không còn bất kỳ sự quấy nhiễu nào nữa.
Đáng tiếc, tiệc vui chóng tàn.
Đi trên con đường hoa ngân hạnh không bao lâu, vào đoạn đường ngoặt phía đối diện đụng phải người qua đường.
Phản ứng của nam tử kia so với người qua đường lúc trước quyết liệt hơn mấy lần, ánh mắt nhìn chằm chằm một hồi, quan sát hai người nói cười một lúc, ánh mắt trở nên lạnh lẽo, ngay lập tức lên tiếng quát lạnh!
“Từ Dung!”
Tiếng quát bất ngờ vang lên, khiến cho Từ Dung giật mình ngước mắt, ngây người lên tiếng.
“Chu Bằng Phi?”
Nàng thật sự không ngờ được, thế mà đi dạo thôi cũng có thể gặp được tên này.
Buổi sáng gọi một cuộc điện thoại chán ngấy còn chưa tính, thế mà mới chớp mắt đã gặp mặt lần nữa, thậm chí còn đứng ở trên đường phố trực tiếp gọi tên Từ Dung, đúng là khiến cho người ta cảm thấy phiền muộn.
Càng khiến cho người khác tức giận hơn chính là.
Từ Dung còn chưa nói nhiều thêm câu nào, đối phương đã mặt lạnh cắn răng lên tiếng.
“Từ Dung.”
“Tại sao ngươi có thể như thế!”
“Lúc trước ta mời người ăn cơm, thế mà ngươi lại không một chút nể tình nào từ chối ta thì thôi đi, bây giờ lại dạo phố với loại người xấu xí này!”
“Chu Bằng Phi ta cũng coi như là có chút thể diện, tướng mạo tiền đồ ai cũng thấy rõ, có điểm nào không sánh được với loại người này!?”
Lên tiếng đã là mấy câu hỏi chất vấn uất ức, giống như là hắn đã phải chịu ủy khuất cực lớn vậy.
Từ Dung dừng bước lạnh lùng nhìn chằm chằm.
Nàng thật sự không thể nào hiểu được.
Vì sao tên Chu Bằng Phi này vì sao lại cảm thấy bản thân mình tốt như thế, nói giống như nàng không đồng ý cùng đi ăn cơm với hắn, là một sai lầm to lớn vậy.
Giữa bọn họ chỉ là quan hệ đồng nghiệp, nàng ăn cơm cùng với ai, còn cần tên kia đồng ý sao?
Càng buồn cười hơn chính là.
Cái tên xấu xí ở trong miệng Chu Bằng Phi, trên thực tế mạnh hơn hắn gấp trăm ngàn lần thì thôi đi, cho dù là phụ thân của hắn ta đến, cũng không đắc tội nổi với loại nhân vật thần bí như Ngô tiên sinh.
Ai…
Từ Dung vô cùng bất đắc dĩ, thậm chí đến mức hoài nghi nhân sinh.
Ai ngờ được cái tên Chu Bằng Phi này lại được đà lấn tới, đen mặt nhìn về phía Ngô Đào.
“Uy?”
“Tiểu tử, ngươi có lai lịch gì? Không phải ta nói chuyện khó nghe, bộ dáng này của ngươi, cũng có an đảm ăn cơm với nàng, xem ra cũng rất có lai lịch?”
Nhìn thấy người lạ gây chuyện, Ngô Đạo chỉ lờ mờ nhìn chăm chú.
“Ngươi đi đi.”
“Không có chuyện gì khác, thì không nên quấy rầy ta.”
Ngô Đào đúng thật là không muốn gây chuyện.
Ai có thể ngờ được, ra ngoài ăn cơm một bữa cũng có thể gặp được chuyện đau đầu, nếu như đối phương lợi hại thì thôi đi, kết quả chỉ là một người bình thường tiêu chuẩn của Lam Tinh, nếu như cứ tiếp tục dây dưa, cũng thật sự không đáng.
Vạn nhất bởi vì một chút chuyện không đáng này, náo cho đối phương lôi cả tám đời xuất hiện, phiền toái sẽ là vô cùng vô tận, không diệt cỏ tận gốc thì cũng không nói qua được.
Đến lúc đó, cục diện sẽ vô cùng rối rắm và lãng phí thời gian.
Bản thân hắn là người trên người có trách nhiệm, làm gì có thời gian rảnh rỗi để ý đến loại cặn bã này.
Từ Dung cũng là cả mặt bình tĩnh, không có một chút lo lắng dư thừa nào.
Nàng hiểu rất rõ.
Năng lực và thân phận của Ngô Đào, cho dù là đặt ở trên tinh cầu này, cũng là sự tồn tại vô địch, cho dựa vào loại nhị đại như Chu Bằng Phi này, căn bản không thể làm gì được người ta.
Đối mặt với sự im lặng của hai người.
Chu Bằng Phi bộc phát tính tình, đến gần mấy bước thấp giọng buông lời.
“Tiểu tử, ngươi rất giỏi giả vờ.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận