Nguyên Lai Ta Là Tuyệt Thế Võ Thần (Người Trên Vạn Người)

Chương 1720: Át chủ bài khủng bố (1)

Loại trạng thái kỳ lạ này cũng không dẫn đến quá nhiều hiếu kỳ, chỉ có Hứa lão quái trong mắt lộ ra một chút thần sắc lạ thường.
Yên lặng đợi mấy giây.
Hành lang bên phải vang lên âm thanh thông báo.
“Đại tiểu thư đến!”
Trong nháy mắt!
Ánh mắt toàn trường tập trung!
Lộc Thư Dao váy dài chấm đất chậm rãi đi đến, bốn phía có tám vị cường giả bảo vệ, khí độ phi phàm và dung mạo kinh diễm mọi người, phô trương kinh người dẫn bạo hội trường!
“Không hổ là Thư Dao tiểu thư, đúng thật là thần nữ của Đông Hải ta!”
“Tu vi của mấy vị tiền bối kia cao thâm khó lường!”
“Tỷ thí lịch luyện lần này, thắng bại đã phân rồi!”
“Lão hủ may mắn được chứng kiến tiểu thư đi lên vị trí lâu chủ, đúng thật là sống không uổng đời này!”

Đột nhiên hội trường nổ vang, bầu không khí so với lúc trước khác nhau một trời một vực!
Đám người Lộc Thư Dao thu hút sự chú ý, đã có một bộ tư thái của người thắng cuộc, đến các lão quái ở bên sân, cũng không để ý đến thân phận lên tiếng nịnh nọt người đến.
Kích động kinh hô, khiến cho áp lực của đám người Lộc Tâm Lan càng đậm hơn.
Nhìn thấy Dịch Phong hờ hững đứng yên, bọn họ mới ổn định tâm thần.
Trong sự yên lặng quan sát.
Thần sắc của Dịch tiên sinh vẫn luôn bình tĩnh như nước, chỉ lãnh đạm nhìn qua trận thế của đối phương, đáy mắt không hề có chút gợn sóng nào, loại khí độ này đúng thật không hổ là tiên sinh.
Thật ra…
Dịch Phong chỉ là cả mặt mơ hồ đứng thẳng bất động.
Nhìn mấy ánh mắt, hắn đều không nhìn ra được, rốt cuộc người đến đây có lợi hại gì, thế mà vừa xuất hiện đã giành được ánh sáng của cả sảnh đường?
Nhìn thế nào, cũng chỉ là như thế mà thôi.
Đối phương bảy tám người, so với bên phía mình nhiều người hơn, nhưng đây cũng không phải là người phàm đánh nhau, so sánh số lượng là có thể quyết định thắng bại…
Trong lòng âm thầm lẩm bẩm vài câu…
Dịch Phong chỉ đành phải nhìn về phía Bùi Tùng Hạc đang chăm chú đi đến phía trước.
“Ngươi có biết tu vi lai lịch của những người này?”
Có cái gọi là biết người biết ta trăm trận trăm thắng.
Đầu tiên là nghe ngóng tình hình một chút, chung quy là không sai!
Bùi Tùng Hạc nghe tiếng sững sờ.
Nhìn thấy vẻ mặt Dịch Phong thành thật, hắn lập tức hiểu được thâm ý trong lời nói của tiên sinh!
Tiên sinh có tu vi bậc nào, sao có thể không nhìn thấy những người này?
Hỏi loại lời này, nhất định là vì thăm dò bản thân hắn!
Bùi Tùng Hạc nhanh chóng ôm quyền, vẻ mặt trung thành mà đến gần bẩm báo.
“Khởi bẩm tiên sinh.”
Khách khanh của Lộc tiểu thư, đều là người cực kỳ lợi hại, mấy người đi đầu đã thành danh nhiều năm, đều là cự đầu một phương ở đảo đen, đều có tu vi lục phẩm trở lên!”
“Mấy người xếp phía sau càng kinh khủng hơn, đã đạt đến cấp độ thất phẩm!”
“Về phần vị ở bên cạnh nàng, tên là Trương Thông Hải, nói ra xấu hổ, ta thật sự không biết tu vi sâu cạn của người này, nhưng địa vị của hắn rất cao, các khách khanh còn lại đều rất kính sợ, hắn là sự tồn tại mạnh mẽ nhất…”
Một hồi trung thành bẩm báo.
Đối phương bị Bùi Tùng Hạc phân tích rõ ràng đến bảy tám phần, toàn bộ tu vi công pháp đều bị nói ra, đến tính tình bình sinh cũng nói đến cực kỳ cặn kẽ, còn thiếu nói rõ sâu sắc đến tận đáy quần.
Chỉ trọn vẹn mấy chục giây, Bùi Tùng Hạc mới không thông báo thông tin nữa.
Ôm song quyền nịnh nọt cười làm lành.
“Tiên sinh thứ tội, hiểu biết của tại hạ có hạn…”
Dịch Phong lờ mờ gật đầu một cái, trong mắt lộ ra trạng thái trầm tư.
Tròng mắt vẫn luôn yên lặng, khiến mấy người nhìn đến lòng tin càng đậm, mấy ngày này ở chung với nhau, tu vi và học thức của tiên sinh, đã khiến bọn họ giật nảy mình.
Hôm nay thịnh hội có tiên sinh ở đây, tuyệt đối không thể bị thua!
Cho dù địch mạnh ta yếu, bọn họ vẫn như trước vô cùng phấn khích.
Đồng thời mấy người đang yên lặng quan sát phía đối diện.
Cao thủ bên cạnh Lộc Thư Dao, cũng cùng lúc nhỏ giọng truyền âm.
“Khởi bẩm tiểu thư.”
“Trong mấy người kia, người ở bên ngoài mạnh nhất chính là Bùi Tùng Hạc, tuy lão giả bên cạnh có tu vi lục phẩm, có điều chỉ là sơ kỳ, căn bản không đủ gây sợ!”
Ánh mắt dừng lại ở trên người Dịch Phong, trong mắt mấy người mới lộ ra vẻ nghi hoặc.
“Ngược lại cái người trẻ tuổi kia, có chút cổ quái…”
“Người này không có một chút chấn động nào, quanh người không nhìn thấy sức mạnh đại đạo, chúng ta khó mà nhìn rõ được tu vi của hắn, chắc là có pháp bảo trên người che giấu khí tức, hoặc là tu hành công pháp đặc thù nên như thế.”
“Không ngoài dự liệu, người này chính là át chủ bài của Lộc Tâm Lan, có lẽ có tu vi thất phẩm trở lên!”
Lời nói vô cùng cẩn thận.
Môi đỏ của Lộc Thư Dao hơi nhếch lên, vẻ mặt mang theo nụ cười tự tin trời sinh.
“Người tu vi thất phẩm, chỗ dựa của Tâm Lan muội muội chỉ có như thế? Nhưng có thể mời được loại nhân vật này, đối với nàng mà nói cũng đã không dễ.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận