Nguyên Lai Ta Là Tuyệt Thế Võ Thần (Người Trên Vạn Người)

Chương 614: Nhi tử của ta mới thực sự có tư chất của Đại Đế

Vừa dứt lời.
Nhẫn trữ vật Tô Vân Vận chuyển động.
Ngay lập tức một quyển Đấu Khí Hóa Mã hiện lên trong tay.
"Đây là cuốn sách sư tôn đã đưa sao?"
Nhìn thấy quyển sách này, Tiêu Chiến không nhịn được mở miệng hỏi: "Vậy ta phải điều khiển quyển sách này như thế nào, dù sao quyển sách này cũng là một môn võ công lợi hại?"
"Nhưng mà, với bộ dạng hiện tại của ta, cho dù có là võ công lợi hại đi nữa, trong vòng ba ngày ta cũng không có khả năng học được!"
"Cụ thể sử dụng nó như thế nào, sư đệ xem xong sẽ lập tức biết ngay thôi" Tô Vân Vận cười nhẹ nhàn nhạt cất lời.
"Được, được rồi".
Tiêu Chiến nửa tin nửa ngờ cầm sách trong tay, nhìn bốn chữ Đấu Khí Hóa Mã phía trên bìa sách, rồi chậm rãi lật ra.
Tiêu Vân ở bên cạnh cũng không có chút hy vọng gì, thở dài một cách bất lực, trên mặt tràn đầy vẻ suy sụp.
Một quyển sách.
Trong vòng ba ngày làm sao có thể trợ giúp nhi tử của hắn chiến thắng được Liễu Như Yên đạt cảnh giới Nhân Tiên với tình trạng không chút tu vi.
Hiện tại hắn chỉ hy vọng nhi tử của mình, ba ngày nữa, sau chịu đựng đả kích, vẫn có thể kiên cường sống sót.
"Ha ha ha ha..."
Nhưng vào lúc ông ta đang vô cùng chán nản, bên tai đột nhiên truyền đến một trận cười vang như sấm.
Nghiêng đầu nhìn lại, phát hiện chính là do nhi tử đang đọc sách ở bên cạnh truyền ra, vừa cười vừa rống lên, toàn thân còn phát lên từng cơn run rẩy.
"Ha ha ha ha..."
"Hay cho câu nói ba mươi năm Hà Đông, ba mươi năm Hà Tây, hay cho một cái gọi là đừng khinh rẻ thanh niên nghèo, ta giờ đây rốt cuộc cũng đã lĩnh ngộ rồi, ta đã hoàn toàn lĩnh ngộ được rồi:
Thấy thế.
Trong lòng Tiêu Vân khựng một cái.
Chẳng lẽ nhi tử này của hắn, không chịu đựng được áp lực quá lớn, nên phát điên rồi hay sao?
Nhưng khi hắn ta vừa nghĩ như vậy, một luồng khí thế ngất trời bỗng nhiên tỏa ra xung quanh từ trên người Tiêu Chiến.
Hắn ta trợn trừng mắt nhìn sang bên cạnh.
Liên phát hiện nhi tử phế vật không chút thực lực kia của hắn, cảnh giới tăng lên nhanh đến nỗi giống như ngựa phi vậy.
Võ Sư...
Võ Hoàng...
Võ Tông...
Võ Thánh...
Nhân Tiên...
Ực!
Nhìn thấy cảnh này, hai chân Tiêu Vân liền kẹp lại, miệng mở ra, truyền ra một tiếng hệt như tiếng kêu của vịt cạn.
Một bước thành tiên?
Mới trong chốc lát mà nhi tử phế vật của hắn lại có thể trở thành tiên rồi sao?
Cảnh tượng trước mắt, đánh sâu vào tâm trí Tiêu Vân, hệt như tiếng sấm vang vọng trong đầu óc hắn ta.
Tuy vậy.
Cảnh giới của Tiêu Chiến sau khi đến Nhân Tiên cũng không ngừng lại, mà tiếp tục tăng vọt...
Nhân Tiên...
Địa Tiên...
Thiên Tiên...
Mãi cho tới sau cùng đạt đến Kim Tiên mới xem như chấm dứt.
Trong lúc hắn thăng cấp, đủ thứ sức mạnh từ trong cơ thể hắn không ngừng tuôn ra một cách mãnh liệt, tất cả mọi thứ có trong phòng đều bị chém thành từng mảnh.
Trên bầu trời.
Mây đen kéo đến dày đặc, đủ loại vân kiếp bắt đầu cuốn đến ngưng tụ lại.
Cũng may vào thời khắc mấu chốt, tay ngọc của Tô Vân Vận vung lên, đẩy Tiêu Chiến tiến vào một không gian hoàn toàn được che chắn ngăn cách với bên ngoài, điều này mới có thể khiến cho trời đất mây mù sấm sét tan biến, không gây ra ảnh hưởng lớn.
Nhìn thấy cảnh này, miệng của Tiêu Vân há to đủ để nhét một quả trứng gà, trong lòng sớm đã nổi lên sóng to gió lớn, thật không cách nào có thể biểu đạt tâm trạng trong lòng hắn hiện giờ thành lời.
"A a a".
"Nhị thập bát sư đệ chắc là đã lâu không tu luyện, cho nên mới chỉ có thể thăng cấp đến Thiên Tiên, thật đáng tiếc." Lý Tiến nhìn thấy khí tức trên người Tiêu Chiến ngừng lại, không khỏi thở dài một cái đầy tiếc nuối.
Tuy vậy.
Một câu nói vu vơ này của hắn, lại làm Tiêu Vân vừa mới thở phào nhẹ nhõm suýt chút nữa ngất đi.
Cái gì gọi là mới thăng cấp đến Thiên Tiên chứ?
Lời này, mẹ nó thật giả tạo!
Vẻ chán chường trên gương mặt Tiêu Chiến biến mất sạch sành sanh, cảm nhận được luồng năng lượng mạnh mẽ chưa từng tồn tại trong cơ thể, trên mặt tràn đầy vẻ tự tin xưa nay chưa từng có.
"Tiêu Chiến, cảm tạ các vị sư huynh sư tỷ."
Hắn nhanh chóng quỳ xuống, trên gương mặt tràn đầy sự cảm kích nhìn đám người Tô Vân Vận.
"Sư đệ không cần phải như vậy."
"Bắt đầu từ lúc ngươi gia nhập Thiên Địa Môn, chúng ta đã trở thành người một nhà rồi." Tô Vân Vận tay ngọc vừa động, nhẹ nhàng nâng Tiêu Chiến lên, nói một cách trịnh trọng: "Hơn nữa, tất cả những việc này là mệnh lệnh của sư tôn".
"Đúng vậy, tất cả đều là do sư tôn..."
Tiêu Chiến không nhịn được nghĩ đến nhân vật chính trong Đấu Khí Hóa Mã.
Hắn ta, chẳng lẽ lại cùng cảnh ngộ giống với chính mình sao?
Xem ra.
Sư tôn đã sớm đoán được điều gì sắp xảy ra với mình, vì vậy mới đưa cho mình một quyển sách như vậy!
"Tiêu Chiến ta có thể bái nhập vào Thiên Địa Môn, thật sự là phúc đức đã tu luyện từ kiếp trước."
"Ta xin thề, Tiêu Chiến ta nhất định phải trung thành và làm hết phận sự vì Thiên Địa Môn, suốt đời hiếu kính với sư tôn!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận