Nguyên Lai Ta Là Tuyệt Thế Võ Thần (Người Trên Vạn Người)

Chương 962: Gọi một tiếng chàng đẹp trai

Linh Vương cảm khái nói: "Cho nên Việt Giới, nhất định có thể tìm được chân ái của đại ca."
"Nhưng Việt Giới rốt cuộc là nơi nào?"
"Sao ta chưa từng nghe nói đến?"
Cẩu Tử không nhịn được hỏi.
"Đúng đó, ta cũng chưa từng nghe."
Con rết cũng tiếp lời.
"Haha, vậy ta sẽ giải thích với các ngươi."
Linh Vương kiên nhẫn giải thích.
"Không gian chúng ta đang ở trừ tiên giới ra, còn có bát đại giới, ví dụ như Trận Giới, Bạch Giới, Sâm Giới... vân vân..."
"Ngọn nguồn của bát đại giới này nói ra cũng lớn lắm, chính là khi tiên giới mới thành lập, bát đại chí tôn sau khi sáng lập tiên giới xong, đã độc lập tạo ra chúng."
"Mà bát đại giới hoàn toàn có được truyền thừa và văn minh của bát đại chí tôn, là sự tồn tại còn cao cấp hơn cả tiên giới".
"Cho nên nếu so sánh tiên giới với bát đại giới, thực ra cũng giống như vùng ngoại ô ở thành chúng ta vậy!"
"Cho nên bát giới không bị tiên giới kiểm soát, độc lập nằm ngoài tiên giới".
"Mà Việt Giới này, là một trong số bát giới kia..."
Linh Vương giải thích cặn kẽ.
Nói đến mức ánh mắt của nhóm Cẩu Tử sáng lên, bèn quay đầu nhìn Lâu Bản Vĩ nói: "Ca, hay là chúng ta đến Việt Giới chơi nhé?"
"Đúng vậy đúng vậy, ta cũng muốn được tiểu tỷ tỷ gọi là chàng đẹp trai."
Con rết Dạ Phong mong đợi nói.
Nhưng vừa dứt lời, lại phát hiện Lâu Bản Vĩ xé rách không gian, một bàn chân đã đến Việt Giới rồi.
"A, ca còn nóng vội hơn chúng ta nữa."
"Ca, đợi bọn đệ."
Mấy người Cẩu Tử vội vàng đi theo...
Để đề phòng bạo loạn, sự rung chuyển của Thiên Chi Tiên Điện trực tiếp bị phong tỏa.
Cho nên không hề gây ra hỗn loạn gì quá lớn với đại tiên giới.
Cho nên Dịch Phong không hề hay biết, biết thì cũng chẳng quan tâm, mà chỉ lắng nghe âm thanh dễ nghe truyền đến trong đầu.
"Ting !"
Chúc mừng kí chủ, nhận được từ đệ tử số 4, năm ngàn điểm khí vận...
"Chúc mừng kí chủ, nhận được từ đệ tử số 7, năm ngàn điểm khí vận..."
"Chúc mừng kí chủ, nhận được từ đệ tử số 55, năm ngàn điểm khí vận...
"Chúc mừng kí chủ, nhận được từ đệ tử số 59, năm ngàn điểm khí vận...
Âm thanh truyền đến liên tiếp không ngừng, khiến Dịch Phong cười như nở hoa, mãi cho đến sau cùng gần như có chút chết lặng.
"Hệ thống rách nát này, khi trước bị đứng máy à?"
"Chỉ chốc lát mà bật ra nhiều như vậy."
Dịch Phong không nhịn được phỉ nhổ, nhưng vẫn không thể che lấp niềm vui tràn ngập trên gương mặt.
Nhóm đệ tử này, thật đúng là có tiền đồi!
Hắn tính toán điểm khí vận của mình, thế mà đã được hơn năm mươi vạn.
Chính vào lúc Dịch Phong chuẩn bị thăng cấp cho mình, âm thanh của hệ thống lại lần nữa truyền đến.
"Ting, chúc mừng kí chủ, đạt năm vạn điểm khí vận tiên giới!"
sÔ2".
"Điểm khí vận đến từ tiên giới?"
Dịch Phong trừng to mắt.
Không ngờ tiên giới vậy mà cũng giống đại lục Tiên Giang, cho hắn điểm khí vận.
Chuyện này với hắn mà nói quả thật là niềm vui bất ngờ.
Dịch Phong cũng không rối rắm cuối cùng làm sao mà có, bởi vì đến hôm nay, hắn cũng không làm rõ bản chất của hệ thống này.
"Thăng cấp, thăng cấp cho ta thăng cấp".
Có hơn năm mươi vạn điểm khí vận, Dịch Phong không chút do dự thăng năm cấp cho mình.
Dù sao, hắn không hề quên, đại kiếp nạn trăm năm mà hệ thống từng nhắc nhở hắn, đồng thời hắn cũng đặt mục tiêu tăng năm mươi cấp trong vòng trăm năm.
Bây giờ chỉ một chốc đã hoàn thành được một phần mười, khiến hắn rất thỏa mãn.
Có điều đệ tử cuối cùng này, cũng phải tranh thủ mới được!
Nhiệm vụ không hoàn thành, sẽ giảm thẳng chín mươi chín phần trăm tu vi của hắn, vậy chẳng phải hắn đã lãng phí công sức rồi sao.
"Mạn Mạn."
"Chuẩn bị chở ta đến chỗ lợi hại nhất gần đây, nơi mà có nhiều cao thủ đấy".
Dịch Phong vỗ đầu Mạn Mạn, nói.
Hiển nhiên, sau khi thăng năm cấp, tự tin của hắn cũng tăng lên không ít.
Mà nơi có nhiều cao thủ, nhất định cơ hội tìm được đệ tử cũng sẽ lớn hơn nhiều.
Mạn Mạn ngẩng đầu.
Nơi có nhiều cao thủ nhất gần đây?
"Ôi".
"Grừ grừ".
Mạn Mạn mặt không cảm xúc đáp một tiếng, tức khắc biến mất ngay tại chỗ.
Chỉ trong chớp mắt, từ đầu cuối của tiên giới bên này, xông thẳng đến đầu cuối bên kia của tiên giới...
"Oa !"
"Oa oa oa !"
"Chậm chút, ngươi chậm chút".
Dịch Phong vỗ đầu Mạn Mạn, vừa mắng vừa điên cuồng hét lên trong không trung.
"Grừ grừ."
Mạn Mạn chậm rãi vặn vẹo giữa không trung.
"Mẹ nó."
Tốc độ thay đổi đột ngột suýt nữa hất Dịch Phong bay thẳng ra ngoài, hùng hổ mắng to: "Ta bảo ngươi giảm tốc độ ban nãy lại một chút, không kêu ngươi một lúc giảm nhiều như vậy".
Mạn Mạn mặt đầy dấu hỏi.
Lễ nào đây không phải là chậm hơn một chút sao?
"Vậy ngươi cứ dứt khoát dừng lại đi dừng lại đi, thả ta xuống".
Chờ sau khi Mạn Mạn đáp xuống, Dịch Phong vội vàng rửa ráy bên dòng suối nhỏ.
Sau khi cảm thấy dễ chịu hơn một chút mới quan sát xung quanh.
Phát hiện nơi này hoàn toàn khác hẳn khi trước, đã đi đến khu rừng rậm rạp, xung quanh đều là đại thụ cao chót vót mấy người mới có thể ôm hết.
Hoàn cảnh khí hậu dường như cũng thay đổi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận