Nguyên Lai Ta Là Tuyệt Thế Võ Thần (Người Trên Vạn Người)

Chương 922: Cơ hội duy nhất trong đời

"Cái gì mà ân nhân cứu mạng với không cứu mạng chứ, làm con gái bối của ta, ta chưa cho con chết chẳng lẽ con còn có thể chết sao?"
Lý Hùng quát Lý Mạt Thu một cái, sau đó ngữ điệu tâm ý vị trường nói: "Còn nữa, Hoàng đại sư đã đến, ta chắc chắn phải sắp xếp chỗ ở cho Hoàng đại sư, không lẽ còn để Hoàng đại sư ngủ trên đường lớn sao?"
"Cho nên ta đã đuổi tên bằng hữu không đáng kể của con ra ngoài rồi, quan trọng là chúng ta tạo được mối quan hệ tốt với Hoàng đại sư".
"Nhưng cho dù cha muốn cho Hoàng đại sư ở lại, thì cũng không nên đuổi bằng hữu của con ra ngoài. Cho dù cha có muốn hắn đổi một chỗ khác thì tốt xấu gì người cũng nên nói với con một tiếng chứ?" Lý Mạt Thu đồ mắt nói: "Cha như vậy thật không tôn trọng bằng hữu của con."
"Ai nha con gái bảo bối, ta đã nói rồi, con không cần phải để chuyện này ở trong lòng, tạo quan hệ tốt với Hoàng đại sư mới là đại sự!"
Lý Hùng thấp giọng trấn an nói: "Hơn nữa ta nói cho con biết một tin tức quan trọng. Lý Anh Liên không phải đã tổ chức đại yến, còn mời các trận pháp sư tụ tập lại, hơn nữa còn muốn ở yến hội này khiêu chiến vị trận pháp sư cấp chín của thành Thiên Dung kia sao?"
"Chúng ta vốn dĩ cũng không có tư cách nào để đến Thiên Trận Các, nhưng mà vừa rồi ta đã nói chuyện với Hoàng đại sư rồi, ngài ấy có thể dẫn chúng ta đi vào hiện trường yến hội. Con không phải vẫn luôn muốn gặp vị pháp sư cấp chín của thành Thiên Dung kia sao. Lần này không những chỉ nhìn thôi đâu, mà còn thấy được hắn luận bàn với Lý Anh Liên. Loại sự kiện trọng đại này chẳng lẽ con còn muốn bỏ qua sao?"
Nghe vậy.
Lý Mạt Thu nhất thời chấn động.
"Phụ thân, người nói là thật sao?"
"Đương nhiên là thật."
Lúc này, Hoàng Hâm Thiên ở bên cạnh đứng dậy, tham lam nhìn thoáng qua dáng người hoàn mỹ của Lý Mạt Thu, từ từ nói: "Vừa rồi ta đã nói chuyện này với cha của ngươi rồi".
"Với tình hình hiện tại của thành Thiên Dung, vị trận pháp sư cấp chín này đừng nói là các ngươi, mà ngay cả ta cũng không có cơ hội nhìn thấy được hắn. Cũng chỉ mượn được cơ hội ngàn năm có một này mới có thể nhìn thấy chân dung của hắn".
"Nói vậy Lý tiểu thư, ngươi cũng sẽ không bỏ qua sự kiện trọng đại như vậy chứ?"
"Con, con thật sự có thể đi sao?"
Lý Mạt Thu kích động không kiềm chế được.
Nàng ta đương nhiên biết, mặc dù vị tiền bối kia ở thành Thiên Dung, nhưng mà lấy thân phận của nàng ta căn bản không có tư cách nào để gặp hắn.
Cho nên trước kia nàng ta có nghĩ cũng không dám nghĩ tới.
Mà bây giờ lại có một cơ hội như vậy, đối với nàng ta mà nói đây có thể là kinh hỉ thật lớn.
"Đương nhiên có thể đi" Lý Hùng cười nói: "Cho nên con gái à, con nên nhanh chóng chuẩn bị đi, hai ngày sau chúng ta xuất phát đến Thiên Trận Các".
"Còn hai ngày nữa sao..."
"Không được, con vẫn phải đi tìm Dịch Phong trước, nói rõ với hắn, phải trực tiếp nói lời xin lỗi với hắn."
Lý Mạt Thu mím chặt đôi môi đỏ mọng, nhớ tới Dịch Phong thì trong lòng không biết có tư vị gì.
Lúc trước nàng ta đã thể son sắt nói sẽ để cho Dịch Phong có thể an tâm ở lại đây, vậy mà không ngờ lại xảy ra chuyện như vậy.
Càng đừng nói tới Dịch Phong lại có ân cứu mạng với nàng ta.
Sau khi nói xong Lý Mạt Thu đã nhanh chóng chạy ra ngoài đi tìm Dịch Phong.
Thời gian.
Hai ngày trôi qua.
Lý Mạt Thu đã liên tục tìm kiếm Dịch Phong hai ngày này, nhưng mà một chút cũng không có tin tức gì của hắn, truyền âm ngọc giảm cũng không có phản ứng Đối mặt với Hoàng Hâm Thiên và Lý Hùng chuẩn bị khởi hành này, nàng ta không còn cách nào khác đành phải phân phó các hạ nhân tiếp tục tìm kiếm.
Mà ba người lên linh châu của Hoàng Hâm Thiên, một đường bay về phía Thiên Trận Các.
"Ha ha ha, không biết vị tiền bối của thành Thiên Dung kia rốt cuộc trông như thế nào đây, lần này nhất định phải nhìn cho thật kỹ".
Trên linh chu, Lý Hùng cười ha ha tràn ngập mong đợi.
Tuy rằng trong lòng còn nhớ tới Dịch Phong, nhưng mà nghĩ tới sắp có thể gặp được vị pháp sư cấp chín trong truyền thuyết kia thì ưu sầu trên mặt của Lý Mạt Thu cũng đã tiêu biến không ít.
"Nghe người ta nói, vị pháp sư cấp chín ở thành Thiên Dung kia rất trẻ tuổi, nếu như đến lúc đó Lý tiểu thư nhìn thấy chân dung Hoàng Hâm Thiên ở một của hắn, chỉ sợ là sẽ rất sùng bái hắn!"
"Hắn vậy mà còn rất trẻ?"
Lý Mạt Thu lộ ra vẻ không ngờ tới.
"Không sai!"
Hoàng Hâm Thiên gật đầu nói: "Trong mấy vị tiền bối ta quen biết, lúc trước có người may mắn từng nhìn thấy dung mạo thật sự của hắn, rất trẻ tuổi. Nếu như chỉ nhìn bề ngoài mà xem thì tuổi tác chắc hẳn cũng là chỉ khoảng chừng bằng với Lý tiểu thư đây."
Bạn cần đăng nhập để bình luận