Nguyên Lai Ta Là Tuyệt Thế Võ Thần (Người Trên Vạn Người)

Chương 1846: Cơ duyên lớn (1)

Dù sao khó khăn lắm Dịch Phong mới gây ra được mâu thuẫn kia, còn đang chờ thế lực đứng sau mỏ quặng này đến gây phiền phức cho mình.
Tuy hắn bán mỏ kiếm tiền, nhưng chỉ kiếm tiền không thôi trong lòng cứ cảm thấy thua lỗ.
Hơn nữa đám người mua mỏ quặng này thành thật như thế, nếu hắn không chịu trách nhiệm cho những xích mích khi trước, chẳng phải đã hãm hại bọn hắn rồi sao?
Đây có thể coi là một hòn đá trúng hai con chim!
Diệu kế này người bình thường sao có thể nghĩ ra được?
Sau khi Dịch Phong giải thích, mấy ông lão kia lập tức lộ vẻ ngạc nhiên mừng rỡ.
“Đảm bảo an toàn trong một năm?”
“Lời này là thật?!”
Bọn hắn rất rõ ràng, ở hoang vực bắc mạc các thế lực đan xen, mỏ quặng có giá trị liên thành, đừng nói chỉ một năm ngắn ngủi, nếu truyền ra ngoài cho dù chỉ yên ổn trong một tháng, cũng chưa chắc có ai dám đảm bảo!
Người này thật sự tự tin như thế sao?
Đối mặt với sự nghi ngờ của khách hàng, Dịch Phong mỉm cười ung dung phất tay!
“Một lời đã nói, tứ mã nan truy!”
“Trong một năm này, các ngươi cứ yên tâm là được, bất kể ai đến gây rối, chỉ cần thông báo cho ta, ta chắc chắn sẽ giúp các ngươi dẹp yên!”
Đùa à.
Sao Dịch Phong có thể nói mà không giữ lời được!
Nếu thật sự có phiền phức kéo đến, hắn còn gấp gáp muốn huyết chiến một trận nữa là, loại chuyện tốt như thế sao có thể để rơi vào tay kẻ khác được!
Thấy Dịch Phong tự tin như vậy, lại liên tục lên tiếng hứa hẹn.
Trưởng lão Thần Đạo tông gần như khiếp sợ!
Người này có thể quản lý mỏ quặng rộng lớn hoàn hảo như thế, thậm chí làm đến độ che giấu tai mắt người khác, thủ đoạn không thể xem thường, lúc này còn tự tin nói những lời quyết liệt kia, quả nhiên không phải nhân vật tầm thường!
Bất kể có mục đích gì, cơ duyên lớn đột ngột kéo đến, nhóm người Thần Đạo tông đều cảm thấy cực kì chấn động, đồng thời càng cảm thấy Dịch Phong sâu không thể lường.
Cẩn thận ôm quyền, mấy vị trưởng lão đều mang theo vẻ kính sợ.
“Đa tạ đạo hữu!”
“Đạo hữu trượng nghĩa, chúng ta nhớ mãi không quên!”
Mắt thấy đã bàn xong chuyện lớn, Dịch Phong duỗi tay mời khách vào mỏ quặng.
Không lâu sau.
Được hắn dẫn dắt các trưởng lão Thần Đạo Tông tham quan thực địa, hiện trường khai thác khoáng khí thế ngất trời khiến đám người chấn động ngay lập tức, nhóm người Lâm Nhược Vi rất biết quan sát, đích thân dẫn mọi người đến gần phía trước để nhìn kỹ hơn.
Suốt quá trình đều quan sát rất nghiêm túc, rất lâu sau cũng không thấy quay lại.
Người bán Dịch Phong cũng không sốt ruột, ngồi trong chòi nghỉ mát cách đó khá xa uống trà chờ đợi.
Mỏ quặng dưới chân núi.
Khói bụi rợp trời tia lửa bắn khắp chốn, tốc độ khai thác khoáng đáng sợ, khiến trưởng lão Thần Đạo tông kinh ngạc trợn mắt líu lưỡi, khó lòng tưởng tượng thủ đoạn bậc nào mới có thể thuê được thợ mỏ tài ba như vậy!
Mắt thấy núi quặng đã đào được một nửa, những hang động mỏ khoáng lớn nhỏ không thể đếm xuể!
Theo tốc độ này, sản lượng của mỏ quặng chắc chắn dù là trước đây hay sau này cũng không thể đạt được!
Mấy người lặng lẽ nhìn nhau, trong mắt vô cùng chấn động.
Niềm vui điên cuồng khi kiếm món hời lớn vẫn chưa tan hết, đáy mắt trưởng lão dẫn đầu run lên!
“Đây...!”
Những trưởng lão khác cũng giật mình, nhìn theo tầm mắt chấn động kia.
Chỉ thấy một tu sĩ dáng người cường tráng đang đẩy xe lớn, toàn thân người đó đen nhẻm, nhưng vẫn không thể che lấp được đường nét giáp đen độc đáo, cả người toát ra sát khí rõ ràng.
Giáp đen ủng dài, đầu vai khảm hoa văn hình rồng!
Chỉ nhìn cách ăn mặc đó thôi, mấy người bọn hắn đã kinh ngạc đến mức ngừng thở!
Đám thợ mỏ này vậy mà lại là thần vệ Hắc Long?!
Má nó..
Nhóm người Thần Đạo tông như bị sét đánh, càng thêm chấn động về thủ đoạn của Dịch Phong, bọn hắn không ngờ thần vệ Hắc Long lại bị người kia nô dịch, liều mạng đào khoáng ở nơi này!
Thảo nào sản lượng mỏ quặng lại không tầm thường như thế!
Chẳng trách người này dám khoe khoang khoác lác, dám nói về dịch vụ hậu mãi trong một năm!
Thủ đoạn bậc này, thật sự cực kì khủng khiếp!
E rằng mỏ quặng trong mắt người bình thường có giá trị phi phàm, trong mắt vị tiền bối kia chẳng qua chỉ là chút lông trâu, là rác rưởi mà bất kỳ lúc nào cũng có thể vứt bỏ...
Trưởng lão Thần Đạo tông kinh hãi không thôi, đồng thời cũng cảm thấy vinh hạnh lớn lao!
Khi nhìn về phía chòi nghỉ mát phía xa lần nữa, càng cảm thấy sâu xa khó lường hơn.
Tiền bối không thèm để ý mỏ quặng này, bọn hắn lại nhặt được món hời lớn, còn có thể làm quen với người này, giá trị của phần thiện duyên kia, tuyệt đối vượt xa mỏ quặng!
Thần Đạo tông thật sự đã gặp được cơ duyên lớn.
Lời quá rồi...
Lần này tuyệt đối là kiếm lời lớn!
Nghĩ đến đây trưởng lão dẫn đầu cố gắng lấy lại tinh thần, âm thầm cắn răng hạ quyết tâm.
Trở lại chòi nghỉ mát, trưởng lão Thần Đạo tông đồng loạt hành lễ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận