Nguyên Lai Ta Là Tuyệt Thế Võ Thần (Người Trên Vạn Người)

Chương 1752: Sự tồn tại đáng sợ (2)

Tam hoàng tử ngồi một mình trên xa giá dị thú, ánh mắt lóe lên một chút hơn người.
Chỉ cần hắn ra lệnh một tiếng, các đảo của Đông Hải sẽ bị san thành đất bằng, loài người tu hành ngàn vạn năm, cũng chẳng qua chỉ như con kiến hôi yếu đuối, căn bản không thể nào đánh đồng với giao tộc Thiên Long.
Đây chính là khoảng cách của nội tình, cũng là khác biệt cấp độ trời sinh!
Giao tộc Thiên Long cao cao tại thượng, là huyết mạch gần với Chân Long tôn quý vô hạn, tuyệt đối không phải là điều loài người có thể chọc tức, cả gan nói ra lời nói vô tri ngỗ nghịch, thì phải trả giá lớn là tự tìm đường chết!
Bảy mươi hai đảo cộng lại thì thế nào?
Chẳng qua chỉ là đồ chơi mà thôi.
Tròng mắt quan sát hòn đảo Tinh La ở phía xa, trong mắt tam hoảng tử lộ ra vẻ lãnh đạm.
Chậm rãi đưa tay, lập tức muốn hạ xuống mệnh lệnh diệt thế.
Đột nhiên!
Trên bầy trời truyền ra một tiếng vang vọng!
“Ca!”
“Ta đau quá!”
Âm thanh không hiểu ở đâu ra, nhưng giống như là từ trên chín tầng mây truyền đến, vang vọng trong đất trời, khiến cho hàng vạn giao tộc Thiên Long bất ngờ ngước mắt!
Tam hoàng tử Ngao Liệt cũng kinh ngạc nhíu mày, tạm thời bỏ đi suy nghĩ hạ lệnh.
Ai ngờ được vừa mới ngước mắt.
Thế mà hắn lại nhìn thấy, có một đạo bóng đen to lên, xuyên qua đám mây đen xông đến!
“Oanh!”
Bóng đen che khuất bầu trời!
Tiếng xé gió như cuồng phong gào thét, uy áp khủng bố.
Một cảm giác nguy cơ đáng sợ dâng lên trong tròng mắt, tam hoàng tử nắm chặt hai tay, đại tướng ở xung quanh cũng theo đó thất sắc, vội vã đỡ tam hoàng tử nhanh chóng lùi lại!
Có điều trong chớp mắt.
Bóng đen to lớn rơi vào mặt biển, trực tiếp đập ra uy thế dời sông lấp biển!
“Phù phù!”
Sóng biển lật vào tận tầng mây, giao tộc trực tiếp chết một nửa!
Đứng trước mặt thân ảnh to lớn đáng sợ kia rơi xuống, vừa rồi mười vạn giao tộc còn vô cùng uy thế, lại giống như con tôm nhỏ không có sức tự vệ, một cái lật mình rơi xuống, có thể nói là hủy thiên diệt địa!
Về phần sóng biển đáng sợ lúc trước, cũng bị cuốn đến rối tinh rối mù!
Toàn bộ mặt biển không ngừng kêu rên hoảng sợ, người cá hoảng hốt chạy trốn nhiều vô số kể!
Tam hoàng tử đứng thẳng bất động ở trên không trung, cả người đều choáng váng…
Đây quá dọa người rồi!
Rốt cuộc là vật gì, vậy mà lại đáng sợ như thế!
Vào lúc hắn và các đại tướng mở to mắt nhìn xuống dưới.
Sóng biển lại lần nữa bắt đầu cuồn cuộn, thân thể vạn trượng từ trong biển bò lên, có thể so với núi tiên khổng lồ trong truyền thuyết, hai con ngươi đáng sợ giống như mặt trăng mặt trời, nhưng lại là một khuôn mặt gấu đen ngu ngơ!
Lúc này, thế mà lại hướng về phía không trung ủy khuất cầu xin tha thứ!
“Ca!”
“Đây cũng quá đau rồi, ta thật sự không chịu được!”
Lộp bộp!
Thấy thân ảnh to lớn kia run giọng nhìn lên bầu trời, mấy người tam hoàng tử cũng bị hù dọa đến trong lòng trầm xuống!
Yên lặng ngước mắt, trong mắt đã hiện lên thần sắc kiêng kỵ!
Rốt cuộc còn có sự tồn tại nào, có thể khiến cho thân ảnh khổng lồ đáng sợ như thế ủy khuất cầu xin tha thứ?
Trong lúc mấy vạn tàn binh căng thẳng ngước mắt.
Mấy đạo thân ảnh chậm rãi từ trên không rơi xuống, nhìn lên rất nhỏ bé, đến một cọng lông của con gấu khổng lồ kia cũng khó so được, mặc cùng một màu áo choàng đen, không nhìn ra được là lợi hại ở chỗ nào.
Ở phía xa ngửa mặt nhìn lên người đang đến.
Trên mặt đám người tam hoàng tử đầy vẻ hoài nghi, thật sự khó có thể tưởng tượng được, mấy đạo thân ảnh này, có thể khiến cho con gấu khổng lồ mấy vạn trượng này cầu xin tha thứ, rốt cuộc những người này có cái gì lợi hại?
Vào lúc bọn họ đang khó hiểu.
Mấy đạo bóng đen kia chậm rãi đáp xuống trước mặt con gấu khổng lồ, liên tiếp xốc áo choàng rộng lớn lên.
Thế mà người cầm đầu lại là một bộ xương khô!
“Xương khô?”
Tam hoàng tử nhìn đến trong mắt sững sờ.
Người đến hoàn toàn không có phong phạm cường giả như trong tưởng tượng, chẳng qua chỉ là một bộ xương khô đứng yên ở không trung, người mặc quần bó, chân đi giày ngắn, càng nhìn càng thấy cổ quái.
Khi từng chiếc áo choàng được vén ra, sinh linh càng kỳ quái hơn đập vào mi mắt.
Trong lòng ôm một con chó.
Một con rết xoắn lên có hơn trăm chân.
Còn có một thứ có dáng vẻ u linh, đang bay đến bay lui ở trên không trung.
Đây mẹ nó…
Vốn dĩ người đến nên vô cùng mạnh mẽ, là sinh linh khiến cho con gấu khổng lồ không ngừng kính sợ, thế mà lại là thứ này?
Đây đúng là không hợp thói thường mà!
Tam hoàng tử và các vị đại tướng mở to con mắt, đưa mắt nhìn nhau không hiểu vì sao.
Trong lúc đám người cá đang mơ hồ.
Trong mắt Lâu Bản Vĩ từ đầu đến cuối không hề có sự hiện hữu của bọn họ, cho dù có mấy vạn đại quân lơ lửng ở mặt biển, hốc mắt trống rỗng cười tủm tỉm, chỉ nhìn thân ảnh khổng lồ của Nãi Tề ở trước mắt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận