Nguyên Lai Ta Là Tuyệt Thế Võ Thần (Người Trên Vạn Người)

Chương 731: Lại là ngẫu nhiên (1)

"Hệ thống chết tiệt, ta mà tin ngươi lần nữa thì ta không phải người".
Dịch Phong lầm bầm chửi rủa. Mặc dù điểm số mệnh vẫn còn khá ít, nhưng hắn cũng không còn quá hứng thú với việc đổi điểm nữa.
Tuy nhiên, lúc hắn đang chuẩn bị đóng cửa hàng số mệnh lại, vô tình hắn liếc nhìn một thứ gì đó ở phía góc.
Nhà: 20 điểm.
Cây chè: 5 điểm.
Hạt lúa: 5 điểm.
Có vô số đồ dùng cần thiết hàng ngày. Điều này khiến Dịch Phong ngây ra mất một lúc.
"Được".
"Nhà phải không, ta muốn xem rốt cuộc ngươi có thể đổi cho ta một căn nhà như thế nào".
Trong lòng Dịch Phong đã dự định cọc trước trên hệ thống rồi, hắn cũng đã chuẩn bị tốt cho việc bị hệ thống sập bẫy. Vì thế, hắn đã đổi tất cả điểm số mệnh còn lại để lấy một căn nhà, cũng như vô số cây chè, trái cây và các loại rau quả khác nhau.
Lại sau một đợt sóng lớn nữa đánh tới, Dịch Phong gần như đã sử dụng hết tất cả vận may của mình.
Hắn đen mặt, nhìn chằm chằm vào một căn nhà vô cùng quen thuộc đến không thể quen thuộc hơn.
Dịch Phong dụi dụi mắt để có thể nhìn rõ hơn nhưng hắn lại phát hiện ra bản thân mình không hề nhìn lâm.
"Chết tiệt!" Hắn dậm chân tức giận rống to: "Tiên sư cha nhà nó, cái hệ thống chó chết lại lừa mình!"
"Đây là căn nhà mà ngươi cho ta sao?"
"Căn nhà của lão tử mà còn cần ngươi phải cho sao?"
"Hệ thống chó má, ngươi chán sống rồi chắc!"
Một lúc lâu sau Dịch Phong mới phát tiết xong lửa giận trong lòng. Hắn đấm ngực dậm chân, buồn bã không thôi!
Phải vất vả lắm hắn mới đè được cơn giận xuống để từ từ bình tĩnh lại. Dịch Phong nhìn võ quán mình từng ở rất nhiều năm về trước mà nghiến răng nghiến lợi, thiếu chút nữa đã tức chết.
Đây là nơi ở mà hắn phải dùng hết tất cả điểm số mệnh mới đổi được sao?
Hắn vậy mà đã đổi toàn bộ điểm số mệnh của mình chỉ để lấy chính căn nhà của mình.
Hắn đã dự đoán từ trước rằng mình sẽ bị gài bẫy, nhưng không hề nghĩ đến mình lại bị bẫy thảm hại đến mức này.
Càng không nghĩ tới là hắn không những bị bẫy mà còn bị tức giận đến nỗi thiếu chút nữa ngất đi.
Lăn lộn lâu như vậy, còn dùng hết toàn bộ điểm số mệnh, kết quả đổi lại được chỉ là cái võ quán cũ của mình. Mà thậm chí cái võ quán này còn chẳng có bất cứ thứ gì.
Những đồ hắn dùng hằng ngày như đồ nấu ăn, vẽ, viết, chạm khắc cũng chẳng còn lại thứ gì trong căn nhà này.
Sau khi gào thét chửi bới đã đời, Dịch Phong bất chợt nghĩ tới cái gì đó nên mở cửa hàng của hệ thống ra xem.
Hắn nhìn kỹ phía dưới, quả nhiên, cửa hàng vận may còn chia ra các cấp độ khác nhau là một hai ba.
Cửa hàng số một đó là giao diện đổi thưởng lúc nãy mình vừa mới đổi.
Còn cửa hàng thứ hai, toàn bộ đều là những thứ lúc còn ở thế gian hắn tiện tay làm lúc rảnh rỗi. Ví dụ như tranh vẽ, đồ gỗ điêu khắc, binh khí... v.. v.
Điểm số mệnh dùng để đổi thấp nhất là 10 điểm, cao nhất lên đến hai trăm điểm.
Giỏi lắm.
Dịch Phong tức quá mà phải bật cười khen: "Hệ thống! Ngươi giỏi lắm".
Hắn cúi đầu nhìn xuống con cóc đang dang tay dang chân thành hình chữ X, ngủ say sưa trên mu bàn chân mình.
Suy nghĩ trong đầu Dịch Phong chợt lóe lên rồi nhớ tới một việc.
Ở sân sau võ quán của hắn còn có... Một cái giếng. Hắn vẫn thường ném Lâu Bản Vĩ xuống giếng... Hình như lúc đó cũng có một con... Cóc giống y như con cóc này.
Dịch Phong đóng cửa hàng lại, hắn thật sự không muốn xem tiếp đồ vật trong cửa hàng ba kia nữa. Hắn sợ bản thân mình sẽ tức đến mức không chịu nổi nữa.
Hắn nhắm mắt lại, ngửa mặt lên trời hít sâu một hơi, rồi sau đó chậm rãi thổ ra một hơi thật dài.
Dịch Phong nhấc một chân lên, đá bay con cóc đang nằm trên chân của mình ra ngoài.
Con cóc bay vào bên trong cơn gió cát tạo thành một đường cong hoàn hảo rồi biến mất giữa không trung.
Một trận cuồng phong nổi lên làm tóc tai, quần áo của Dịch Phong trở nên lộn xôn.
Một lúc lâu sau, hắn nhìn cuồng phong thổi quét mây đen trên đỉnh Ám Ảnh đảo rồi thổ ra một hơi ngột ngạt.
"Thế giới này thật tốt đẹp, không cần tức giận. Không nên cáu gắt..."
Dịch Phong nói dứt lời rồi xoay người đi vào võ quán. Vẫn là căn nhà thân quen đó của hắn, nhưng chỉ có mỗi võ quán còn phía sân sau thì hoàn toàn không có.
Trên sàn nhà trải đây các loại hạt giống và cây con. Mấy thứ này đều là do Dịch Phong mới vừa đổi trong cửa hàng ra.
Hắn cầm tất cả cây giống và hạt giống lên.
Nếu là người nào đó với hắn ta rằng mấy thứ này đến từ hậu sơn Thiên Địa Môn của hắn, chắc chắn hắn sẽ không quá ngạc nhiên.
Vị trí căn nhà của Dịch Phong rất tốt. Nó nằm trên một ngọn núi cao trên ám ảnh đảo, xung quanh toàn bộ đều là đất trống. Ngọn đồi ở phía sau chính là nơi hắn chuẩn bị gieo trồng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận