Nguyên Lai Ta Là Tuyệt Thế Võ Thần (Người Trên Vạn Người)

Chương 2035: Lai lịch đáng sợ (1)

Bây giờ thế cục trở nên phức tạp, thiên tai kỳ dị và cường giả bí ẩn không ngừng xuất hiện, nàng làm gì có thời gian quan tâm đến người đồng nghiệp dầu mỡ này, lúc trước không ngừng xum xoe thì cũng thôi đi, trong tình huống hiện tại, đối phương thân là một thành viên của Bộ Săn Ma, thế mà lại không có một chút giác ngộ nào, đúng thật là không có một chút tinh thần trách nhiệm.
Cất điện thoại đi, Từ Dung lập tức đi ra ngoài.
Không đến chín giờ, Từ Dung đã xuất hiện ở trước cửa chính nhà Ngô Đào.
“Thùng thùng!”
Sau tiếng đập cửa căng thẳng.
Chín đạo cửa chống trộm theo thứ tự lần lượt mở ra, Ngô Đào lười biếng chậm rãi ngước mắt, nhìn thấy người đến là Từ Dung, trong mắt không khỏi có chút mê man, trên mặt cũng mang vẻ mong đợi.
“Là ngươi à.”
“Thế nào? Có phải là tổng bộ các ngươi có tin tức rồi không?”
Từ Dung nghe xong cả mặt lúng túng, vội vã căng thẳng lên tiếng giải thích.
“Không phải, không phải…”
“Tổng bộ tạm thời còn chưa có tin tức, sở dĩ ta đến đây, là muốn mời ngài ăn cơm trưa, thuận tiện có một vài vấn đề muốn thỉnh giáo, không biết ngài có thời gian rảnh không?”
Nói đến cuối cùng, giọng nói càng ngày càng căng thẳng.
Từ Dung chưa từng có tiền lệ mời người khác ăn cơm, càng đừng đề cập đến người được mời là một nam nhân, hơn nữa đứng trước mặt còn là loại cường giả bí ẩn như Ngô Đào, trong lòng có thể nói là căng thẳng gấp đôi! Ngược lại Ngô Đào cả mặt bình tĩnh, nghe được là ăn cơm thì vui vẻ gật đầu.
“Được.”
Từ Dung nghe xong sững sờ, trong mắt lóe lên ánh sáng kinh hỉ, cũng không biết là bởi vì lần đầu tiên mời người khác giới thành công, hay là bởi vì đã có cơ hội có thể thỉnh giáo được nhiều vấn đề mà mình còn đang nghi hoặc, trên mặt tràn ngập thần sắc kích động, cả người tăng thêm mấy phần quyến rũ.
Loại dáng vẻ này, quả thật là Tu La mặt lạnh tám gậy cũng không nỡ đánh trong truyền thuyết, nếu như để cho đồng nghiệp của Từ Dung nhìn thấy, tuyệt đối sẽ kinh ngạc đến cằm muốn rớt xuống dưới đất…
Không bao lâu sau.
Hai người ngồi ở trong căn phòng nhỏ bên bờ sông, trong hoàn cảnh yên tĩnh thanh bình ăn cơm nói chuyện là lựa chọn tốt nhất, ở gần cửa sổ ngắn phong cảnh cũng không cho lòng người thoải mái, không khỏi buông lỏng thêm mấy phần.
Nhìn thấy Ngô Đào ăn uống đến cả mặt thỏa mãn, sau khi lau miệng còn có mấy phần vui vẻ.
Từ Dung nắm chặt ly nước cam trong tay, đôi môi đỏ mọng run giọng lên tiếng hỏi.
“Ngô tiên sinh.”
“Ngài có thể nói cho ta biết, rốt cuộc ngài là ai, lúc trước đủ loại năng lực thể hiện ra giải thích như thế nào, nếu như là dùng cấp bậc của người săn ma để giải thích thì ngài thuộc loại đẳng cấp gì?”
Liên tiếp căng thẳng hỏi ra mấy câu, sự cẩn thận trong mắt hiện lên ánh sáng chờ mong.
Đối mặt với bộ dáng như vậy của đội trưởng mỹ nữ, Ngô Đào không hề để ý, càng chưa nói đến chuyện chán ghét, dù sao thì ăn của người ta thì miệng ngắn, bản thân hắn còn phải dựa vào sự giúp đỡ của đối phương để tìm được Hàm tỷ.
Nhưng quay lại đủ loại câu hỏi kia, hắn cũng khó mà trả lời.
Ngô Đào chỉ có thể mỉm cười, nói ra ngôn từ lập lờ nước đôi.
“Ừm.”
“Thân phận và thực lực của ta, nếu như nói ra thì không chỉ sẽ lật đổ nhận thức của ngươi, mà càng sẽ tạo thành phiền toái rất lớn, ngươi vẫn là không nên biết thì tốt hơn.”
Từ Dung nghe đến nhìn chằm chằm.
Cho dù lời nói này rất mịt mờ, nhưng Từ Dung là nữ nhân thông minh như vậy thoáng cái đã có thể nghe ra được không ít thâm ý trong đó!
Lúc trước nhìn thấy đủ loại dị tượng, đã vô cùng chấn động, thân phận của vị Ngô tiên sinh này, thế mà có thể lật đổ tất cả nhận thức của nàng, thậm chí còn tạo thành phiền toái không nhỏ…
Đây là sự thật đáng sợ như thế nào?
Từ Dung không có cách nào tưởng tượng được, chuyện như thế nào có thể được vị này xem như là phiền toái, còn không dám nói ra, thân phận và thực lực cụ thể thật sự của vị Ngô tiên sinh này!
Chỉ có một điểm Từ Dung có thể khẳng định, lai lịch của người này tuyệt đối là bí mật cấp bậc thế giới.
Điều này đại biểu điều gì?
Làm việc trong Bộ Săn Ma đến thời điểm hiện tại, Từ Dung so với phần lớn mọi người đều hiểu rất rõ, loại tồn tại cấp bậc này, gần như tương đương với điều cấm kỵ, người bình thường nếu như dính vào, chỉ có một con đường chết.
Đúng như Ngô tiên sinh nói, vẫn là không biết rõ thì tốt hơn…
Nghĩ đến đây.
Từ Dung không kìm được sau lưng cảm thấy phát lạnh, vội vã bỏ qua chủ đề này không dám hỏi nữa.
“Ngô tiên sinh….”
“Bữa cơm hôm nay vừa ý chứ? Mặc dù thành phố Bình Giang chúng ta chỉ là khu vực nhỏ, nhưng phong thổ nhân tình cũng có chỗ độc đáo, sau này nếu như có cái gì chúng ta có thể hỗ trợ, xin ngài cứ mở miệng.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận