Nguyên Lai Ta Là Tuyệt Thế Võ Thần (Người Trên Vạn Người)

Chương 2360: Quả nhiên lão đại cơ trí

Trong lòng ngũ trưởng lão run lên, bất ngờ xoay người lại, tiếp đó khống chế thân hình của mình dùng tốc độ nhanh nhất lao xuống.
Một đòn này đúng thật là khiến cho cả người ngũ trưởng lão lạnh buốt, trong lúc bất ngờ không kịp chuẩn bị, hắn ta đành phải rụt cổ lại.
“Ầm!”
Kiếm mang trực tiếp chém đứt mũ trùm, lộ ra khuôn mặt tiều tụy tái nhợt của ngũ trưởng lão.
Ngũ trưởng lão nguy hiểm tránh né được một đòn này, lập tức vung kiếm phản kích.
Hắn ta vung kiếm chém ra một đường kiếm mang hình chữ thập ở trên không trung, chém về phía người áo đen.
Người áo đen lắc đầu cười lạnh nói: “Chỉ như thế này! Mẹ nó quá phế rồi!” Chỉ thấy người áo đen căn bản không hề tránh né, mà là tiện tay chém một đường.
Trong nháy mắt một đạo kiếm cương vô cùng tàn nhẫn bắn ra, trực tiếp phá vỡ kiếm mang hình chữ thập, dùng tốc độ cực nhanh chém về phía ngũ trưởng lão.
Ngũ trưởng lão vẫn không cam lòng, hắn ta vội vàng tế ra một cái đỉnh lớn nhanh chóng chắn ở trước người.
“Răng rắc!”
Một tiếng nổ vang vọng tận chân trời.
“Tạch tạch tạch.”
Trong nháy mắt cái đỉnh lớn vỡ nát, ngũ trưởng lão thuận thế chém ra mấy chục kiếm lần nữa, chống lại mảnh vụn đỉnh lớn bắn vào, cũng thuận thế phát động tấn công đối với người áo đen.
Khóe miệng người áo đen cong lên, khuôn mặt lộ vẻ khinh thường.
“Loại người rác rưởi như ngươi, cũng xứng dùng kiếm?!”
Tiếp đó, người áo đen cầm kiếm biến thành một đạo lưu quang, dùng tốc độ cực nhanh xông về phía ngũ trưởng lão.
Thân ảnh người áo đen phảng phất giống như hòa làm một thể cùng với kiếm quang, những nơi hắn đi qua, hư không vặn vẹo, tiếng nổ đùng đoàng sắc bén chấn nhiếp tâm thần.
Ngũ trưởng lão thấy thế tâm thần run lên, nội tâm lạnh lẽo run rẩy.
Vô cùng rõ ràng, kiếm thuật và tu vi của người áo đen này đều cao hơn hắn ta.
Ở trong mắt của người áo đen, hắn ta chẳng qua chỉ là một con cá nhỏ.
Ngũ trưởng lão cắn chót lưỡi, nhanh chóng bốc cháy tinh huyết quanh người bỏ chạy.
Nhưng người áo đen hoàn toàn không cho hắn ta cơ hội này.
“Xì xì xì!”
Người áo đen hóa thành lưu quang biến thành một chùm cực quang, trực tiếp đuổi kịp cũng xuyên thấu qua thân thể ngũ trưởng lão.
Năng lực to lớn trực tiếp đâm ngũ trưởng lão thành vũng máu.
Nhưng máu tươi lại không nhuộm đỏ một chút nào lên người áo đen.
Một bên khác, Dịch Phong một kiếm phá vạn pháp.
Chỉ thấy Dịch Phong hung ác chém ra một kiếm.
Kiếm khí đáng sợ cao mấy trăm trượng, dài đến ngàn trượng giống như bao trùm đất trời, quét sạch hơn trăm tên đệ tử của Hoang Điện.
Kiếm khí như hồng giống như sóng to gió lớn, những nơi nó gào thét đi qua, đệ tử Hoang Điện đến cơ thể cũng không còn, trong nháy mắt đã bị kiếm khí chôn vùi trong đất trời.
Người áo đen thấy thế, khóe miệng trùng xuống, phảng phất như có chút ít không cam lòng.
Con cóc phun ra nuốt vào tầng mây, phun ra vô số không khí nổ về phía bát trưởng lão.
Pháo không khí kia giống như là thực chất, mỗi một đòn đều phát ra tiếng nổ mạnh đinh tai nhức óc.
Rõ ràng, nó cũng chưa sử dụng toàn bộ thực lực, mà là đang trêu đùa người đội mũ trùm này.
Bát trưởng lão cầm đao điên cuồng đón đỡ đòn tấn công quỷ dị này.
“Răng rắc, rầm rầm rầm!”
Tiếng sắt thép va chạm, tiếng nổ đùng đoàng vang lên bên tai không dứt.
Bát trưởng lão nứt lòng bàn tay, lưỡi bảo đao cuốn vào, bị chấn động kia nổ cho đến khóe miệng chảy máu.
Nhìn thấy chiến đấu của tất cả mọi người cơ bản đã kết thúc, con cóc mở cái miệng lớn của mình ra, bất ngờ hút một cái, trực tiếp hút bát trưởng lão đến trước mặt mình.
Cả mặt bát trưởng lão lộ vẻ hoảng sợ, giống như tới rừng sâu giẫm trên mặt băng mỏng.
Hắn ta dùng hết toàn lực ngăn cản cỗ lực hút cường đại này, nhưng lại phát hiện bản thân mình căn bản không ngăn cản được.
Chỉ thấy con cóc nhảy đạp một cái, đột nhiên đạp trúng phần bụng bát trưởng lão, đạp cho hắn xương sườn vỡ vụn thành từng mảnh.
Tiếp đó nỏ mở cái miệng to quỷ dị như chậu máu, trực tiếp nuốt trưởng lão sống sờ sờ vào trung bụng.
“Ực…”
Sau khi con cóc nuốt người xong, vẫn không quên ợ một cái.
Một bên khác.
Con ốc sên đã đè ép cho nhị trưởng lão mặt trăng khuyết đến xương cốt đứt gãy.
Nhưng thời điểm nó muốn chấm dứt sự sống của tên này, thì Dịch Phong lên tiếng ngăn cản nó.
“Ốc sên, để lại một người sống, để cho hắn quay trở về báo tin!” Dịch Phong nói to lên.
Con ốc sên nghe vậy, trong lòng vô cùng không vui vẻ.
Dù sao mấy người huynh đệ đều giết đến vui vẻ, chỉ có nó còn chưa ép gãy mặt của tên này.
Nhưng lão đại đã sớm sắp xếp xong kế hoạch, nó cũng chỉ có thể giả bộ thả người này đi, theo đuôi người này đi đến Hoang Điện rồi đại sát tứ phương sau.
Vốn dĩ nhị trưởng lão chỉ cảm thấy phía sau cổ phát lạnh, nhưng hắn ta căn bản không ngờ được thế mà bốn người này lại cường đại đến mức độ như thế.
Bạn cần đăng nhập để bình luận