Nguyên Lai Ta Là Tuyệt Thế Võ Thần (Người Trên Vạn Người)

Chương 1291: Nam nhỉ là ngươi? (2)

Tần Lan kích động không nhịn được đến gần quan sát: "Thần khí này không yếu hơn chút nào so với cái muôi lớn và dao phay tiền bối tặng phụ thân khi trước, thậm chí tay nghề và các phương diện khác đều vượt xa."
"Đúng rồi Nam nhi, tiền bối còn nói gì với ngươi không?" Tân Lan vội hỏi.
"Trước khi đi tiền bối nói với ta, lần sau khi gặp lại muốn ta làm vài món ngon cho ngài" Tân Nam nói cặn kẽ.
"Tốt lắm tốt lắm."
Tần Lan vui mừng vỗ vai Tần Nam, lớn tiếng cười nói: "Tiền bối nói câu này với ngươi, hiển nhiên đã công nhận ngươi."
"Thần khí này ngươi cứ tự mình giữ đi".
"Bởi vì đây là thứ tiền bối tặng cho ngươi, không ai thích hợp dùng nó hơn ngươi."
"Đa tạ lão tổ".
Tần Nam vội vàng quỳ xuống đa tạ.
"Người ngươi nên đa tạ là tiền bối." Tần Lan vội vàng đố Tần Nam dậy, cười nói: "Bây giờ ngươi tranh thủ đột phá, ta sẽ đích thân hộ pháp cho ngươi."
"Vâng, lão tổ".
Tần Nam hưng phấn đáp.
Sau đó Tần Lan ra lệnh, cả đảo Thiên Địa đều bước vào cảnh giới nghiêm tuyệt đối, thêm vào có thánh nhân Tần Lan đích thân hộ pháp, Tân Nam đột phá thành thánh sẽ không chút sơ suất nào.
"Lão tổ, bây giờ ta phải lập tức bế quan, đúng rồi nhóm người Chi Ngư vẫn còn bị ta phong ấn trong hộp trận tứ phương, mong lão tổ giúp ta giải trừ phong ấn" Tân Nam đưa hộp trận tứ phương nói.
"Ngươi mau bế quan đi, mấy chuyện này giao cho ta".
Tần Lan nhận hộp trận tứ phương nói, sau đó đích thân đưa Tần Nam vào phòng bế quan.
Sau khi sắp xếp xong tất cả, Tần Lan mới trở về đại điện.
Sức mạnh thánh nhân lan tràn, bao phủ hộp trận tứ phương.
Tuy hộp trận tứ phương đã sớm nhận Tần Nam làm chủ, không phải Tân Nam sẽ không giải trừ được, nhưng trong đó không bao gồm thánh nhân.
Cho nên phong ấn của hộp trận tứ phương được Tần Lan dễ dàng mở ra.
Mà khoảnh khắc khi giải trừ phong ấn, liên tục có vô số luồng sáng xông ra ngoài cực nhanh.
Chính là Tân Chi Ngư và những người may mắn sống sót của Tân gia trên thuyền.
Nhóm người sau khi nhìn thấy lại ánh mặt trời gặp được Tần Lan, cảm xúc lập tức sụp đổ.
Thậm chí không màng chào hỏi, Tần Chi Ngư khóc như hoa lê trong mưa lao qua đó, quỳ xuống đất hét: "Nhanh, lão tổ, mau cứu đại ca, cứu đại ca."
"Đúng vậy lão tổ, mau cứu thiếu chủ!"
Những người còn lại xôn xao quỳ xuống, vội vàng nói: "Thiếu chủ vì cứu chúng ta, không tiếc hi sinh bản thân, xin nhất định phải cứu ngài ấy!"
Nhưng khiến bọn hắn không ngờ là rõ ràng sự việc khẩn cấp như vậy, lão tổ nhà mình nghe xong lại cười lớn.
"Lão tổ ngài cười gì vậy?"
Vẻ mặt Tần Chi Ngư lo lắng, thậm chí còn có chút hờn trách nói:
"Chúng ta rơi vào hiểm cảnh, đại ca vì để chúng ta có thể sống sót, huynh ấy đã tự lấy thân mạo hiểm, ngài chẳng những không sốt ruột, sao lại còn ở đây cười nữa."
Cũng không thể trách Tân Chi Ngư giờ phút này gấp gáp như vậy.
Trong hộp trận tứ phương, bọn hắn gần như níu lấy thời gian trôi qua.
Thêm vào lúc này Tần Lan giúp bọn hắn giải trừ phong ấn, cho nên bọn hắn thấy Tần Nam có lẽ lành ít dữ nhiều.
"Ha ha ha ha."
Thấy dáng vẻ Tần Chi Ngư như vậy, Tần Lan lại càng cười lớn hơn, sau đó nói: "Không cần lo cho đại ca ngươi, đại ca ngươi tốt lắm".
"Cái gì?"
Tần Chi Ngư bất ngờ mừng rỡ nói: "Lão tổ nói thật sao, đại ca thật sự không sao ạ?"
"Nào chỉ không sao, tiểu tử kia sắp trở thành thánh nhân rồi" Nói đến đây, giọng điệu Tần Lan còn có chút chua xót: "Hơn nữa còn là thánh nhân có dị tượng trời đất mạnh hơn ta."
"Cái gì, thánh nhân?"
"Lão tổ ngài không nhầm chứ?"
Nhóm người Tần Chi Ngư lộ vẻ mặt khó tin, làm thế nào cũng không nghĩ ra, Tần Nam chẳng những không sao ngược lại còn trở thành thánh nhân.
"Bởi vì người thanh niên họ Dịch mà các ngươi gặp không phải ai khác, chính là ân nhân Tần gia chúng ta, chính là vị tiền bối đã dẫn dắt Tần gia đi về phía huy hoàng!" Tần Lan trịnh trọng giải thích.
"Cái gì?"
Tin tức bùng nổ này như sấm sét nổ vang trong đầu mọi người.
Trong đầu.
Cũng không khỏi hiện lên thanh niên bạch y cưỡi ốc sên nhàn nhã đi đến kia.
"Hắn... hắn vậy mà lại là vị tiền bối đó? !"
Vẻ mặt Tần Chi Ngư ngây dại, hoàn toàn không ngờ Dịch Phong thế mà lại là tiền bối mà bọn hắn muốn tìm.
Sau đó, Tần Lan lại giải thích rõ ràng chuyện xảy ra phía sau cho bọn hắn biết, bấy giờ mọi người mới hiểu tại sao Tân Nam lại trở thành thánh nhân.
"Chi Ngư".
Lúc này, đồng tử Tần Lan co lại, đột nhiên hỏi Tần Chi Ngư:
"Ngươi có trách đại ca ngươi không?"
"Ngươi phải biết, nếu đại ca không phong ấn ngươi vào hộp trận tứ phương, bây giờ có lẽ người đột phá thánh nhân sẽ là ngươi!"
"Lão tổ nói đùa rồi".
Tần Chi Ngư vội vàng cung kính nói: "Đại ca phong ấn chúng ta vào hộp trận tứ phương là vì an toàn tính mạng của chúng ta, hơn nữa khi huynh ấy phong ấn hoàn toàn không biết thân phận của vị tiền bối đó, cho nên sao ta có thể trách đại ca được".
Bạn cần đăng nhập để bình luận