Nguyên Lai Ta Là Tuyệt Thế Võ Thần (Người Trên Vạn Người)

Chương 2172: Tất cả đều là ảnh đế (3)

“Ha ha, loài người nho nhỏ có thể có sức chiến đấu đó, cũng đã là hiếm có, không trách tầm nhìn của bọn họ thiển cận như vậy.”
“Nói cũng phải, nếu như kiến càng tự biết bản thân mình, làm sao lại làm ra chuyện đá cây ngu xuẩn chứ?”
“Khặc khặc…”
Đám cự đầu Ma tộc tự tin nghị luận, tiện tay vung lên ra lệnh cho các tộc ở dưới mặt đất đi lên phía trước, đại quân giống như thùy triều hướng về phía tu sĩ Vân Tinh.
Đại chiến hết sức căng thẳng!
Trong nháy mắt sát ý đáng sợ tràn ngập đất trời, phảng phất như trong chốc lát đã san bằng mọi thứ.
Cho dù chiến sự đáng sợ như vậy, đám cự đầu Ma tộc cũng chưa từng quan tâm đến điều gì khác, chỉ nhìn chằm chằm Khương Nguyên, những thân ảnh còn lại không xứng để bọn họ đặt ở trong mắt.
Theo bọn họ nghĩ, hai bên giao chiến, cục diện nên là trong nháy mắt giống như thủy triều quét ngang nghiêng về một bên mới đúng.
Nhưng mà.
Vào lúc đại quân người ma giao hội, tiền quân Ma tộc lại bất ngờ tán loạn.
Vừa đối mặt, đã bị hở ra một lỗ hổng!
Đảo ngược bất ngờ, khiến cho đám cự đầu có chút sững sờ. Trong đó bao gồm cả Ngưu Sát Đế, trong đáy mắt cũng hiện lên một tia bất ngờ.
“Tại sao lại như thế?”
Sau khi bất ngờ đối chiến, đám quần ma không khỏi cụp mắt quan sát. Ai ngờ được nhìn kỹ mấy giây, đám cự đầu mở to trừng mắt, thần sắc trở nên vô cùng kinh nghi.
Trong tầm mắt.
Tuyến đầu hai tộc giao chiến, mấy chục tu sĩ loài người quét ngang xông thẳng, cứ như thế giết vào ma quân, những nơi đi qua không ai đỡ nổi một đòn, nhìn có vẻ giống như là chém dưa thái rau!
“Đại Bàn Chuyên Chưởng!”
“Cửu Trọng Thôi Xa Thủ!”
Nhất là hai người dẫn đầu, đầu đội mũ màu trắng cổ quái, không ngừng chém giết Ma tộc, tư thế kia giống như là đã trải qua ngàn vạn trận chiến, trong mắt hình như cũng có ý chí chiến đấu không bình thường, nhìn có vẻ gấp gáp điên cuồng khát máu!
Cho dù là ma quân tuyến đầu cũng là Ngưu Ma tộc chiến lực có danh tiếng, cũng khó ngăn cản được thế tấn công.
Thấy thế, trong mắt Ngưu Sát Đế hiện lên vẻ chấn động rõ ràng.
Không bình thường…
Mấy chục tu sĩ loài người xông lên đầu tiên đó, hình như không bình thường!
Cho dù chỉ là chiến lực tầng dưới chót, cũng tuyệt đối không thể đạt đến cấp độ thống trị thắng thua trận chiến này, nhưng rõ ràng những loài người này mạnh hơn đại quân Ma tộc, nhìn có vẻ còn là một nhóm tàn bạo?
Đây là tu sĩ loài người yếu đuối sao?
Tiếp tục như thế, vốn liếng của tộc Ngưu Ma có thể sẽ bị thua hết.
Mẹ nó, tại sao lại nhảy ra mấy người này vậy!
Nhìn chưa đến mấy chục giây, hai người kia đã dẫn theo mọi người lao thẳng vào bên trong trận ma quân, quả thực là giết đến ma quân liên tục bại lui, trận hình cũng xuất hiện dấu hiệu tán loạn.
Càng kỳ quái hơn chính là, hai người kia còn không có chút trạng thái mệt mỏi nào, trong mắt lẩm bẩm, giống như là càng đánh càng hăng!
“Một trăm sáu mươi ba!”
“Một trăm sáu mươi bốn!”
“Con trai! Vi phụ đã đột phá một trăm bảy mươi, rốt cuộc con vẫn là trẻ tuổi, phải học tập thật tốt!”
“Cha, người cũng đừng vui mừng quá sớm, một chút nữa con đổi đồ lao động, chớp mắt cạnh tranh sẽ cao hơn nhiều!”
Nhìn thi thể Ngưu Ma không ngừng ngã xuống đất, trong lòng Ngưu Sát Đế đang chảy máu, cũng sắp tức giận đến lên tiếng mắng chửi!
Do dự mấy giây.
Cuối cùng Ngưu Sát Đế cũng không kìm được nhìn lại, hành lễ với Ma Tôn đang ở bóng tối sâu trong tầng mây.
“Đại nhân!”
“Hình như tình huống có chút không đúng, nếu như cứ tiếp tục như vậy, sợ rằng thương vong của tộc ta sẽ không nhỏ, xin đại nhân đồng ý, để cho ta tham chiến!”
Vừa mới lên tiếng nói, những cự đầu Ma tộc còn lại cũng cung kính nhìn chằm chằm về phía sâu.
Các ma đầu đứng đợi mấy giây, từ đầu đến cuối vẫn không thấy Ma Tôn lên tiếng.
Trận chiến dưới mặt đất đã là máu thịt văng tung tóe, sức mạnh đại đạo giống như loạn lưu quét sạch ma quân, mỗi một nơi đi qua, thì có tộc Ngưu Ma kêu rên ngã xuống đất, trước mắt đã thấy lộ ra xu thế liên tục bại lui.
Ngưu Sát Đế không khỏi càng thêm vội vàng, lại hành lễ lần nữa.
“Đại nhân!”
“Thuộc hạ khẩn cầu chiến một trận!”
Ai ngờ vừa mới mở miệng, Ma Tôn vẫn là không lên tiếng.
Những ma đầu còn lại, thì vẫn luôn lãnh đạm đứng đó nhìn.
“Lão Ngưu, ngươi không khỏi cũng quá không giữ được bình tĩnh rồi, nếu như đại nhân không đồng ý, ngươi cứ tiếp tục quan sát trận chiến là được.”
“Không sai, chúng ta thân là thủ lĩnh các bộ, là đại tướng của trận chiến này, sao có thể lỗ mãng như thế?”
“Trong lòng đại nhân đã sớm có tính toán, ngươi an tâm nghe theo lệnh là được, sao có thể tự tiện xin chiến? Lúc trước tộc Ngưu Ma các ngươi đã lập được không ít công lao, bây giờ còn tham công tích, lập công lớn như thế, chỉ sợ sẽ mất thân phận của thủ lĩnh đi.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận