Nguyên Lai Ta Là Tuyệt Thế Võ Thần (Người Trên Vạn Người)

Chương 2170: Tất cả đều là ảnh đế (1)

“Ngươi đây là có thái độ gì? Ta là Tinh chủ Vân Tinh, tại sao ngươi dám thất lễ như vậy!”
Long Thiên tức giận đến khí thế mắng cũng không tầm thường, uy áp của người ở vị trí cao vô cùng tự nhiên.
Đáng tiếc, đám người đứng đầu đều là cao thủ của đảo Ám Ánh, trong lúc âm thầm đã bày ra cấm chế, giọng nói của Long Thiên căn bản không truyền ra ngoài, không chỉ không đạt được hiệu quả vốn có, ngược lại khiến cho đám người Lục Thanh Sơn cười khẽ nhìn lại.
“Tinh chủ Vân Tinh?”
“Chậc chậc, hắn nhập vai cũng đủ sâu đó.”
“Đừng nói chứ, đột nhiên gặp người như vậy, đến ta có thể cũng sẽ tin ba phần, mẹ nó con hàng này đúng là ma mới, đến bản thân mình cũng diễn vào luôn.”
Thuận theo tiếng cười khẽ vang lên, Long Thiên kinh ngạc đến đôi mắt sững sờ.
Dự cảm không lành càng thêm nồng đậm, khiến cho hắn ta vội vã nhìn thần tinh vi diệu của mọi người ở bốn phía, trong mấy giây, hắn ta đã nhìn đến trở nên bối rối, khí thế bắt đầu không ngừng tiêu tán, ánh mắt cũng lấp lóe tia bất an.
Diễn kịch, ma mới?
Lời nói của những người này là có ý gì.
Lẽ nào, thân phận Tinh chủ giả của mình bị phát hiện rồi?!
Không đợi hắn ta lên tiếng lần nữa, Lỗ Đại Sư đã trầm giọng lên tiếng.
“Tiểu tử, ngươi cứ yên tâm chờ ở đây. Nếu như ngươi thức thời, một lát có thể nhặt được vị trí Ma Tôn, nếu không sẽ bị chém thành ngàn mảnh hồn phi phách tán.”
“Ta thấy ngươi cũng có chút thông minh nhỏ, có lẽ biết nên lựa chọn như thế nào?”
Vừa mới dứt lời, Long Thiên kinh hãi đến đôi mắt trợn tròn.
Vị trí Ma Tôn?
Người này có thể nói ra loại lời này, quả nhiên đã biết thân phận thật sự của mình!
Tại sao có thể như thế!
Long Thiên tự hỏi kỹ thuật diễn xuất của mình không tỳ vết, đối phương nhìn ra sơ hở như thế nào!
Càng khoa trương hơn là, ngữ khí của đối phương cực kỳ tự tin, phảng phất như chuyện bắt Ma tộc chẳng qua dễ như trở bàn tay, đến vị trí Ma Tôn cũng không lọt được vào mắt, thuận miệng là có thể lên tiếng hứa hẹn.
Sao lại có thể như thế chứ!
Long Thiên kinh hãi đến trong đầu bùng nổ, trong tay áo đã có mấy đạo lưu chỉ quanh quẩn đến.
Một khắc sau.
Lưu quang vây quanh bốn phía Long Thiên, hắn ta đúng là cả người không nhúc nhích được, đến một câu cũng không nói nên lời, hai tròng mắt to to giống như chuông đồng, trong mắt tràn ngập chấn kinh và bối rối.
Một chỉ đã khiến cho hắn ta muốn sống không được muốn chết cũng không xong.
Đây!
Đây là thủ đoạn đáng sợ bậc nào!
Bây giờ người này thể hiện ra thực lực, so với thời điểm ở phủ Tinh chủ còn cường hoành hơn gấp mấy lần!
Có thực lực như vậy, nói không chừng những lời vừa rồi thật sự không phải khoác lác, mà đã sớm có chuẩn bị đến đây.
Chắc không phải…
Những người này vẫn luôn đang diễn kịch đó chứ?
Mẹ nó!
Bản thân mình bị lừa rồi?!
Trong nháy mắt.
Đột nhiên Long Thiên tỉnh lại từ trong mộng đẹp Tinh chủ, trong đầu không ngừng hiện lên đủ loại chuyện gần đây, đến hít thở cũng trở nên không ngừng gấp rút.
Đối phương có thể tùy tiện chế phục hắn ta, thậm chí biết thân phận của hắn ta, nhưng vẫn không vạch trần, ngược lại để mặc cho Long Thiên dẫn mọi người đến trước Ma Đô, chuyện tốn công tốn sức này căn bản nói không thông.
Trừ phi…
Những người này đã sớm chuẩn bị hết kế hoạch.
Luận tu vi địa vị, Long Thiên tự hỏi không có chỗ nào có chút thích hợp, những loài người này kiên nhẫn nhìn hắn ta biểu diễn, sợ rằng cũng là vì lợi dụng hắn ta để vượt qua tầng tầng phòng vệ cùng với cấm chế hư không của Ma tộc, một đường thông suốt lật đổ Ma Đô!?
Hóa ra, quân cờ lại là bản thân hắn ta?
Long Thiên cho rằng mưu trí hoàn mỹ, trong mắt những người này chẳng qua chỉ là biểu diễn vụng về, luận kỹ thuật diễn xuất chân chính, những loài người này mới là tuyển thủ chuyên nghiệp, tu vi cũng mạnh ngoài dự liệu.
Thế đạo loài người quá hiểm ác.
Mẹ nó đúng thật là nhân sinh như kịch, tất cả đều là ảnh đế!
Chưa đến mấy giây.
Long Thiên càng nghĩ càng sợ, con ngươi không ngừng chấn động.
Cho dù cuối cùng cũng thanh tỉnh, nhưng hắn ta lại không cách nào rất nhanh chấp nhận tất cả, không thể tin được vì sao loài người lại có thể cường hoành thông minh như vậy, càng không thể chấp nhận được hiện thực bất ngờ từ tị trí Tinh chủ rơi xuống bi thương!
Tương phản từ trên mấy rơi xuống nước bùn này, thật sự quá to lớn, chuyển biến cũng quá bất ngờ không kịp chuẩn bị, trong nháy mắt đã đánh tan tâm cảnh của Long Thiên.
Nghĩ lại mọi chuyện chẳng qua chỉ là mấy giây, Long Thiên chỉ cảm thấy cổ họng ngòn ngọt.
“Phốc…”
Long Thiên phun ra máu tươi, ma tâm đã bị thương nặng!
Lúc trước phong quang như thế nào, khoảnh khắc này khuất nhục càng nhiều hơn gấp trăm lần, đả kích nặng nề trùng điệp đan xen cùng với chấn kinh, khiến cho Long Thiên hoàn toàn ngốc tại chỗ, đôi mắt tràn ngập hỗn độn…
Bạn cần đăng nhập để bình luận