Nguyên Lai Ta Là Tuyệt Thế Võ Thần (Người Trên Vạn Người)

Chương 1151: Cắt rau hẹ tới (1)

Phía trước đụng phải một con ma vật chưa từng thấy qua bị lạc đàn, đầu ma vật này cáo đến mấy trượng, trên cổ là một cái đầu sói lớn, răng nanh sắc bén cùng hàn khí lộ ra.
"Hàm răng thế này, không khác gì Bá Vương Long đời trước!"
Dịch Phong quan sát hàm răng của hắn, thầm nghĩ cơ hội tới rồi.
Mà ma vật kai cũng nhìn thấy Dịch Phong, lập tức xao động hết cả lên. Tuyệt đối không ngờ rằng có thể gặp phải thứ đồ ăn mỹ vị như vậy ở nơi này.
Lang Thủ ma vật đạp gió bay đến, trước khi chạm đất đã bổ nào về phía Dịch Phong...
Một khắc đồng hồ trôi qua.
Quần áo trên người Dịch Phong bị kéo nhão nhoét, ngay cả quần trong cũng bị kéo xuống vắt nửa dưới chân.
Trên mặt trên cổ, nơi nào cũng sót lại nước miếng ma vật gặm cắn.
Nhưng ma vật này không chịu bỏ cuộc, vẫn đè Dịch Phong như cũ, chưa từ bỏ ý định dùng hàm răng tàn tạ kia gặm cắn Dịch Phong, nóng nảy dằn vặt thân thể Dịch Phong không ngừng.
Mà Dịch Phong nằm trên đất, quần áo lả lơi, mặt không cảm xúc, mặc cho con ma vật này gặm cắn hắn...
Hai mắt hắn trống rỗng khóc không ra nước mắt.
Dường như đã chấp nhận sự thật...
Điều hắn không bao giờ ngờ được chính là, cái thứ Lang Thủ ma vật này trông có vẻ ngon lành mà lại không dùng được, hắn cho đủ cơ hội để thi triển thủ đoạn, nhưng cũng không làm hắn sứt mẻ được miếng nào...
Muốn chết thôi mà sao lại khó như vậy hả!
"Tạch!"
Một chiếc răng dát băng cuối cùng của Lang Thủ ma vật cuối cùng cũng rơi trên mặt Dịch Phong.
Dịch Phong nhìn nó một chút, rồi tiện tay nắm hòn đá bên cạnh đập vào đầu nó, ngay sau đó đã ngã xuống, chết ngắt.
Dịch Phong kéo quần trong lên, nhìn quần áo rách rưới, đau lòng không thôi.
Đây chính là bộ quần áo hắn tiêu tròn ba viên Tiên Tinh để mua.
Mặc dù hắn có rất nhiều...
Hắn cạy sọ Lang Thủ ma vật ra, lấy đi viên ma hạch sáng lấp lánh bên trong, cầm cái này để đền bù cho trường bào trị giá gần ba viên Tiên Tinh bị hư hại.
Tất nhiên mấy trăm ma hạch ở trong thôn trang kia cũng không bị bỏ sót, đây cũng là một chuyến duy nhất Dịch Phong cho rằng không tay không trở về.
Chớp mắt thật nhiều ngày trôi qua.
Những ngày này, Dịch Phong dạo quanh ma thành rất nhiều vòng, bắt đầu từ thôn tảng phía sau, Dịch Phong đã tìm thêm được nhiều thôn trang khác.
Mà thôn trang khác cũng không ngoài dự đoán, trong đó toàn bộ đều là ma vật tụ tập.
Những ma vật này vừa ngửi được khí tức nhân loại, đều bắt đầu tranh đoạt không khác gì thôn trang đầu tiên Dịch Phong đến.
Tất nhiên tranh đoạt sau này cũng không kịch liệt như thôn đầu tiên.
Nhưng khiến Dịch Phong sụp đổ chính là, đám ma vật này nhìn có về mạnh mẽ nhưng một chút chân tài thực học cũng không có. Trừ việc có thể lưu lại một chút vết thương nhanh khỏi trên người hắn ra, cơ bản là không thể uy hiếp đến tính mạng của hắn.
Lại thêm việc lãng phí vô ích một quần áo trị giá hai viên Tiên Tinh...
Dưới con nóng giận, Dịch Phong làm thịt hết bọn chúng.
Trong lúc đó, ở nơi thần bí trong ma thành...
Hai bóng người quỳ dưới đất, mặc dù có hình dáng của nhân loại, nhưng nhìn kỹ là có thể nhận ra hành vi cử chỉ của bọn hắn có hơi kỳ quái.
Mà trước mặt bọn hắn là một khối hắc vụ nồng đậm.
Lúc này, trong hắn vụ truyền ra âm thanh.
"Cầu Đại Cẩu Nhị, độ thuần thục của các ngươi giờ thế nào rồi?"
"Khởi bẩm đại nhân, chúng ta bây giờ đã thuần thục hơn rồi, nhưng mấy động tác tỉ mỉ còn cần phải luyện tập thêm".
Hai người quỳ dưới đất cung kính nói.
"Ừm, nhớ cho kỹ, vì để thuận lợi đánh vào nội bộ nhân loại, để không bị phát hiện, cho nên các ngươi bây giờ nhất định phải bảo trì biến thành tư thái sinh hoạt của nhân loại từng phút từng giây, làm đi để sau này xuất phát sẽ không khác gì nhân loại bình thường" âm thanh nặng nề trong hắc vụ truyền ra: "Như thế các ngươi mới được tính là lấy công chuộc tội, không truy cứu sai lầm các ngươi làm mất Khủng Bố Chi Sâm..."
"Dạ, đại nhân!"
Hai người cung kính đáp.
Đúng lúc này, một đoàn hắc vụ bay từ ngoài vào, biến thành ma vật cung kính quỳ dưới đất.
"Đại nhân, ngoài thành xảy ra chuyện rồi."
"Chuyện gì?"
"Theo manh mối báo lên, ngoài thành xuất hiện biến cố, bảy ám thôn trang bị tàn sát không còn một mảnh, dựa theo dấu vết rất có thể là do nhân loại".
"Hừ, lại là nhân loại sao?"
Trong hắc vụ truyền ra âm thanh lạnh như băng.
"Mấy năm nay hình như nhân loại đã phái không ít cao thủ đến đây thăm dò, vì cảm thấy người chết chưa đủ sao?"
Nói xong, mắt nhìn về phía Cầu Đại Cẩu Nhị.
Cảm nhận được ánh mắt, Cấu Đại Cẩu Nhị cung kính quỳ xuống đất.
"Chuyện ở ngoài thành, giao cho hai ngươi, cho Khuyển tộc các ngươi mang đầu người về cho ta".
Trong hắc vụ trực tiếp ra lệnh.
"Vâng!"
Cẩu Đại Cẩu Nhị cung kính đáp, sau đó hoá thành hai đạo hắc vụ biến mất.
Bạn cần đăng nhập để bình luận