Nguyên Lai Ta Là Tuyệt Thế Võ Thần (Người Trên Vạn Người)

Chương 1368: Đấu trí đấu dũng (3)

Mưu đồ tỉ mỉ xong, hai tay Phó Nam Thiên thả lỏng phía sau, dậm chân một cái.
"Tiểu tử, đi theo lão phu vào tầng trong của Cố Tẩu Lang đi, nơi đó mới thật sự nguy hiểm!"
Dịch Phong cũng học theo dậm chân.
Rõ ràng thân ở trong tỉnh hà, lại như giẫm trên đất bằng, chỗ mạnh mẽ của tu vi Thánh nhân rốt cục làm hắn có một tia mừng rỡ cùng an ủi.
Hai người đi qua cửa vào tối tăm, đảo mắt đã bước vào biển sao.
Ánh sáng đầy trời, dưới chân cũng là các loại tinh quang trải đường, có thể gọi là kì cảnh bậc nhất thế gian, cho dù chỉ là nhìn thấy cảnh tượng như thế một lần, cũng nhất định cả đời khó quên!
Cái gì bên ngoài đẹp đẽ thường tiềm tàng hiểm nguy, đây là cái lý tự nhiên, tại lúc này cũng giống như muốn chứng minh, nó đẹp bao nhiêu thì cũng nguy hiểm bấy nhiêu.
Nếu thật sự vào sâu trong Cổ Tẩu Lang, nhất định có thể thành công chết đi.
Dịch Phong tiến lên, trong lòng càng thêm chờ mong.
Đồng thời, nhìn ông lão thảnh thơi trước mắt, hắn cũng bắt đầu suy nghĩ tính toán.
Ông lão này mặc dù làm việc cổ quái, nhưng cũng là người tốt bụng, đồng ý dẫn đường cho mình, nhưng hắn một lòng tìm chết, không thể hại người ta.
Rốt cuộc phải làm thế nào để chạy đi một mình, tự tìm nguy cơ?
Dịch Phong lâm vào trầm tư suy nghĩ, lại không lưu ý hành lang tinh hà bên cạnh, cũng không để ý mình đang đi tới nơi nào.
Ánh mắt Phó Nam Thiên cũng đang đảo quanh.
Ta không thể diễn quá giả, nếu không bị tiểu tử này xem thấu thì phí bao nhiêu công sức trước kia, ta phải làm cách nào để vứt bỏ tiểu tử này, cho chính hắn đi vào nguy hiểm đây...
Hai người liếc nhau, tâm tư khác biệt.
Đúng lúc này, hai người đồng thời dừng bước.
Ngẩng đầu nhìn tỉnh hà trước mắt vừa vặn có đường rẽ, phân làm hai bên trái phải, tựa hồ là hai loại lựa chọn, cũng vừa vặn cho bọn hắn một cơ hội.
Dịch Phong quả quyết mở miệng.
"Lão già, ta chưa từng tới nơi này, bên phải tinh quang sáng chói, hình như cảnh sắc càng đẹp hơn, ta đi trước nhé."
Dịch Phong mặc dù không hiểu rõ về Cổ Tẩu Lang, Nhưng cũng ít nhiều có chút sức phán đoán, hắn biết được nơi đây có không ít đại cao thủ tuyệt thế phải ngã xuống, ngoại trừ cửa vào tinh quang ảm đạm, càng đi vào sâu thì càng trở nên sáng chói.
Bên phải rõ ràng sáng hơn, hẳn là đường thông tới chỗ càng sâu hơn!
Tiểu tử này thật sự rất hợp ý ta, ta còn đang tìm cách vứt bỏ hắn đây.
Nghe xong lời này của Dịch Phong, Phó Nam Thiên vui vẻ.
Nhưng trên mặt lại không biểu lộ, ra vẻ do dự nói: "Nếu ngươi đã muốn đi xem một chút, vậy thì tùy ý ngươi, vừa lúc lão phu cũng đi con đường bên trái, nhưng ngươi nhớ lấy không thể xâm nhập quá sâu, hành lang trùng điệp mê trận, Ngươi phải cẩn thận".
Phó Nam Thiên biết rõ đi qua giao lộ là có thể gặp được mê trận, người tu vi bình thường khó lòng quay đầu!
Hắn nói lời này bên ngoài là khuyên nhủ Dịch Phong, cho dù là vì dẫn tới lòng hiếu kì của Dịch Phong, làm Dịch Phong đi vào chỗ sâu, ước gì Dịch Phong gặp được nguy hiểm.
Đồng thời, cũng tìm cho mình một cái cớ.
Đợi đến khi Dịch Phong gặp nguy cơ sinh tử, hắn liền ung dung xuất hiện, để người trẻ tuổi này biết thế nào là trời cao đất rộng, lại không thể trách hắn, chỉ có thể cảm kích cùng kính sợ trong lòng.
Dù là sau đó Dịch Phong có truy cứu, hắn liền trả lời mình cũng lâm vào mê trận ở tinh lộ bên trái, kế hoạch hoàn mỹ không có lỗ hổng!
Nhìn Dịch Phong gấp gáp bước vào tỉnh lộ, Phó Nam Thiên lộ ra nụ cười mong đợi, lập tức co cẳng bỏ chạy, nhanh như chớp chui vào tỉnh lộ bên trái.
Phó Nam Thiên tự cho là thần cơ diệu toán, lại căn bản không tưởng tượng nổi chân tướng.
Bên trong tinh lộ phía bên phải.
Dịch Phong cũng sớm đã chạy như điên, hai cái đùi chuyển động đến mức bốc khói, còn nhanh hơn Phó Nam Thiên, vẻ mặt kích động cùng mừng rỡ, không có chút vẻ khẩn trương nào, càng giống như một thiếu niên đuổi theo người tình trong mộng!
Tận đến khi ngoái nhìn thấy không có bóng người, Dịch Phong mới thở dài nhẹ nhõm!
"Phù..."
"Rốt cục đã cắt đuôi được lão già kia! ".
Dịch Phong lộ ra nụ cười yên tâm sau đó bước đi.
Hắn đặt quyết tâm, nhất định phải đi đến điểm cuối cùng của tinh lộ này, nhất định phải xông pha tất cả những chỗ nguy nan cùng hung hiểm, cái gì mà tàn hồn đại cao thủ tuyệt thế, cái gì mà mê trận đáng sợ, không thể buông tha một cái nào!
Lần này, thể không chết không thôi.
Lỡ như...
Lỡ như tìm chết thất bại lần nữa, quay đầu gặp được ông lão kia thì cứ nói mình bị mê trận vây khốn.
Hết thảy đều hoàn mỹ.
Dịch Phong không hề dừng lại, nhanh chóng xông về phía sâu trong Cổ Tẩu Lang!
Càng chạy ánh sáng ngôi sao càng dày đặc, trong hành lang cũng giống như có lực lượng phi phàm, như gió nhẹ quất vào mặt, không ngừng lướt qua, cùng khác biệt với tất cả địa phương hắn từng đi qua, làm cho hắn cảm thấy càng thêm hưng phấn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận