Nguyên Lai Ta Là Tuyệt Thế Võ Thần (Người Trên Vạn Người)

Chương 768: Giết ngươi như giết gà (1)

Sự thật thì tu vi của bản thân rất thấp.
Dù sao thì cũng đã lập lời thê rồi, cho dù bản thân có thật sự là một Nhân Tiên, chắc là hắn cũng tiếp tục đi theo mình.
Chỉ là hắn sẽ không còn được cung kính như trước nữa mà thôi.
Có lẽ danh hiệu và sự tôn kính đó sẽ không còn nữa.
"Ngươi xem với tu vi của ta thì có thể đánh nhau với Quách Thế Kiệt sao?" Dịch Phong hỏi, nói xong, hắn lại thở dài. Hắn cảm thấy bất đắc dĩ rồi trở nên im lặng.
Được người ta nâng lên trời cao, mỗi câu mỗi chữ đều gọi chủ thượng, quả thực hắn có chút khó mà nói ra miệng được sự thật bản thân là một kẻ cùi bắp.
Trong lúc Dịch Phong im lặng, có rất nhiều ý nghĩ lóe lên trong đầu Cung Thần.
Lẽ nào, chủ thượng không tiện?
Tạo sao lại bảo bản thân xem hắn có thể ra tay không?
Hay là chủ thượng đang muốn thăm dò hắn sao?
Chủ thượng định thăm dò cái gì?
Lẽ nào là tầm nhìn của bản thân?
Suy nghĩ một lúc, Cung Thần mở miệng: "Thuộc hạ không nhìn được tu vi của chủ thượng, việc này chỉ có hai tình huống. Hoặc là lợi hại đến mức thuộc hạ không thể nhìn thấy được, hoặc là...
Là một Nhân Tiên được xem là ngang với người phàm ở Tiên giới."
Dịch Phong nghe thấy vậy thì nhướng mày.
Quả nhiên hắn vẫn có thể đoán ra.
"Đương nhiên, chủ nhân không thể nào là nhân tiên! Cho nên chỉ có thể là vì thuộc hạ không thể nhìn thấy được tu vi của chủ thượng!" Cung Thần cúi đầu nói: "Thuộc hạ hổ thẹn".
Ai dà, còn có thể có cách giải thích như vậy sao?
Ha ha, Dịch Phong suýt chút nữa bật cười thành tiếng.
Cách giải thích đơn giản này đã giải quyết hoàn mỹ phiền não của hắn.
"Khụ khụ" Hắn hắng giọng làm bộ làm tịch nói: "Không sao".
"Chỉ một Cửu Chuyển Huyền Tiên, không đáng để ta phải động thủ" Dịch Phong chậm rãi nói, dáng vẻ cao thâm khó dò.
Có đạo lý.
Trong lòng Cung Thần đồng ý, chỉ một Cửu Chuyển Huyền Tiên, quả thực không đáng để chủ thượng động thủ.
Cho nên lần này chủ thượng đưa hắn ta ra đây, có lẽ là để cho hắn ta làm một số chuyện vặt vãnh không đáng để cho chủ thượng đích thân động thủ.
Nhưng... Trong đầu Cung Thần lại nảy ra một suy nghĩ mâu thuẫn.
Chủ thượng lợi hại như vậy, tại sao không trực tiếp nhận một người có tu vi mạnh hơn Luân Hồi cảnh, thậm chí người mạnh hơn để dùng?
Nếu làm như vậy không phải sẽ thuận tiện hơn sao, hà tất gì phải đi tới đi lui ở Đảo Ám Ảnh chứ?
Cung Thần đem nghi vấn này hỏi ra.
Sau đó hắn nói thêm: "Tại sao chủ thượng chỉ chiêu nạp những người trên Đảo Ám Ảnh chứ?"
Dịch Phong nghe thấy vậy thì mí mắt giật giật.
Cái này... Câu hỏi ngu ngốc này... Cái loại mèo ba chân phế vật như hắn, ngoài việc chỉ biết lừa gạt đám người không thể sử dụng tu vi ở Đảo Ám Ảnh ra, thì nào làm gì có gan lừa gạt các đại lão khác ở bên ngoài chứ?
Bọn họ chỉ cần dùng một chưởng thì có thể đánh hắn thành bánh nhân thịt!
Hắn chỉ có mỗi một linh căn có bệnh, nhưng không phải là não có bệnh.
Nói trắng ra, nếu những người này không phải là những người hắn gặp phải ở Đảo Ám Ảnh, mà là gặp phải ở bên ngoài.
Bọn họ chắc chắn sẽ không lập thời thể theo hắn.
Đương nhiên, lời này chắc chắn không thể nói với Cung Thần.
"Trước mắt ta chỉ nhận người của Đảo Ám Ảnh" Hắn trả lời.
"Tại sao?" Cung Thần lại hỏi.
"Thiên cơ..." Dịch Phong chậm rãi nói, rồi lại chầm chậm lắc đầu, giữ kín: "Bất khả lộ."
Đây là... Cung Thần cảm thấy nghẹn lời.
Một chốc sau, hắn ý thức được điều gì đó, lập tức ngậm chặt miệng, không dám hỏi thêm nữa.
Chủ thượng đã nói, thiên cơ...
Ổ Tiên Giới, thiên cơ đều không phải là chân chính thiên cơ.
Chẳng qua là vận may của một người nào đó hoặc là kiếp nạn bên trong vận số.
Hoặc là một đại lục nào đó ở Tiên giới, thậm chí là cả hướng đi của Tiên giới.
Người của Tiên giới rất lợi hại, họ biết dùng Thiên bàn để tính toán.
Người lợi hại hơn sẽ biết xuất động dùng bàn tinh tượng để tính toán. Ví dụ như đám lão quái vật ở Tiên điện.
Mà chân chính thiên cơ thì không có người nào có thể tính.
Chủ thượng nói thiên cơ... Vậy chắc chắn không phải là chuyện có ý nghĩa bình thường như ở Tiên giới.
Xem ra, chủ thượng đang tính kế cho đại sự ngập trời nào đó!
Như vậy, mới có thể xứng đáng được chủ thượng cẩn thận làm việc như vậy.
Vậy thì có thể là chuyện gì đây?
Cung Thần im lặng suy nghĩ.
"Được rồi. Ngươi lui xuống trước đi" Cung Thần vẫn đang suy nghĩ, thì nghe thấy tiếng nói của Dịch Phong: "Ngươi tìm một nơi tránh né người khác rồi đợi ta phân phó".
"Đến lúc đó, ta sẽ dùng Ngọc Giản để thông báo cho ngươi."
"Vâng" Cung Thần đáp lời, rồi lui xuống.
Nhưng khi rời khỏi rồi, trong lòng Cung Thần vẫn rối bời.
Trong đầu hắn vẫn nghĩ đến lời nói vừa rồi của Dịch Phong.
Chủ thượng nói, chỉ nhận người của Đảo Ám Ảnh... mà Đảo Ám Ảnh là nơi lưu đày nguy hiểm nhất Tiên giới.
Tương đương với tử lao, từ trước đến giờ không có người nào có thể thoát ra.
Cũng có nghĩa là những người có thể ở trên Đảo Ám Ảnh, đều là nhân vật nguy hiểm ở Tiên giới.
Nơi có thể lưu đày người đến Đảo Ám Ảnh... Cung Thần đột nhiên ngừng bước.
Là Thiên chỉ tiên điện!
Lẽ nào... Cung Thần bị suy nghĩ trong đầu bản thân dọa sợ.
Lẽ nào kế sách của chủ thượng có liên quan đến Thiên chỉ tiên điện?
Nhất định là như vậy.
Bạn cần đăng nhập để bình luận