Nguyên Lai Ta Là Tuyệt Thế Võ Thần (Người Trên Vạn Người)

Chương 2297: Nội chiến (3)

Càng nghĩ càng là phiền muộn, đứng đợi ở đó cũng không thú vị.
Nếu như không phải sợ các đại tông môn gây bất lợi với Dịch Phong, hắn ta lười đứng ở đây chờ.
Người thanh niên áo đen có chút nhàm chán.
Hai mắt bắt đầu quan sát các tông môn ở bốn phía, nhìn có tiểu tỷ tỷ nào đó, nhìn kỹ thêm mấy lần giết thời gian.
Nhìn dáng vẻ không yên kia, con cóc liếc nhìn đã thấu ra rất nhiều, không nhịn được đẩy cằm cười ra tiếng, đồng thời cũng không biết lấy một vò rượu ở đâu ra, hai ngón tay nắm lấy đưa cho người thanh niên áo đen.
Người thanh niên áo đen nhận lấy vò rượu nhạt, trong nháy mắt lộ ra ý cười tiêu sái, phảng phất như tất cả những điều vừa rồi đều không quan trọng nữa, lấy vải giấy đỏ dán ở bên trên ra, mở miệng lớn dốc vò lên!
Thời gian mấy giây, ba gia hỏa càng uống càng hăng say, con cóc và người thanh niên áo đen đánh mấy quyền ngay tại chỗ.
“Hai ca tốt! Ngũ khôi thủ!”
“Bỏ đi! Đã nói rồi ngũ khôi thủ không tính, cái này đã nói bao nhiêu lần rồi!”
“Ha ha ha…”
Tiếng cười vang vọng, trong mắt các đại tông môn đã lộ ra vẻ bối rối.
Bọn họ thật sự không hiểu, trong đầu đám gia hỏa này nghĩ cái gì?
Không để ý lượng lớn tài phú ở bên trong, thế mà lại không tim không phổi uống rượu, đúng thật là một đám người kỳ quái!
Dịch Phong nhìn thấy loại cảnh tượng đó, lại cảm thấy vô cùng an tâm, cảm thấy có loại ấm áp không nói nên lời, cho dù lúc này có ngàn khó vạn hiểm, chỉ cần mấy huynh đệ này ở sau lưng, hắn sẽ không còn sợ hãi chút nào!
Một khắc sau, hắn lập tức quay người bước vào bí cảnh.
Đứng ở phía xa nhìn Dịch Phong đi vào kết giới dị sắc, sắp có được tài bảo vô tận.
Các đại tông môn đứng tại chỗ nhìn đến mắt bốc ra ánh sáng màu lục, không ít người bắt đầu đấm ngực giậm chân!
Dưới chân Thương Sơn.
Các đại tông môn đứng chờ thật lâu, đố kỵ trong mắt tăng cao.
Nhìn thấy Dịch Phong một mình đi vào bí cảnh, có không ít người nhìn đến răng hàm cũng sắp bị cắn nát rồi, lại nhìn thấy tam đại hộ pháp của Tân Kiếm Tông không có chút nào cố kỵ, lại còn không tim không phổi uống rượu, Thái tử Liệt Hỏa Quốc tức giận đến sắc mặt bộc phát âm trầm.
Hắn ta thật sự không nghĩ ra, tại sao lúc trước châm ngòi ly gián lại không có chút hiệu dụng nào, khổ nỗi việc đã đến nước này, cũng chỉ có thể âm thầm bắt đầu tính toán phía sau.
Một đám người cứ như thế thần sắc khác nhau đứng canh giữ ở bên ngoài bí cảnh.
Mãi đến khi mặt trời chiều ngã về tây.
Cuối cùng thân ảnh Dịch Phong cũng bước ra khỏi bí cảnh.
Trong nháy mắt, thế lực khắp nơi bị hù cho nhìn chăm chú, bầu không khí giữa sân trở nên vô cùng vi diệu, có không ít người đã bí mật động sát cơ. Người thanh niên áo đen và con cóc, ốc sên di chuyển bảo vệ ở trước mặt Dịch Phong, hai bên rất có tư thế giương cung bạt kiếm!
Nhìn thấy lòng đố kỵ trong đáy mắt mọi người, lại cảm nhận được bầu không khí vi diệu trong sân.
Trong lòng Thái tử Liệt Hỏa Quốc sinh ra một kế, cười bước chân về phía trước.
“Dịch tông chủ.”
“Ngươi lâu như vậy mới từ trong bảo khố đi ra, e rằng thu hoạch không ít?”
Thâm ý hỏi một chút, trong nháy mắt khiến tất cả mọi người căng mắt nhìn Dịch Phong!
Trong mắt Thái tử Liệt Hỏa Quốc lộ ra ý cười nhạt, một tay dẫn lửa thiêu người dùng cực kỳ cao minh, bất luận Dịch Phong có thừa nhận hay không, hôm nay cũng khó đi ra khỏi Thương Sơn này.
Cho dù Tân Kiếm Tông có tam đại hộ pháp ở đây, cũng không chịu nổi toàn bộ các đại tông môn ở Liệt Hỏa Quốc vây công, song quyền khó địch bốn tay, Tân Kiếm Tông chắc chắn sẽ chết.
Đợi đến khi các đại tông môn tranh đoạt bảo tài bí cảnh lưỡng bại câu thương, hoàng thất chính là người thắng duy nhất!
Thái tử Liệt Hỏa Quốc tinh thông quyền mưu, lại âm hiểu sâu lòng ngươi, tất cả đều bị hắn ta tính toán đế rõ ràng, chỉ cần kiên nhẫn chờ đợi là có thể trở thành bên thắng lớn nhất.
Nhưng mà.
Một khắc sau, Dịch Phong cũng là thắng thắn nhìn mọi người ở bốn phía.
“Không sai.”
“Ta đúng là ở trong bí cảnh bảo khố thu hoạch không nhỏ, đủ loại thiên tài địa bảo và linh vật, đủ cho tông môn chi phí hơn trăm năm!”
Lời này vừa nói rõ, lòng đố kỵ của tất cả mọi người càng lớn hơn.
Đầu tiên trong mắt Thái tử Liệt Hỏa Quốc là sững sờ, tiếp đó cười ra tiếng!
“Ha ha ha…”
Hắn ta tuyệt đối không ngờ được, gần đây tông chủ Tân Kiếm Tông Dịch Phong danh tiếng đang thịnh, hóa ra lại vụng về như thế, rõ ràng nhìn thấy tông môn các phương có dự định giết người cướp của, lại vẫn hào phóng thừa nhận bản thân có của cải khổng lồ, đây là nói rõ là tự tìm cái chết!
Đúng vào thời khắc hắn ra cười to.
Dịch Phong cũng không có chút động tĩnh nào, hờ hững cong miệng cười tiếp tục ôm quyền lên tiếng với mọi người.
“Các vị.”
“Hôm nay ta may mắn đắc thắng, có được tài phú to lớn này, chắc chắn có một vài người trong lòng có ác ý, đây cũng là chuyện bình thường, không có gì đáng trách.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận