Nguyên Lai Ta Là Tuyệt Thế Võ Thần (Người Trên Vạn Người)

Chương 1737: Dừng cương trước bờ vực (1)

Những người này quỳ gối quá lâu, đã không có cách nào thay đổi.

Bị người khác khi nhục đến loại tình trạng này, không biết phản kháng cũng thôi đi, còn nhìn thấy cái gì mà số mệnh đáng chết.
Dịch Phong cũng lười lãng phí nửa lời, vẻ mặt lạnh lùng đi về phía trước một bước!
“Nếu như ta nhất định phải đi vào thì sao?!”
Trong chớp mắt giọng nói âm trầm vang vọng.
Đột nhiên năm đại thị nữ cảm thấy áp lực lớn lao, phảng phất như quanh người đều bị khí tràng vô hình tác động đến!
Oanh!
Một cỗ khí tráng đáng sợ phả vào mặt!
Rõ ràng chỉ là một câu hỏi, lại có khí thế khủng bố tản ra xung quanh giống như sóng triều, lập tức năm người giống như lục bình trong biển, chấn động đến không dám lên tiếng.
Quá đáng sợ!
Loại tu vi này, tuyệt đối không phải là các nàng có khả năng chống lại!
Mấy nữ tu lúc trước còn nghiêm chỉnh khuyên can, đột nhiên tất cả đều kiêng kỵ yên lặng, giống như nhìn thấy mãnh hổ thức tỉnh, kinh ngạc đến cứng người tại chỗ!
Trong mắt đã tràn ngập vẻ kiêng kỵ!
Nghe danh không bằng gặp mặt.
Vị Dịch tiên sinh này có thể trở thành khách quý của Vạn Bảo Lâu, nâng đỡ Tâm Lan tiểu thư thành lâu chủ, quả nhiên vô cùng đáng sợ, loại thực lực này cho dù chỉ là một góc núi băng, cũng vượt xa tưởng tượng của các nàng!
Các nàng không dám lên tiếng.
Dịch Phong cũng bắt đầu cất bước.
“Vù…”
Bước chân vừa mới bước ra.
Nhìn thân hình không khác gì người phàm tầm thường, nhưng thật ra giống như dẫn động sức mạnh đất trời, thân ảnh chắp tay đi đến, tản ra một loại khí độ cao thâm khó lường.
Đứng trước mặt một người như thế, phảng phất như bất luận kẻ nào cũng không đáng nhắc đến.
Trong chớp mắt bước chân bước đến.
Mấy người đã kinh hãi đến phía sau toát ra mồ hôi lạnh!
Mới bước ra một bước mà thôi, các nàng đã không còn kiên trì như lúc trước, khí độ ngày thường cao cao tại thượng, cũng bị công kích đến đổ liểng xiểng!
Đúng là theo bản năng, bất giác lui lại!
Trong tầm mắt.
Dịch Phong lãnh đạm đi đến, phảng phất như đứng giữa đất trời, sau lưng bao phủ hư ảnh đáng sợ!
Mỗi một bước đi.
Uy áp khủng bố lại nhiều thêm một phần!
Chưa đến mấy giây.
Uy áp xung quanh đã như sương, tiên ngọc lát trên mặt đất cũng bắt đầu rạn nứt, năm đại thị nữ không ngừng lùi lại, đã bị sợ hãi chi phối!
Một bước!
Hai bước!
Dịch Phong đi về phía trước bình thường, năm đại thị nữ lại không ngừng kiêng kỵ lui về sau, trước mắt đã sắp đến dưới bảo tháp, không còn đường lui nào nữa!
“Đăng!”
Gót chân đụng phải pháp trận, mấy người đã vô cùng bối rối.
Nhìn thấy Dịch Phong không còn bước đến nữa.
Người đứng đầu cắn răng hành lễ, âm thanh đã có chút phát run!
“Dịch, Dịch tiên sinh, xin hãy dừng bước!”
“Cho dù ngài là khách quý, cũng không thể đi tiếp nữa, việc này không còn bất cứ đường nào để cứu vãn, nếu như ngài khăng khăng đi lên, chúng ta, chúng ta chỉ có thể thông báo cho năm đại các lão!”
Nói ra lời uy hiếp mờ mịt.
Lộc Tâm Lan và năm đại thị nữ đều tâm thần căng cứng!
Tu vi của năm đại các lão đáng sợ, địa vị trong đảo vô cùng quan trọng, cho dù là vị tiên sinh này, cũng sẽ cho mấy phần thể diện đi?
Dưới cái nhìn chằm chằm căng thẳng của mấy người.
Dịch Phong chỉ là mặt không biểu cảm, tròng mắt lạnh nhạt nhìn về phía trước, dường như hoàn toàn không có áp lực gì đáng nói.
“Ừm, vậy thì ngươi thông báo đi.”
Đây!
Năm đại thị nữ kinh hãi đến trợn to con mắt!
Căng thẳng nhìn nhau, có thể thấy được rõ ràng sự chấn kinh trong ánh mắt của mấy người!
Các nàng không thể tin được, thế mà Dịch tiên sinh lại bá đạo như thế, khăng khăng muốn gây ra đại họa, đến năm đại các lão không cho một chút thể diện nào?
Phải làm sao mới ổn đây?!
Mọi chuyện phát triển quá nhanh, năm người đều chấn kinh đến chân tay luống cuống, các nàng đã không còn có một chút sức mạnh và lòng tin nào, để đối mặt với một người như thế!
Cắn răng!
Nữ tử đứng đầu đánh phải bóp nát ngọc giản ở trong tay áo!
“Răng rắc!”
Thuận theo một tiếng giòn vang nhẹ nhàng.
Năm đạo ánh sáng hội tụ trên không, dẫn đến tầng mây biến sắc, thân ảnh già nua lần lượt hiện lên, từng trận uy áp khuếch tán ra ngoài, khiến cho toàn bộ Vạn Bảo Lâu cũng vì thế mà chấn động.
Nắm đại các lão đứng yên trên không trung, tròng mắt lãnh đạm.
Nhìn thấy Dịch Phong đứng trước bảo tháp, đám thị nữ trông coi bảo tháp cũng bị chấn động không còn đường lui, lúc này mới hiểu được tính nghiêm trọng của sự việc, trong mắt lộ ra mấy phần hoài nghi.
Yên lặng nhìn nhau.
Lão giả đứng đầu ôm quyền hành lễ, ngôn từ vô cùng cẩn thận.
“Dịch tiên sinh, ngài đến đây là vì sao?”
Đối mặt với đám lão giả đã biết rõ còn hỏi này, Dịch Phong ngước mắt đi thẳng vào vấn đề!
“Không có gì.”
“Ta chính là phải cứu Lộc Thư Dao, các ngươi cũng không cần lãng phí nước bọt, hôm nay có nói cái gì, ta cũng phải đi vào!”
Bạn cần đăng nhập để bình luận