Nguyên Lai Ta Là Tuyệt Thế Võ Thần (Người Trên Vạn Người)

Chương 1186: Tử vong truyền thừa

Nói xong, nàng lấy ra một quả ngọc giản đưa cho Dịch Phong: "Đây là kế hoạch thứ nhất, tiên sinh có thể trực tiếp thử nghiệm kế hoạch này, nếu thành công thì tốt, còn không được thì mong tiên sinh trở về làm kế hoạch sau của ta cũng không sao."
"Ngươi đúng là có lòng mà".
Trong lòng Dịch Phong cảm động, thật sự có chút cảm kích với Phiêu Miểu Hồng.
Hắn lấy ngọc giản ra chọn lọc tin tức bên trong.
"Tử vong truyền thừa..."
Dịch Phong lầm ba lẩm bẩm.
"Không sai, chính là tử vong truyền thừa. Tất cả Phong Nguyệt Đảo đều thuộc về Phong Nguyệt Tông, mà trong Phong Nguyệt tông có một truyền thừa, truyền thuyết do Thánh nhân lưu lại.
Phiêu Miểu Hồng đứng cạnh giới thiệu.
"Đáng tiếc là, trong vạn năm qua, Phong Nguyệt Tông phái vô số đệ tử thử nghiệm tiếp nhận truyền thừa, không chỉ không một ai thành công, ngược lại còn chôn vùi vô số thiên tài".
"Lâu dần, Phong Nguyệt Tông tự biết cái mệnh kia của mình, dứt khoát bỏ phong toả truyền thừa, chỉ cần người có điều kiện nhất định là có thể tiếp nhận truyền thừa, sau khi thành công Phong Nguyệt Tông không đòi hỏi gì, chỉ cần người thừa kế nào khanh khách của Phong Nguyệt Tông, tại thời khắc mấu chốt có thể xuất thủ vì Phong Nguyệt Tông là được."
"Dụ hoặc to lớn thế này, năm đó gây nên một trận rung chuyển lớn, dù sao cũng là vật do Thánh nhân lưu lại, khiến vô số người thử tiếp nhận truyền thừa, trong đó có cả siêu cấp cao thủ của đại tông môn."
"Nhưng đều không có ngoại lệ, tất cả những ai tiếp nhận truyền thừa đều không thành công, toàn bộ bị chết thảm".
"Cho nên cái truyền thừa này chính là tử vong truyền thừa!"
"Càng nhiều người chết, tên tuổi của tử vong truyền thừa càng vang vọng, không khác gì trăm năm trước."
"Cho nên tiên sinh đến đó vẫn có tỉ lệ thành công".
Nghe Phiêu Miểu Hồng giới thiệu xong, Dịch Phong trở nên hưng phấn.
Nơi này hung hiểm quá đi!
Hơn nữa hung hiểm thế này không chỉ có một Phiêu Miểu Hồng yếu như gà nhận định, mà còn rất nhiều người cho là vậy, tỉ lệ chết được thật lớn!
Hắn cảm thấy bất tử bất diệt đang vẫy tay chào hắn! !?
"Được rồi, ta sẽ đi cái Phong Nguyệt Đảo này!"
Dịch Phong trực tiếp quyết định.
"Được. Đây là một phần bản đồ đi trên biển!"
Phiêu Miểu Hồng giao cho Dịch Phong một phần bản đồ đã sớm chuẩn bị tốt, nhẹ giọng giải thích: "Muốn đến Phong Nguyệt Đảo chỉ có thể ngồi thuyền Quá Khứ".
"Bay ở khoảng cách xa ở Thiên Vực không được, mê vụ Hải Vực lớn, cho dù cao thủ cường đại đến đâu, bay ở cự ly xa cũng có thể bị mất phương hướng, không định vị được, chỉ có thể đi không biết mục đích".
"Cho nên để tiện giao thông, ở Thiên Vực đều có thuyền công cộng thông với các địa phương, những chiếc thuyền công cộng này có mười lộ tuyến, từ tuyến số một đến số mười" Phiêu Miểu Hồng giải thích.
Nghe vậy.
Hai mặt Dịch Phong lại nhảy lên một cái.
Thuyền công cộng?
Mẹ nó còn có tuyến từ một đến mười?
Sao nghe cứ quen quen.
"Tuyến thuyền công cộng này có phải do Linh Lung Các làm không?" Dịch Phong hỏi.
"Dịch tiên sinh chỉ cần liếc mắt cũng nhận ra, đúng là thông minh" Phiêu Miểu Hồng cười thản nhiên nói: "Vì lộ tuyến khổng lồ như vậy, ngoại trừ Linh Lung Các ra, toàn bộ Thiên Vực không ai có thể làm được".
"Quả nhiên lại là Linh Lung Các!"
Dịch Phong quệt miệng nói.
Boss đằng sau Linh Lung Các này chắc chắn là người xuyên không.
Nếu không phải người xuyên không thì ai có thể nghĩ ra mấy thứ đồ chơi như thuyền công cộng này đâu...
"Ngươi nói tiếp đi" Dịch Phong nói.
"Ừm!"
Phiêu Miểu Hồng gật đầu nói tiếp: "Mỗi một tuyến thuyền công cộng, thường là đi qua bãi đổ bến cảng lớn, cho nên đối với những người xuất hành tu luyện mà nói vẫn tương đối thuận tiện. Mà thuyền công cộng được treo màu cờ độc nhất vô nhị, bất luận kẻ nào, bao gồm cả hải tặc cướp bóc trên biển cũng sẽ không có nửa ý nghĩ xấu, dù sao đồ của Linh Lung Các không một ai dám động".
"Nhưng lộ tuyến khác nhau, có tuyến tương đối vắng vẻ. Bởi vậy thường những lộ tuyến náo nhiệt một này có một lần đi đi về về, còn lộ tuyến hơn vắng vẻ một chút thì nửa tháng mới có chuyến."
"Mà giờ tiên sinh muốn đi Phong Nguyệt Đảo cần đi tuyến số tám, được xem là tuyến tương đối vắng vẻ."
Phiêu Miểu Hồng một năm một mười nói.
"Nhưng mà vừa hay, ngày mai tuyến thuyền số tám sẽ đi ngang qua Truyền Tống Đảo, thời gian của tiên sinh sẽ không bị trì hoãn đâu".
"Ừm, Phiêu cô nương thật có lòng." Dịch Phong có hơi cảm kích nói.
"Tiên sinh nói đùa, tiên sinh tặng ta hai con Long Ngư, là cơ duyên trời ban, Hồng Nhi vốn không thể báo đáp, chút chuyện nhỏ như vậy nếu cũng không làm được thì chẳng phải đã phụ đại ân của tiên sinh sao!" Phiêu Miểu Hồng nhẹ giọng nói: "Nhưng mong tiên sinh lượng thứ cho, ta không thể tiếp tục đi với tiên sinh, nói cho cùng..."
"Thời gian cuối cùng, ta còn vài chuyện riêng cần xử lý, hơn nữa giờ phải mang hai con Long Ngư này về Kiếm Cốc."
Bạn cần đăng nhập để bình luận