Nguyên Lai Ta Là Tuyệt Thế Võ Thần (Người Trên Vạn Người)

Chương 2377: Sự diễn biến của thế giới (1)

Phía trước truyền đến tiếng nổ đùng đoàng, hình như cũng không phải là do không gian mở rộng gây ra.
Mà là tế bào của hắn đang ong ong, sau khi phá diệt lại lần nữa có cuộc sống mới.
Loại cuộc sống mới này vẫn hoạt động như trước.
Kinh lạc của hắn, thậm chí máu thịt cả người hắn cũng đều đang thay đổi.
Loại sức mạnh cuộc sống mới này, phảng phất như đang gột rửa cơ thể hắn, muốn rèn đúc hắn thành một tôn thần.
Trong trận pháp đủ loại tấn công vẫn đang điên cuồng quét ngang này, đang hung ác đánh về phía Dịch Phong.
Nhưng những đòn tấn công này căn bản không có cách nào lay động được cỗ sức mạnh cường hãn này quanh người Dịch Phong.
Dịch Phong giống như là lão tăng nhập định vậy, đi vào một loại trạng thái huyễn hoặc khó hiểu…
Vào thời khắc này.
Thời không xung quanh Dịch Phong giống như là đông cứng dừng lại vậy, nhưng nó lại giống như là dòng sông cuồn cuộn không ngừng tuôn trào.
Đây là một loại cảm giác mâu thuẫn mà lại tự nhiên.
Mặt trời lên mặt trăng lặn, âm dương thay thế, sống chết giao hội.
Dịch Phong dùng một loại góc nhìn của thượng đế nhìn toàn cục, đứng ở bên trong nhìn vào thế giới thức hải rộng lớn.
Chỉ thấy mảnh thế giới này từng bước có cỏ non nảy mầm, chậm rãi sinh trưởng thành cây đại thụ che trời.
Đại thụ cao lớn phóng lên tận trời, tiếp đó thuận theo thời gian trôi đi chậm rãi khô héo thối rữa, hóa thành chất dinh dưỡng cho mặt đất tươi tốt.
Sông lớn không ngừng lao nhanh rồi từng bước hội tụ.
Bọn chúng đan xen, từng bước hợp thành biển lớn.
Trong biển lớn dần dần bắt đầu xuất hiện sinh mệnh.
Những sinh mệnh này nhỏ bé mà yếu ớt, thậm chí ngay cả mắt thường cũng rất khó để phân biệt.
Nhưng sinh mệnh của bọn chúng lại vô cùng ương ngạnh, có thể dưới sự cọ rửa của biển lớn ngoan cường sinh tồn và trưởng thành.
Dần dần, quy tắc của thế giới này đến gần hoàn thiện.
Chủng loại sinh vật thuận theo đời đời thay đổi, rồi biến hóa, rồi lại diễn biến.
Trên mặt đất nở đầy các bông hoa rực rỡ sắc màu, rất nhiều thực vật có màu sắc khác nhau.
Ngoại trừ điều đó ra.
Trong biển từng bước xuất hiện các loài cá, loài cá chậm rãi di chuyển vào sông lớn, làm phong phú thêm hệ thống sinh vật ở đất liền.
Thuận theo thời gian nhanh chóng trôi đi, mảnh thế giới này xuất hiện bốn mùa xuân hạ thu động.
Tiếp đó là đến thời tiết khó lường.
Thời gian bốn mùa vô cùng kỳ lạ, mỗi mùa đều phải trải qua mấy chục năm mới thay thế luân chuyển đến mùa tiếp theo. Sao trên bầu trời cũng càng lúc càng nhiều.
Chính là sự xuất hiện của những ngôi sao này, đang ảnh hưởng đến quy luật tự nhiên của mảnh thế giới này.
Cảnh tượng ngày xuân vô cùng kỳ dị.
Đầu tiên là từng trận gió xuân kèm theo mưa móc, toàn bộ mặt đất phất lên một màu xanh biếc, khiến cho toàn bộ thế giới bừng bừng sức sống.
Nhưng ngay sau đó là giông tố kéo dài mấy tháng.
Vô số sấm chớp to như miệng cái chén đánh xuống, kèm theo đó là mưa to như thác nước.
Sấm chớp to lớn đánh cho toàn bộ thế giới giống như địa ngục.
Tiếng sấm vang vọng đất trời, một khắc cũng chưa từng ngừng.
Mưa to khiến cho cả lục địa hóa thành vũng bùn, bao trùm tiêu diệt hết tất cả phần lớn sự sống.
Tiếp đó loài cá tiến hóa thành động vật lưỡng thể, động vật cũng khó thoát vận rủi, gần như tuyệt chủng.
Mà sau giông tố đáng sợ đó.
Lũ lụt rút đi, đại lực tĩnh mịch dưới sự chiếu sáng của ánh nắng mặt trời, lại bắt đầu lần nữa phơi phới sức sống.
Vô số sinh vật lại sinh sôi lần nữa.
Đại lục lại một lần nữa phồn vinh vui vẻ.
Nhưng loại phồn vinh này không kéo dài bao lâu, thì đã nghênh đón mùa hè nóng như thiêu đốt.
Mỗi ngày thời gian ban ngày kéo dài rất lâu.
Dường như toàn bộ lục địa biến thành tấm sắt, dưới sự thiêu đốt mãnh liệt của mặt trời, nhiệt độ mặt đất lên cao kịch liệt.
Mặt đất bắt đầu khô cạn rạn nứt, dòng suối cũng bị sấy khô, biến thành từng đám mâu trắng dày.
Đủ loại sinh vật phần lớn bị tuyệt chủng dưới ánh nắng thiêu đốt này.
Rất nhiều động vật bắt đầu có ý thức tập trung ở phía nguồn nước, chui vào tầng đất dày.
Mùa hè dài đằng đẵng đi qua, chớp mắt lại đến mùa thu thời tiết khó liệu.
Nhiệt độ bầu không khí chậm rãi hạ xuống, gió thu mưa thu cũng bắt đầu tàn phá bốn phía.
Nước mưa chuyển vào đường sông, hóa thành tia nước nhỏ, trở thành chất dinh dưỡng cho mặt đất cạn khô.
Vô số sinh mệnh bắt đầu có thể thở một chút.
Nhưng mà mùa đông càng đáng sợ hơn thoáng cái đã đến.
Tuyết lớn khó phân biệt được xung quanh không ngừng rơi xuống.
Toàn bộ thế giới giống như gặp phải băng phong, hoàn toàn tĩnh mịch.
Cỏ cây bị đông cứng thành băng, vô số động vật trốn xuống dưới lòng đất.
Tinh hà mênh mông, nhật nguyệt luân hồi.
Mọi thứ cứ lặp lại như vậy không biết qua bao nhiêu năm tháng.
Bốn mùa bắt đầu ổn định, khí hậu bắt đầu tới gần tình trạng bình ổn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận