Nguyên Lai Ta Là Tuyệt Thế Võ Thần (Người Trên Vạn Người)

Chương 286: Cái đám ngu muội nhà các ngươi (1)

Công kích của đám người Đệ Ngũ Trường Không ngưng tụ lại vừa mới đây khí thế còn rất hùng hổ, thình lình lại nhanh chóng quay đầu ở giữa không trung, dáng vẻ cấp bách khiến cho hai chân của bọn họ như đang đạp lên giữa không trung, mỗi một bước đều rất dứt khoát, chỉ sợ tốc độ không đủ nhanh.
Dáng vẻ kia, giống như là mèo thấy chuột vậy.
Đặc biệt là Đệ Ngũ Trường Không, vẻ mặt vừa kinh sợ vừa hoảng loạn, đến cả vũ khí bổn mệnh là Ngự Phong Phiến cũng không cần, trực tiếp rơi xuống đất.
“Chuyện gì đang xảy ra vậy?”
Mọi người trừng lớn hai mắt, hoàn toàn không biết đã xảy ra chuyện gì.
Thế nhưng mà, đám người Đệ Ngũ Trường Không mất hồn mất vía vừa mới quay ngoắt một trăm tám mươi độ, một giọng nói trầm nặng cùng lúc đi vào trong đầu bọn họ.
“Nếu đã tới rồi, hà cớ gì lại đi?”
Giọng nói vừa dứt, một luồng sức mạnh cực lớn tác dùng lên trên người bọn họ, kéo bọn họ từ trên trời kéo xuống dưới.
Đoàn người, bị ném xuống đất một cách nhếch nhác.
Trong lòng đã biết không xong, Đệ Ngũ Trường Không kịp phản ứng đầu tiên, ở trên mặt đất quằn quại đứng dậy, quỳ một gối trên mặt đất.
Cười khà khà lộ ra một hàm răng trắng: “Lão Vương khỏe không?”
“Ơ, là mấy thằng oắt con các ngươi à, làm sao, muốn mua phòng ở à?” Lúc này, Vinh thịt heo đi ra, từ trên cao nhìn xuống nhìn bọn họ, giọng điệu thâm thúy.
Thấy thế, trong lòng Đệ Ngũ Trường Không không khỏi hồi hộp, nhìn một bụng lông ngực kia, kinh hồn bạt vía.
Làm sao mà người này, cũng ở đây...
“Heo, heo đại gia!”
Đành phải vậy thôi, một chân khác của Đệ Ngũ Trường Không lặng yên không một tiếng động chạm xuống mặt đất, hai chân quỳ trên mặt đất, ngưỡng đầu lên nặn ra dáng vẻ tươi cười nói: “Ngươi cũng khỏe chứ!”
Mà mấy người Vân Tiên Khuyết cũng theo sát Đệ Ngũ Trường Không, bụp bụp một tiếng, cùng nhau quỳ trên mặt đất.
Trong lúc nhất thời, đám người Đệ Ngũ Trường Không và Vân Tiên Khuyết hệt như mấy con gà con cùng nhau quỳ trên mặt đất, đầu cũng không dám ngẩng lên xíu nào, đến thở cũng không dám thở mạnh.
Dù sao.
Giờ khắc này, cho dù là trưởng lão hay là Thánh Nữ, Võ Tôn hay là Võ Tông, cũng không có gì khác nhau cả.
“Cái gì?”
“Ta không nhìn nhầm chứ!”
“Sao công tử Trường Không và tiểu thư Vân Khuyết lại có thể quỳ gối trước mặt bọn họ.”
“Không chỉ có như thế, ngay cả trưởng lão của hai đại tông môn, Đệ Ngũ Trận, Dương Mộc còn có Dương Sâm đều quỳ xuống.”
“Đúng vậy, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì vậy! ?”
Nhìn thấy cảnh tượng này, tất cả mọi người đều kinh hãi!
Nguyên một đám xoa mắt, sợ bản thân nhìn nhầm.
Bất kể như thế nào cũng không ngờ rằng, mọi chuyện sẽ diễn biến thành như vậy.
Một giây nhớ kỹ mọi người trong lòng, sự nghi hoặc cùng lúc dâng lên.
Sáu lão già có tướng mạo xấu xí này, rốt cuộc là người nào?
Lại có thể khiến cho Võ Tôn mạnh như vậy, đồng thời còn là cao thủ của Phong Vân Cốc và Xuy Tuyết Sơn Trang, vừa gặp mặt đã quỳ xuống đất, ngay cả suy nghĩ phản kháng cũng không có...
Mà Lý Nhất Hàm.
Chợt dùng tay bưng kín đôi môi đỏ của mình, một đôi mắt xinh đẹp gắt gao nhìn chằm chằm vào đám người Vinh thịt heo.
Đối với tất cả những chuyện này.
Nàng cảm thấy cực kỳ không chân thật.
Đây, đây là người đã đồng hành trên đường cùng nàng nhiều ngày như vậy, khi đụng phải một đám sơn phỉ thì kêu cha gọi mẹ sao?
Đối với Lý Nhất Hàm nàng mà nói, người luôn ở vị trí trên cao như Vân Tiên Khuyết và Đệ Ngũ Trường Không, cũng phải quỳ gối trước mặt đám lão Vương trông có vẻ đến cả thở mạnh cũng không dám, Lý Nhất Hàm cảm giác hô hấp cũng khó khăn.
“Mấy tên oắt con các người, rốt cuộc là ai cho các ngươi lá gan như vậy, dám ở giữa không trung bay tới bay lui?”
Lão Vương từ trên cao nhìn xuống đám người Vân Tiên Khuyết, quải trượng ở trong tay lần lượt gõ vào đỉnh đầu của bọn họ.
Mọi người ôm đầu vẻ mặt bị ăn đau, nhưng không những không dám có vẻ căm giận gì, ngược lại đến cả việc mắng thầm trong đầu không dám.
“Ồ?”
“Nghe lời ghê nhỉ!” Vinh thịt heo lạnh lùng cười một tiếng, nói: “Chẳng qua là đệ tử của các môn phái lớn như các ngươi, đều giỏi làm loạn lắm đó!”
Vinh thịt heo vừa thốt lên, đứng đầu là mấy người Trình Vũ lập tức biến sắc.
Bọn họ vốn dĩ rất kiêu ngạo, lúc nhìn thấy đám người Đệ Ngũ Trường Không quỳ trên mặt đất, cũng đã biết việc lớn không tốt.
Cho dù là kẻ ngu đi chăng nữa, cũng biết được mấy lão già trước mắt này, chắc chắn là những nhân vật mạnh đến mức vượt xa mức bình thường, ít nhất những thế lực lớn như Phong Vân Cốc và Xuy Tuyết Sơn Trang, cũng không dám tùy tiện đắc tội.
“Bịch bịch!”
Ngay lập tức, lấy Trình Vũ cầm đầu mấy tên đệ tử vội vàng quỳ trên mặt đất, liên tục mở miệng xin tha.
“Tiền bối, chúng ta sai rồi, chúng ta sai rồi, cầu xin các ngươi giơ cao đánh khẽ, đại nhân ắt có đại lượng, tha cho chúng ta một mạng…”
Trong lúc nhất thời, miệng bọn họ dường như sắp khóc ra thành tiếng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận